Polaroid
Hoàng Hậu Lưu Hắc Bàn

Hoàng Hậu Lưu Hắc Bàn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323235

Bình chọn: 7.00/10/323 lượt.

Phượng, ta đặt cho con cái tên này, là vì con

sắp trở thành con chim phượng hoàng vàng của Lưu gia ta, bay vào hoàng

cung vạn trượng, trở thành người đứng đầu hậu cung, nhất quốc chi mẫu.”

Lưu Hiết nói xong lời này, liền dừng lại một chút, yên lặng chờ hai mẹ con

họ phát ra tiếng la hét sợ hãi, nhưng đợi mãi cũng chẳng có gì.

Một hồi lâu, Hắc Bàn, không, Kim Phượng nhỏ giọng nói: “Mẹ, hình như trời sắp mưa, mau thu quần áo vào nhà đi.”

Vĩnh Phúc phụ họa. “Ta cũng cảm thấy sắc trời không được tốt. Nhanh lên, Hắc Bàn, con cũng tới giúp một tay đi.”

Hai mẹ con họ vừa nói chuyện vừa ôm cọc treo đồ chạy trốn vào nhà.

Lưu Hiết trợn mắt há hốc mồm.

Qua hồi lâu, ông mới nói với Trương Thiên. “Ngươi xem, có phải ta đã quyết định sai rồi không?”

Trương Thiên cung kính nói: “Quyết định của công gia, vĩnh viễn là chính xác.”

Ban đêm, Kim Phượng và Vĩnh Phúc nằm trên cùng một cái giường. Vĩnh Phúc có phần lưu luyến vuốt ve gương mặt Kim Phượng.

“Hắc Bàn, ngày mai con phải đi rồi.”

“Mẹ, con sẽ còn trở lại.”

“Ai, không biết đến năm nào tháng nào mới có thể gặp lại con một lần.”

“Mẹ, con không ở nhà, mẹ phải tự chăm sóc mình cho tốt.”

“Ừ.”

“Thái Gia Cát nhà đối diện là người tốt, có cơ hội gả thì cứ gả đi.”

“Ta muốn gả, nhưng hắn hình như không muốn kết hôn.”

“Vậy chờ con làm hoàng hậu, phái binh ép hắn bái đường với mẹ.”

“Được, con gái ngoan.”

“Đúng rồi, Hắc Bàn, ta hỏi con, hôm nay con nói với cha cái gì ‘tòng’, cái gì ‘thận’, là có ý gì?”

“Mẹ, đó đều là mấy lời học giả bịa đặt ra để lừa phụ nữ thôi, mẹ đừng quan tâm đến làm gì.” Hôm sau, Kim Phượng liền thu dọn đồ đạc, chuyển vào phủ Uy Quốc công.

Vì che dấu tai mắt người ngoài, Lưu Hiết vẫn phái Trương Thiên đến đón

nàng như cũ. Đến cửa phủ Uy quốc công, trước cửa lại có một cỗ kiệu nhỏ.

“Tiểu thư, mời lên kiệu.”

“Không phải đã đến rồi sao?” Kim Phương không hiểu.

“Trong phủ rất rộng lớn, sợ tiểu thư mệt mỏi.”

Kim Phượng nuốt nước miếng một cái.

Cảnh trí trong phủ Uy quốc công, đúng là tường ngói quanh co, sen bích lan

hồng, lại có mấy cái hồ mang đậm phong cách cổ kính. Chính điện hoa mỹ

quý phái, chắc chắn các tiểu viện bên trong cũng có phong tình đặc biệt. Kim Phượng ở trong Ngọa Mai Viện nghỉ ngơi nửa khắc, thay một bộ xiêm y sạch sẽ rồi bị dẫn đến Lưu Hạc Viện gặp Lưu đại phu nhân.

Đại

phu nhân đang cùng Nhị Tam Tứ mấy vị phu nhân chuẩn bị đồ cưới cho Kim

Phượng, nghe nói Kim Phượng đến, liền sai người trực tiếp dẫn nàng vào

nhà.

Kim Phượng vừa vào nhà, quét mắt một vòng liền thấy bốn vị

phu nhân ngồi đó, trang phục cực kỳ sang quý. Có người mắt cong má

phính, có người mắt sâu gò má cao nhưng người ngồi chính giữa ngược lại

mặt mũi hiền lành, cực kỳ trầm tĩnh. Kim Phượng vì vậy đưa ra quyết

định, bước đến giữa nội đường quỳ xuống.

“Mẫu thân đại nhân mạnh khỏe.”

Người thứ nhất bên phải hì hì một tiếng, cười rộ lên. “Đại tỷ, đứa nhỏ này có vẻ rất thành thục nha, tự mình đã nhận mẹ trước rồi.”

“Nhị tỷ, người ta chính là hoàng hậu nương nương tương lai. Tỷ muốn làm mẹ của người ta, người ta cũng chưa chắc đồng ý.”

“Tam tỷ, giọng điệu của tỷ chua xót quá rồi.”

Nhị Tam Tứ phu nhân vì vậy rối rít dùng khăn che miệng, cười lăn cười lộn.

Kim Phượng quỳ trên mặt đất không hề nhúc nhích, rốt cuộc cũng đợi được đến lúc Đại phu nhân ung dung lên tiếng.

“Con bé gọi ta một tiếng mẫu thân, không thích hợp hay sao.”

Tiếng nói tuy nhẹ, nhưng tất cả ba người vừa rồi còn cười đến run rẩy cả người, nghe nói thế lập tức liền an tĩnh trở lại.

Kim Phượng đối với vị Đại phu nhân này tự nhiên nảy sinh lòng kính ngưỡng.

Vì vậy, đứng lên lần lượt chào ba vị Nhị Tam Tứ phu nhân, sau đó lại theo đúng quy củ, trở về chỗ cũ quỳ xuống.

Đại phu nhân thấy nàng câu nệ như vậy, mỉm cười hỏi: “Xem cử chỉ của ngươi, giống như đã học qua vài năm đèn sách.”

“Mẹ con gửi con đến học ở trường tư thục, được bốn năm năm.”

“Không thể tưởng được, mẹ ngươi lại có kiến thức như vậy.”

Tam phu nhân lại cười khanh khách: “Có học thì cũng chỉ là một đứa nhà quê

thôi, sao so được với nữ tài nhân Bạch Ngọc cô nương của chúng ta?”

“Tài nữ thì đã sao, đáng tiếc không có mệnh tốt như vậy. Ai, đáng hận Tam tỷ năm đó không sinh được con gái a…”

“Tứ muội muội nói gì vậy, ta không có con gái, chẳng lẽ muội có con gái

sao? Chúng ta đều là người phúc mỏng, chẳng tốt số như Nhị tỷ tỷ, dưới

trướng có con trai, còn sợ mạnh thua ai đâu?”

“Tam muội Tứ muội, các muội nói các muội thôi, sao lại dính lúi đến cả ta nữa?”

“Ai…”

Kim Phương lúc này mới chợt hiểu ra. Ba vị phu nhân này cũng không phải

đang nhằm vào nàng. Căn bản là họ đã quen bới móc lẫn nhau, không thể

nhìn thấy người khác được sống yên ổn.

Mắt thấy ba người chuẩn bị phát động khẩu chiến, tiếng nói của Đại phu nhân lại vang lên từng âm: “Kim Phượng.”

Trong nội đường lập tức tĩnh lặng, có tác dụng cực kỳ.

Kim Phượng cơ hồ muốn quỳ bái Đại phu nhân.

Đại phu nhân nhàn nhã nâng chung trà lên, nói: “Kim Phượng, ngươi gả vào

cung rồi, nơi này sẽ là nhà mẹ của ngươi, không cần quá mức câu nệ.”

“Vâng, mẫu t