The Soda Pop
Hoàng Tử Nhỏ Mẹ Yêu Con

Hoàng Tử Nhỏ Mẹ Yêu Con

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325603

Bình chọn: 10.00/10/560 lượt.

nh hai thích một ai đó thật lòng, chắc là sẽ là một sự kiện trong

nhà mình- Niệm An tủm tỉm- Cũng đến lúc…anh hai sống cho mình rồi.

Hy sinh, Thiên Hằng không hy sinh cho ai cả. Anh chỉ cảm thấy mình cần phải làm vậy, cần phải

thương yêu và che chở cho mấy đứa em.

Niệm An và cả hai người

kia đều mong anh hai tìm được người có thể chia sẻ. Ba đứa đều nói với

nhau là sẽ cố gắng trưởng thành nhanh hơn một chút, không làm anh hai

phải vướng bận nhiều.

Chỉ là…anh hai không nhìn ra điều ấy. Anh hai luôn nghĩ ba đứa em mình còn nhỏ. Anh hai luôn sợ

chúng vấp ngã. Anh hai che hết cho chúng ánh nắng mà nhiều khi không

nhớ, con người thích bóng râm mát nhưng cũng cần ánh sáng chói chang để

không phải lạc đường.

-Tiểu An…

-Dù thế nào thì tụi em cũng là em của anh hai. Tụi em luôn muốn anh hai vui vẻ. Anh hai…cứ để tụi em tự bước đi đi.

Niệm An đã âm thầm quan

sát, âm thầm tìm hiểu. Anh hai có tình cảm với cô giáo đó. Tình cảm

không đơn giản như những mối quan hệ anh hai từng có. Nhưng cô ấy đã có

chồng sắp cưới. Một khi cô ấy về Đại lục, anh hai sẽ không còn cơ hội

nữa. Không còn mấy thời gian.

Thiên Hằng nhìn vào đứa em một thời mình bồng ẵm. Còn hai đứa nhóc kia đã làm cha, làm mẹ, sắp cùng nhau xây dựng một gia đình.

Có phải anh đã quá lo cho chúng? Anh luôn sợ chúng vấp ngã mà không thể đứng dậy. Anh cũng sợ

chúng thất vọng vì một người anh không hoàn hảo. Thiên Hằng luôn cố gồng người lên để làm một tấm gương cho đám em nhỏ. Nhưng anh quên mất mình

cũng là một con người, rồi cũng sẽ vấp ngã, rồi cũng sẽ nhẫn tâm.

Tình cảm anh chỉ cho đi mà không quan tâm đến việc sẽ được nhận lại từ những người thân thuộc. Vô tình khiến họ bị tổn thương.

-Tiểu An này…

-Dạ?

-Nếu anh hai có làm gì đó sai lầm. Nếu anh hai không còn là người tốt nữa, mấy đứa cũng sẽ yêu

thương và kính trọng anh như trước, mấy đứa sẽ không ghét bỏ, xấu hổ vì

anh chứ?

Niệm An vui hơn một chút. Anh hai hỏi câu đó, nghĩa là đã quyết tâm rồi.

-Có những tên tội phạm

giết người nhưng người thân của họ vẫn đưa họ đi trốn, cung cấp tiền bạc cho họ. Dù anh hai có thế nào đi nữa, tụi em chỉ nhớ, anh hai đã đối xử với ba đứa thế nào thôi.

Tương lai, sự nghiệp có

thể mất, nhưng tình cảm gia đình thì không thể . Thiên Hằng không còn

phân vân nữa. Hai tuần là thời gian quá ngắn để thay đổi một tình cảm,

nhưng không ngăn được con người dùng thủ đoạn để đổi về hạnh phúc cho

mình.

Trong căn phòng tập thể

nhỏ, sáng sớm đã có tiếng gõ cửa. Hà Gia Linh là bạn cùng phòng với Thẩm Tinh vội vã ra mở cửa. Cậu nhóc dễ thương với đôi mắt to tròn trước cửa làm cô ngạc nhiên:

-Ôi chao, con nhà ai đi lạc thế này? Cháu tìm ai?

-Cô Thẩm ạ. Ba cháu nói đem cháo cho cô.

-Vậy à? Tiểu Tinh, có người đem cháo cho bạn nè.

Thẩm Tinh chống nạng từ

nhà vệ sinh bước ra. Cô dự định sẽ nhờ Gia Linh nấu giùm một ít cháo,

không ngờ Gia Vũ lại mang cháo đến nơi. Trông thấy cô, thằng nhóc vui

vẻ:

-Cô Thẩm.

-Tiểu Vũ…Sao con lại đến đây?

-Ba nói con mang cháo cho cô -Gia Vũ cười thật tươi- Ba còn nói cháo này ăn ngon lắm nữa.

Gia Vũ chỉ mới 4 tuổi,

đương nhiên không thể một mình đến đây. Thẩm Tinh nhìn ra ngoài. Thiên

Hằng đứng phía ngoài chờ đợi. Cô ngại ngùng trước đôi mắt đầy sự trêu

đùa của Gia Linh.

-Cô…cô không…cô không nhận…Cô…

-Cô ăn cháo cho no đi- Gia Vũ bày ra vẻ mặt ông cụ non- Tiểu Vũ cũng sợ cô bị đói mà.

-Bạn cứ nhận đi -Gia Linh cầm lấy gà mên cháo nóng hổi, vuốt nhẹ má Gia Vũ- Con nói với ba là cô Thẩm nhận rồi, cảm ơn nhé!

-Dạ…

Gia Vũ lon ton chạy ra ngoài. Thẩm Tinh gọi với theo:

-Coi chừng té nha con.

Cô quay vào, đối diện là ánh mắt tinh quái cùa Gia Linh:

-Chết rồi nha. Thằng nhỏ đem cháo nhưng ba nó là người mua đó. Ba nó có ý với bạn, chắc luôn.

-Người ta có lòng thôi mà -Thẩm Tinh vội lảng đi- Mình…mình và anh ấy không có gì.

-Thì có ai nói là có gì đâu.- Gia Linh cười lớn- Thôi bạn vào ăn cháo đi, mình đi dạy đây.

Ngoài xe, Gia Vũ vui vẻ

liến thoắng mọi chuyện trên đường. Cậu nhóc còn nhắc Thiên Hằng trưa ghé mua cháo cho cô giáo Thẩm. Anh vuốt nhẹ đầu con, dịu dàng:

-Ba biết rồi, bây giờ đi học nhé?

-Dạ…

Thiên Hằng đã bỏ ra mấy

ngày quý giá để điều tra thông tin của những người xung quanh Thẩm Tinh. Anh nhắm vào Hà Gia Linh – cô bạn cùng phòng với Thẩm Tinh. Cô ấy cũng

là người chủ động đề nghị Thẩm Tinh tham gia chuyến tình nguyện này. Hai người trước đây cùng là sinh viên trường Đại học Sư phạm Bắc Kinh. Sau

khi ra trường, Gia Linh được ở lại Bắc Kinh công tác cũng nhờ sự giúp đỡ của gia đình Thẩm Tinh.

Đây là một cô gái nhiều

tham vọng. Theo tài liệu thu thập được, cô ấy không bằng lòng với vị trí của một giáo viên ngoại ngữ. Cô ấy đã tốt nghiệp một khóa thư ký văn

phòng, từng tham gia nhiều lớp học đào tạo kỹ năng dự tiệc, tham gia vào giới thượng lưu. Những kỹ năng không thích hợp và cần thiết cho công

việc một cô giáo một chút nào.

Thiên Hằng vốn cũng không có mưu đồ gì xấu xa cả. Anh chỉ muốn mang một thứ ra thử. Vị hôn phu

của Thẩm Tinh, nếu thực sự vượt qua điều đó có lẽ mới là người th