Old school Swatch Watches
Hôn Miên

Hôn Miên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323682

Bình chọn: 7.00/10/368 lượt.

, mà trình độ học vấn của cô chưa ra hình dạng gì, lại trực tiếp được vào, đổi lại bất kỳ ai, đại khái cũng thấy khó chịu trong lòng. Bây giờ cô chuẩn bị từ chức, những người này lại quan tâm tới cô, cô luôn tin rằng mọi người đều tốt.

Những cú điện thoại này, khiến tâm tình cô tốt lên một chút. Hiệu trưởng còn gọi điện khuyên cô, bây giờ tìm công việc không dễ dàng, đừng vì kích động mà ra quyết định. Cô liên tục bày tỏ mình thật sự muốn từ chức, cũng không thể đảm nhiệm công việc trong trường. Lần này cô nói chuyện không kích động nữa, mà nói rằng nhà mình quả thật có chuyện, phải xử lý trong thời gian dài, cô cũng suy nghĩ rất lâu, kết quả quyết định từ chức.

Hiệu trưởng đại khái tin cô muốn từ chức thật, lúc này mới cô đi làm thủ tục nghỉ việc.

Cô về đến nhà, đây chính là căn phòng cô tự mình chọn, phòng ở nhỏ với một phòng ngủ một phòng khách, cô trang trí cho căn phòng này hết sức ấm áp, từ nhỏ cô đã cảm thấy, phòng càng nhỏ, càng cảm thấy ấm áp, cho nên sau khi cưới kiên định lựa chọn căn phòng này, dù người khác không quan tâm tới cách làm này của cô. Nơi này thật ra thì cách thành phố chính, không tính là gần, nhưng bởi vì có chút khoảng cách, cách chung cư không xa có một vườn hoa lớn. Vườn hoa này cũng là một trong những nguyên nhân cô chọn khu chung cư này. Lúc cô nhìn phòng đã suy nghĩ, về sau cô và Giang Thiếu Thành ở nơi này, chỉ có hai vợ chồng bọn họ, sau khi ăn cơm tối xong, có thể đi dạo trong công viên.

Cô đẩy cửa ra, phòng không thay đổi gì, đột nhiên phát hiện ra, khi một người cảm thấy cô quanh thì căn phòng đó cũng thế.

Trong phòng không có bất kì sự biến hóa nào, tựa như cô cũng vậy, trở lại nơi này.

Cô nhìn chằm chằm ghế salon trong phòng khách, trước đó không lâu, Giang Thiếu Thành từng ngồi ở đó. Ngày đó tâm tình của cô không tệ lắm, về đến nhà phát hiện việc đầu tiên anh tan làm là ngồi ở chỗ đó không nhúc nhích, trong tay còn cầm một điếu thuốc. Anh không nghiện thuốc lá lắm, phần lớn thời gian khong hút, nhất là lúc ở trước mặt cô. Nhưng ngày đó, anh thấy cô, không ngừng hút thuốc.

Anh hút nhả khói một lúc lâu, mới đưa tàn thuốc thả vào trong gạt tàn, ngẩng đầu lên, nhìn cô.

Ánh mắt như vậy, tự dưng khiến cô thấy sợ hãi, giống như có chuyện gì không tốt sắp xảy ra.

Anh nhìn cô một lúc lâu, mới chậm rãi mở miệng, “Thẩm Tâm Duy, hai anh em các người coi tôi là một kể ngu dễ lừa gạt, có phải cảm thấy rất sung sướng hay không?”

“Có ý gì vậy? em không hiểu.”

“Chớ giả bộ, tôi đều biết. Tôi thế nào mới kết giao với em, trong lòng em biết rõ.” Hồi anh còn bé đã từng bị bắt cóc, chính xác mà nói, bị làm con tin, những người đó những đứa trẻ làm con tin, sau đó kéo bọn họ đi, bên trong những con tin kia, còn có một cô bé, trong quá trình bị nắm, anh và cô bé kia cùng nhau đào thoát, bôn ba bên ngoài, mới có thể trở lại thành phố Đông Giang, sau khi trở lại, bọn họ mất đi liên lạc, nhưng bọn họ ước định qua, sẽ chờ lẫn nhau, tìm được nhau.

Năm đó Thẩm Diệc Đình “vô ý” tiết lộ với Giang Thiếu Thành, em gái của anh từng bị bắt cóc qua, sau tự mình trốn về….. cùng từng bước một dẫn dắt Giang Thiếu Thành tin Thẩm Tâm Duy là cô bé anh ước định năm nào, Giang Thiếu Thành bởi vì thế mà mới hẹn hò với Thẩm Tâm Duy, cuối cùng kết hôn với Thẩm Tâm Duy.

Thẩm Tâm Duy ngây ngẩn cả người, hoàn toàn tại sao anh lại nói ra như vậy, “Em…. Nghe không hiểu.”

“Thật sao?” Ngược lại anh cười, chỉ là nụ cười chỉ dừng trên mặt anh, mắt rất lạnh. “Chớ giả bộ, tôi chỉ muốn hỏi em một câu, em có phải sớm biết tôi một mực chờ đợi cô gái ước định với tôi, hơn nữa biết điều kiện tiên quyết, còn giả bộ em chính là cô gái đó để cưới tôi đúng không?”

Anh giận thật, ánh mắt của anh dừng trên người cô, khiến cô thấy mình như trên đống lửa vậy, cô từng bước một lui về phía sau. Đúng, cô biết, cô biết rõ, nhưng cô không bỏ được cơ hội có thể ở cùng với anh, đẩy cơ hội này đi, cho nên chiếm lĩnh thân phận đó trong lòng anh, cùng với anh. Hơn nữa cô còn cầu nguyện không ngừng, hi vọng đời này anh không tìm được cô gái anh có ước định cùng, hi vọng đời này anh không biết được chân tướng này.

Nhưng anh biết rồi, lúc cô hoàn toàn chưa chuẩn bị tâm tư gì.

Phản ứng của cô, đã nói rõ tất cả.

“Thẩm Tâm Duy, anh em các người thật là giỏi, dám sắp đặt như vậy, như vậy các người cũng vì đã làm chuyện này mà sắp phải trả giả lớn.”

Anh tức giận như vậy, trong mắt đều là căm phẫn.

Khi đó cô cho rằng, nhiều nhất anh tức giận một lát, giống như ngày trước, cô trêu chọc anh, anh tức giận rồi lại quay về. Nhưng lần này anh đi, cũng không trở lại.

Bây giờ cô mới hiểu được, khi đó anh ngả bài, cô lại cảm thấy rất may mắn, như vậy cũng tốt, anh biết về sau, mình không cần phải hoảng loạn về sau anh sẽ biết được chuyện này, ngược lại buông xuống tảng đá trong lòng.

Cô quả nhiên rất ngốc, trước kia anh cưng chiều mình ra sao, tất cả đều xây dựng trên cơ sở cô là người con gái có ước định với anh, hôm nay cô không phải, tất cả của anh đương nhiên bị thu hồi lại.

Tất cả đi qua rõ ngay trước mắt, giống như chỉ xảy ra trong một