
c quản lý rất tốt…. mà hình như Thẩm Diệc Đình cũng không ra khỏi nước, đã có cảnh sát đi điều tra rốt cuộc xảy ra chuyện gì, vì sao Thẩm Diệc Đình ở trong nước, nếu ở trong nước, sao không trở về công ty, tiếp tục giao cho người khác xử lý?
…..
Ký giả liên tiếp đưa ra nghi vấn, cuối cùng kết thúc ở phần “Ngày mai tiếp tục theo dõi”, hơn nữa còn ám hiệu rằng, ngày mai thân phận của thi thể kia có thể được công bố.
Chuyển sang quảng cáo, Lương Huy bỏ qua điện thoại, khỏe miệng vểnh lên. Anh khâm phục Giang Thiếu Thành, Thẩm Diệc Đình gặp chuyện không may, vốn người bị hoài nghi nhất nên là Giang Thiếu Thành, dù sao Thẩm Diệc Đình bị vậy, người được lợi nhất là Giang Thiếu Thành, có nghi ngờ cũng không được. Nhưng Giang Thiếu Thành có cách để mọi người dời đi sự chú ý, đầu tiên lấy gia thế của anh làm hậu thuẫn, anh có tài sản như vậy, còn đi hại người sao? Tiếp tục ban đầu chính Thẩm Diệc Đình chủ động để anh giúp một tay, anh thành người tốt, xử lý nguy cơ của Thịnh Quang quốc tế. Cuối cùng lấy ra lúc Thẩm Diệc Đình rời đi, chính là khi công ty khó khăn nhất, vô hình nói cho mọi người biết, Thẩm Diệc Đình là người có năng lực kém, không chịu nổi áp lực…..
Nhất là Thẩm Diệc Đình ở bến tàu lâu nhu vậy, chuyện này cũng có điều phản kích, nếu như Thẩm Diệc Đình bị Giang Thiếu Thành hại, vì sao không xuất hiện ngay, anh vừa xuất hiện, Giang Thiếu Thành đương nhiên sẽ không tiêp tục ở lại Thịnh Quang quốc tế…. Thẩm Diệc Đình hành động như vậy, cũng đã Ngầm nói, cậu ta thà ở phòng ốc kém ở bên ngoài, còn hơn trở lại công ty, có lẽ cậu ta đã sớm chán ghét thương trường nơi mày lừa tao gat…
Có lợi nhất chính là trên người không có vết thương có lực ngoại vào, đều do nước đánh thẳng vào mà thành, nếu như cảnh sát không tìm được nghi vấn nào khác, cuối cùng chỉ có thể xác định rằng Thẩm Diệc Đình tự sát.
“A…” Lương Huy lắc đầu một cái, đúng là kịch hay.
Lương Nguyệt Lăng nhìn anh trai, bây giờ cô biết sao anh trai muốn xem tin này rồi, “Đây là Thẩm Diệc Đình thật sao?”
“Ai biết được, dù sao không lien quan tới anh.”Mặc dù Lương Huy đang cười, nhưng nhìn không ra có bao nhiêu niềm vui suống.
“Anh, cho tới bây giờ, anh vẫn hận Thẩm Diệc Đình sao?”
Nụ cười trên mặt Lương Huy lập tức biến mất không thấy, “Cậu ta hại chết Tâm Vũ, anh sao có thể không hận cậu ta? thật ra thì anh không hy vọng người này là Thẩm Diệc Đình, cậu ta chết như vậy, lợi quá rồi….
Tay anh bóp thật chặt, hình như Thẩm Diệc Đình chết trong tayanh, mới là hạnh phúc.
“Anh…..” Lương Nguyệt Băng nói một tiếng, không nói thêm gì nữa, không có gì dễ nói cả, từ trước đến giờ cô không thay đổi được cái nhìn của anh.
cô rất muốn nói cho anh biết, người Đường Tâm Vũ mãi yêu là Thẩm Diệc Đình, cho dù anh ấy đã chết, cũng không thay đổiđược sự thật này.
………………..
Xế chiều, Lương Nguyệt Băng gặp Giang Thiếu Thành, cô nghe Lương Huy nói rằng vết thương của anh bị nặng hơn, vì vậy đi nấu canh mang tới cho Giang Thiếu Thành ở Thịnh Quang quốc tế, hi vọng anh có thể khá hơn một chút.
Thấy Lương Nguyệt Băng tới, sắc mặt Giang Thiếu Thành tốt hơn một chút, anh cười với cô, “Bận rộn như vậy còn chạy tới, cực khổ!”.
“So với anh, còn kém xa.”Lương Nguyệt Băng nói xong đổ canh ra bát, đưa đến trước mặt Giang Thiếu Thành.
Giang thiếu Thành cười, nhận lấy.
Lương Nguyệt Băng vốn định xem tình hình hiện tại của Thịnh quang quốc tế, dù sao nhưng tin tức được phát tán ra, không thể không khiến người hoảng loạn, dù sao Thịnh Quang quốc tế là của họ Thẩm. nhưng nhân viên vẫn làm việc, hình như không bị ảnh hưởng vì sự kiện đó, có lẽ Giang Thiếu Thành đã sớm hạ lệnh….
cô thấy anh uống một bát, lúc này mới múc tiếp, “Làm sao lại bị thương?”
“không cẩn thận mà thôi.”
Lương Nguyệt Băng cười, lấp lánh cách nói của anh, hình như bởi vì Thẩm Tâm Duy mới khiến anh bị thương lần nữa, cô không thể không nói, có lúc Thẩm Tâm Duy thật ấu trĩ.
Nhưng anh không muốn nhắc tới, cô giả bộ không biết, “Chuyện Thẩm Diệc Đình…. Người kia thật sự là Thẩm Diệc Đình sao?”
“Em cũng chú ý tới những tin lộn xộn vậy sao? Tôi đã sớm khiếu cáo với tên kí giả đó, cảnh sát còn tuyên bố gì thì đã tự suy đoán, đây đã tạo ra tổn hại lớn cho Thịnh Quang quốc tế.
Lương Nguyệt Băng gật đầu một cái, nói tiếp: “Anh vẫn không trả lơi vấn đề của em. cô nhẹ giọng nhắc nhở.”
“Đúng hay không, không lien quan tới tối, tôi chỉ làm tốt bổn phận của mình là được.” hình như anh không quan tâm tới chuyện này lắm, cũng không lộ ra cảm xúc khác, như đã sớm cắt đứt quan hệ với Thẩm Diệc Đình, vì vậy Thẩm Diệc Đình ra sao, không quan hệ gì với anh nữa.
“Cũng đúng, nhưng không ảnh hưởng tới anh sao?Thịnh Quang quốc tế, rốt cuộc anh nghĩ thế nào?”
“Tôi nói rồi, tôi chỉ quan tâm tốt bổn phận của mình là được.tôibiết em quan tâm tới tôi, nhưng tôi biết nên làm thế nào.”
Lương Nguyệt Băng gật đầu, “Được rồi, em tin anh.”
Nhưng cô không nói, cô chỉ có chút sợ thôi, cảm giác chuyện này không đơn giản đến thế.
Buổi trưa, Giang Thiếu Thành đi ăn cơm với Lương Nguyệt Lăng, lần này bọn họ không nói chuyện về Thịnh Qu