Disneyland 1972 Love the old s
Hôn Miên

Hôn Miên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324270

Bình chọn: 8.5.00/10/427 lượt.

nhịn được liếc nhìn cô, nhiều khi ở cùng với cô, cô sẽ không chú ý lắm, nhưng anh vẫn cảm thấy rất hạnh phúc.

Thời gian vui vẻ rất ngắn ngủi, bọn họ phải tốt nghiệp.

Bốn năm đại học của Lương Huy không có bạn gái, ngày tốt nghiệp, Lương Huy nói với Thẩm Diệc Đình, “Cậu nhất định phải đối tốt với cô ấy, nếu không tôi sẽ không bỏ qua cho cậu đâu, biết không?”

Thẩm Diệc Đình gật đầu, “Yên tâm, vì không cho cậu bất kì cơ hội nào, tôi sẽ đối xử tốt với cô ấy.”

Có lẽ Thẩm Diệc Đình cũng không ngờ, mình sẽ phụ lại câu nói đó, cũng lựa chọn phản bội người con gái mình yêu.Thẩm Diệc Đình tiến vào công ty, vậy mà không đến bao lâu, chính là nơi u tối nhất trong cuộc đời anh, bố gặp chuyện không may, mẹ bị bệnh, gánh nặng công ty gánh lên vai anh, nghiệp vụ công ty thì chưa quen, rất nhiều nguyên lão trong công ty nói anh còn trẻ, nội bộ công ty cũng không ủng hộ anh nhận chức, bước tiếp bước của anh là tiếp nối gian nan, thêm họa là dì của anh còn không đứng về phía anh.

Thẩm Diệc Đình cảm thấy xấu hổ chưa từng có, mẹ ngây ngô dại dột, em gái lại còn nhỏ, hoàn toàn không biết có lẽ nhà họ Thẩm trong một khắc sẽ gần như tan rã, cho dù anh thông minh, cũng không thể thay đổi tình hình ngay, những nhà đầu tư lớn không coi trọng anh, rối rít đòi rút tiền, người cầm cổ phiếu trong tay cũng bắt đầu bán tháo, mỗi ngày một đống việc lớn chờ anh xử lý. Thẩm Diệc Đình lần đầu tiên phát hiện ra, mình quá mệt, mà anh về đến nhà, là một trụ cột, bảo vệ mẹ và em gái mình.

Dì anh liên hiệp với những người khác, đối phó với anh.

Đơn giản, bởi vì chị gái bạn gái của anh Đường Tâm Nhu trở thành người tình của chồng cô ấy.

Dì tức không nhịn nổi, nói cho Thẩm Diệc Đình, nếu chọn muốn mỹ nhân, vậy thì buông tha Thịnh Quang quốc tế. Mà dì đối phó với chồng mình, càng quả quyết, tài sản trong nhà, đừng hi vọng có được một phần, không cho tiện nhân đó cơ hội, nếu như không phải con bọn họ không muốn bố mẹ ly hôn, dì đã muốn chỉnh đôi nam nữ này chết rồi.

Thẩm Diệc Đình chưa bao giờ nghĩ tới, cuộc đời anh gặp phải lựa chọn như thế.

Đường Tâm Vũ đứng trước mặt anh, “Đúng, chị em trong mắt mọi người là xấu, phá hư gia đình người khác, là tiểu tam , nhưng chị ấy là chị em, đúng, hành động của chị ấy bẩn thỉu vô cùng, nhưng chị ấy làm vậy để em đi ra khỏi núi. Mọi người đều nói em kiên cường, khen em khéo léo hiểu chuyện, nhưng tất cả đều do chị em hi sinh hạnh phúc mà có được…..”

Tất cả mọi người có thể không chấp nhận được loại đó, nhưng cô không thể, chị cô làm những việc này, tất cả để cho cô được cuộc sống tốt. Thậm chí những người ăn no mặc ấm kia, có thể trên cao nhìn xuống mắng to người khác vì hành động này, nhưng họ phải sống như bọn cô

mới hiểu, không ngừng đi, phải đi qua từng ngọn núi, chân phồng rộp, cũng không có cách nào tới được mức những người này có, nguyện vọng của cô và chị rất đơn giản, kiếm tiền, đưa mẹ từ trong núi ra. Bọn họ đã bao giờ cảm nhận chỉ có vài đồng tiền ăn tiền nước chưa, cái cảm giác không biết đồ ăn vặt là gì chưa, biết mỗi ngày ở trong núi đốt than đào thảo dược đi bán thế nào không? Bọn họ không biết, chỉ biết chỉ trích, cử chỉ của bọn họ thật buồn nôn…

Bọn họ không hiểu, trên đời này, có người vừa sinh ra đã phải nghèo khó thế, người khác sinh ra đã có đồ, bọn họ phải phí công đi tranh giành, không cách nào lấy được.

Người khác có thể chỉ trích Đường Tâm Nhu, nhưng Đường Tâm Vũ không thể.

“Tâm Vũ, chúng ta chia tay đi!” Thẩm Diệc Đình đành phải nói câu như vậy.

Gân xanh trên tay anh nổi lên rõ rệt, nhưng anh vẫn nói đầy đủ câu kia. Làm thế nào, cuộc sống có thời khắc gian nan, anh muốn sống với cô đầu bạc răng long, muốn cưng chiều cô, yêu cô, nhưng người vứt bỏ cô là anh.

“Thẩm Diệc Đình, anh cũng như vậy với em sao?” Đường Tâm Vũ khóc, nước mắt rơi như mưa.

Thẩm Diệc Đình xoay người rời đi, thậm chí không dám nhìn cô một cái.

Anh cho rằng, bọn họ có thể ở chung với nhau mãi mãi, chưa bao giờ nghĩ cuộc sống có chút biến cố có thể đánh bại bọn họ.

Khiến Thẩm Diệc Đình không ngờ, Đường Tâm Nhu tự mình tới tìm anh. Đường Tâm Nhu rất gầy, rất gầy, nhưng cũng rất đẹp, trời sinh có vẻ dịu dàng, khiến người ta muốn che chở cho cô, để bớt đi u sầu trong mắt cô.

“Tôi tới tìm cậu, bởi vì em gái tôi, tôi là một người phụ nữ xấu xa, nhưng em gái tôi không phải… cậu phải biết rằng, cho tới bây giờ, em ấy vẫn giữ mình trong sạch, nó rất thiện lương, nó không giống tôi, cậu không cần vì tôi mà chia tay với nó…”

Đường Tâm Nhu nghĩ đến em gái khóc, lòng như dao cắt, em gái chính là hi vọng của cô, đền bù lại những thiếu sót của mình. Cô từng muốn được như em gái, làm một cô gái thiện lương tốt đẹp thuần khiết, nhưng cô không làm được, cô bẩn thỉu, nhưng em gái trong sáng, như dòng nước tinh khiết nguyên thủy nhất, em gái không nên đau buồn, em ấy nên được hạnh phúc vui vẻ, sự tồn tại của cô, không thể khiến em gái có điều gì xấu, không thể.

“Tôi biết.” Thẩm Diệc Đình nhắm mắt lại, nhìn người phụ nữ ngồi đối diện, cũng không nói được.

Cũng biết, nhưng làm thế nào được?

Anh không có đủ khả năng v