
và ngực của cô cách rất xa nhau……….. “không cẩn thận” này cũng có vẻ quá không cẩn thận rồi………..
Vừa thở phào nhẹ nhõm, móng vuốt ma quỷ của anh lại vươn đến. Lần này không phải đụng một chút nữa, mà là đặt thẳng lên ngực của cô.
“Anh anh anh……tay của anh………..hình như để sai chỗ rồi…………”
Anh nói ra hai chữ vô cùng dứt khoát. “Không có!”
“Nhưng đây là……………của tôi…………….bắp rang bơ ở bên kia.” Cô chủ động dâng bắp rang bở lên để trao đổi, với ý đồ muốn cứu vớt chính mình khỏi móng vuốt ma quỷ………..
“Tôi biết, để ở đây thoái mái hơn!” Cả bàn tay to của anh bao trùm lên, vừa vặn trong lòng bàn tay.
Vài lần Uất Noãn Tâm có ý đẩy tay anh ra, không hề thành công, đành phải nhẫn nhịn. Mặc dù rất kỳ lạ, nhưng cách một lớp áo và áo nhỏ, lại không cảm thấy khó chịu.
Trôi qua vài phút, người nào đó được đằng chân lân đằng đầu.
“Mặc nội y ngủ không khó chịu sao?”
Tóc gáy của cô dựng thẳng lên, đây là ý gì chứ? Không lẽ anh đang ám chỉ cái gì sao?
“Không, không có đâu, rất thoải mái mà……..”
Anh im lặng vài giây, đề nghị. “Cởi ra đi! Tôi sờ không được thoải mái.”
“Vậy anh có thể đem tay đặt sang chỗ khác…………”
“Không muốn, tôi chỉ thích chỗ đó.”
Không chờ cô đồng ý, tay của anh đã luồng vào trong quần áo của cô chạy về phía lưng, ngón tay lạnh băng, như gai đâm vào làm cô cảm thấy đau. “Này, này, anh đừng như vậy…..”
Nhưng anh chỉ dùng một tay đè cô lại, cô hoàn toàn giống như cá nằm trên thớt, để mặc anh xâm lược.
Khóa nội y và dây quai bị công phá dễ dàng, anh dứt khoát nhanh nhẹn rút ra, ném qua một bên. Thưởng thức nơi đẫy đà cùa cô, cứ như đang kiểm tra chất lương cảm giác của tay. “Ừm……..không tệ!” Mềm mại có độ co giãn, độ cong cũng khớp với bàn tay của anh, anh rất hài lòng…………. “…………” Uất Noãn Tâm phát điên, anh như vậy là muốn làm gì đây hả? Mặt của cô đỏ ửng, rất không biết nói gì, rất nghiêm túc khuyên răng anh. “Tổng tài, xin anh trong sáng một chút, được không?”
“Tôi chỉ đặt ở đây thôi mà, không có bất kỳ ý nghĩ nào khác.” Anh trêu ngược lại cô: “Người không trong sáng là em hử?.”
“……….” Uất Noãn Tâm bị anh hỏi đến cứng họng không trả lời được, thực sự rất muốn cho một cái tát vào bản mặt viết đầy nghiêm túc nhưng vô cùng không hề nghiêm túc kia. “Anh cảm thấy để ở đây thích hợp sao?”
“Không thích hợp sao?”
“Thực sự thích hợp sao?”
Anh nghĩ ngợi, thẳng thắn, đó là lẽ đương nhiên. “Rất thích hợp!”
“…………” Nói lý với anh, đồng nghĩa với việc tự chuốc tội vào mình, hơn nữa hoàn toàn không có bất kỳ hiệu quả nào. Uất Noãn Tâm quyết định từ bỏ, lôi kéo, muốn lấy tay của anh ra khỏi.
Nhưng bàn tay lớn của anh như dính chặt trên ngực của cô, không nhúc nhích chút nào, dính rất chặt. Cô mệt thở hồng hộc, mở to hai mắt. “Bỏ tay anh ra……….bỏ tay anh ra đi……..”
“Đừng làm loạn, coi phim.”
“Anh như vậy, tôi, tôi làm sao coi phim được!”
“Tại sao không được chứ?” Anh cố ý chọc cô, biểu hiện rất vô lại, dường như là cô cố tình gây sự.
“Anh để tay trên ngực tôi, tôi làm sao coi được.”
“Em có thể thử. Đến đây……”
“Tôi không thèm!” Uất Noãn Tâm bĩu môi, cảm thấy căn bản không thể trao đổi cùng với anh. Anh vẫn là Nam Cung Nghiêu sao? Sao cứ cảm thấy da mặt anh đột nhiên so với tường thành còn dày hơn, hơn nữa một chút cũng không nghiêm túc.
“Tôi không cảm thấy có vấn đề gì, hay là em mất cân bằng hử?”
“Mất cân bằng gì chứ?”
“Như vậy……” Một bàn tay khác của Nam Cung Nghiêu đột nhiên luồng vào trong áo cô, nắm bên ngực còn lại của cô. “Ừm……như vậy thì cân bằng rồi!”
“Nam Cung Nghiêu!” Uất Noãn Tâm hoàn toàn phát điên, nghiến răng nghiến lợi. “Anh, anh anh, anh không biết mất mặt!”
“Mặt không phải muốn có là được!” Nam Cung Nghiêu vô lại đến phút cuối cùng, mỗi tay nắm một bên, cảm thấy vô cùng tuyệt vời. Da thịt của người con gái này, có thể dùng từ da thịt nõn nà để hình dung, xúc cảm vô cùng tốt.
Anh vẫn còn mặt mũi hỏi cô. “Cảm giác như thế nào?”
“Không tốt! Rất không tốt! Khủng khiếp!”
“Vậy sao?” Vả mặt anh thản nhiên, còn nở một nụ cười. “Tôi cảm thấy rất thoải mái!”
Uất Noãn Tâm có lòng như bất lực, xụ mặt quay đầu xem phim, nhưng lúc này không cách nào tập được hết! Vốn đã rất nóng rồi, bị anh nắm như vậy, càng tăng thêm bồn chồn, bụng dưới bỗng nhiên dâng lên một luồng nhiệt, rất trống rỗng. Hình như muốn cái gì đó, lại không biết đó là gì. Như thế này cũng không được, như thế ấy cũng không được.
Thời gian trôi qua không được bao lâu.
Hai móng vuốt kia được đằng chân lâng đằng đầu, không yên phận chỉ là nắm, mà còn nhẹ nhàng xoa nắn.
Uất Noãn Tâm thở dốc không ngừng. “Này………anh……..anh làm gì vậy………….”Đẩy nhưng không có sức, rõ ràng là tiếng chống cự, nhưng vì thở dốc lại trở nên càng giống thở gấp, chào đón nồng nhiệt. “Ấy…….anh đừng……đừng như vậy……….”
“Như vậy sao?” Anh giả vờ không hiểu, biểu hiện lại vô cùng xấu xa. Tay trái vuốt, “thế này?”, tay phải nắm chặt, “hay là như vậy?”
“Ưm hừ………” Uất Noãn Tâm thở gấp không ngừng. “Anh……….anh khốn khiếp……..”
“Xem ra, em rất thích tôi ‘khốn khiếp’!”
“Tôi, tôi mới không có……..” Cơ thể thay đổi đến kỳ lạ, rất nóng rất nóng, hơn nữa sao