Pair of Vintage Old School Fru
Hợp Đồng Tình Nhân

Hợp Đồng Tình Nhân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329931

Bình chọn: 10.00/10/993 lượt.

ai nhỏ nhắn, gầy yếu cuả nàng. Nàng

thật gầy, phải biết cẩn thận chăm sóc, nhiệt độ buổi tối xuống thấp

khiến thân thể của nàng không khỏi tự giác dựa sát vào hắn, nàng ngoan

ngoãn mà tin tưởng cuộn mình lại trong lòng hắn, tựa như một đứa trẻ

không hề phòng bị, có vẻ hồn nhiên trong sáng đến không thể tưởng tượng

nổi.

Nhưng nàng không hồn nhiên, ngây thơ, trong lòng Cận Thế Phong nghiêm khắc nhắc nhở chính mình. Tiền

chính là mục đích mà nàng tiếp cận hắn, bộ dạng ngày hôm qua của nàng

khi cùng hắn thỏa thuận vô cùng điềm tĩnh, chứng minh rõ nàng đúng là có sở trường, và khéo léo khi cùng người khác “đọ sức”. Chỉ là hắn có chút hiếu kỳ, vì sao nàng không sử dụng công phu sư tử ngoạm, chỉ muốn một

ít tiền, lại còn chỉ cần ba trăm vạn thôi? Chẳng lẽ nàng không biết số

tiền này đối với hắn mà nói căn bản cũng không có gì đáng kể sao? Hay là nàng còn có mục đích gì khác? Không ai bỏ qua sự cám dỗ của tiền tài,

huống chi là Yên Lam. Một nét cười lạnh lùng lướt qua trên môi Cận Thế

Phong, nếu mục đích của nàng đã đạt được rồi, vậy thì hắn sẽ cùng chơi

đùa với nàng, xem thử rốt cuộc nàng có bao nhiêu mưu tính.

Hắn rút cánh tay về, có thể là do động tác quá mạnh làm kinh động đến Yên

Lam, nàng đang ngũ khẽ kêu lên một tiếng, sau đó chậm rãi mở mắt. Nàng

chớp nhẹ hàng mi dài đôi ba cái, nhất thời tỉnh giấc không biết rõ bản

thân mình đang ở đâu.

“Chào buổi sáng” hắn khàn khàn giọng nói.

Giọng nói của hắn như thức tỉnh ký ức của nàng. Trong lúc nàng đang cố nhìn

cho rõ khuôn mặt đàn ông tuấn tú kia, hai mắt của nàng đột nhiên trừng

lớn, vội vàng luống cuống nhanh chóng giật lùi về phía sau.

“Chào..chào buổi sáng” nàng khẽ giọng nói. Hắn nhìn mình như vậy đã bao lâu rồi

chứ? Nghĩ đến việc hắn nhìn chăm chú vào bản thân khi nàng đang ngủ, hai gò má nàng nhất thời ửng đỏ.

Đến khi nàng nhận ra trên thân cái gì cũng không mặc, liền kinh hãi kêu lên một tiếng, vội vàng dùng chăn quấn quanh tấm thân trần như nhộng của mình.

Cận Thế Phong liền cười khúc khích, nói “Tối hôm qua, cái gì nên nhìn,

tôi cũng nhìn hết rồi, không nên nhìn, tôi cũng nhìn cả. Đến lúc này, em mới nhớ đến việc phải che lại, có nghĩ là chậm quá rồi không” Hắn

không lưu tâm đến động tác của nàng, tự ý xoay người xuống giường, tùy ý duỗi căng thắt lưng mệt mỏi. Nhìn hắn phơi bày ra khuôn ngực, cơ thể trơn

nhẵn, cơ bụng rắn chắc trên người không hề có một chút mỡ thừa, Yên Lam

phát hiện ánh mắt mình bất giác dõi theo hắn, như là bị nam châm hấp dẫn – không thể rời mắt.

Lúc này Cận Thế Phong xoay người lại, vừa vặn nhìn thấy ánh mắt si ngốc của nàng đang

nhìn hắn, một nét cười tinh quái lướt qua trên khóe miệng. “Thế nào, xem ra thân thể em nhìn vẫn chưa đủ thoã mãn nhỉ?” Dứt lời còn tận lực nhấc thân thể mình lên. Yên Lam lập tức tựa như bị điện giật hạ thấp tầm

mắt, nhưng nhìn thấy phần dưới cơ thể của hắn không một tấc vải, liền a

lên một tiếng, vội vã che mắt hoảng sợ kêu lên “Anh sao lại không mặc

quần?”

Đối với Yên Lam mà nói thì

cùng một người đàn ông đồng sang cộng chẩm là việc hoàn toàn xa lạ, cho

nên nàng sẽ xấu hổ, nhưng Cận Thế Phong hiển nhiên không cảm thấy một

chút hoang mang nào, giống như chuyện này là cực kỳ bình thường. Bởi vậy hắn đối với sự cả kinh bất chợt của Yên Lam cũng không hề đáp lại. Tự ý cầm áo sơmi khoác lên bờ vai rộng.

Trong lòng Yên Lam nảy sinh một chút cảm giác không thoải mái. Nhìn hắn bình

thản ung dung, nàng nhịn không được liền suy đoán kinh nghiệm trước đây

của hắn, rõ ràng đã biết hắn từng có vô số phụ nữ, rõ ràng biết đối với

hắn mà nói, mình bất quá cũng chỉ là một trong số rất nhiều những người

phụ nữ đó, nhưng mà bản thân vẫn không kìm lòng được nảy sinh đố kỵ.

Nàng hạ thấp hàng mi dài, vô thức trừng mắt, tự mình xiết chặt tấm chăn

phủ trên tay.

“Em còn có chuyện gì sao?” Nhìn biểu hiện Yên Lam như muốn nói rồi lại thôi, Cận Thế Phong liền mở miệng trước.

“Nếu như anh cho phép tôi nói, mấy ngày tới tôi không thể đi làm được, trong nhà tôi có chút việc riêng cần phải làm.” Nụ cười của Cận Thế Phong lập tức biến mất, đổi lại là sự lạnh lùng, ương ngạnh xuất hiện trên khóe

môi cương nghị. Hắn ngừng tay, quay đầu nhìn Yên Lam, bộ dạng cuả nàng

hiện giờ trông nhật nhỏ bé, yếu ớt, giống như sợ làm hắn tức giận. Trực giác mach bảo, hắn không muốn nàng sợ hắn. Chính vì vậy, hắn buộc bản

thân mình phải thả lỏng.

“Em không

cần phải một lần nữa nhắc nhở tôi đáp ứng điều kiện của em..tôi luôn

luôn là một người trọng chữ tín. Nếu đã đồng ý với em, thì sẽ không nuốt lời.” Tầm mắt nàng dừng lại trên người hắn, nhìn thấy biểu hiện lãnh

đạm cùng hờ hững của người đàn ông trước mặt, trong lòng không khỏi xẹt

qua một chút cô đơn. Đối với hắn mà nói, nàng cũng chỉ là một người

trong số những người đàn bà của hắn, hắn sẽ không bao thích nàng.

Nàng nhu thuận gật đầu, phát hiện ra ánh mắt hắn đã trở nên u ám. Hắn luồn

tay vào mái tóc dài suôn dày phía sau gáy Yên Lam, hơi thở ấm áp hướng

tới gần nàng. Giống như lúc trước, mỗi lần hắn tới gần đều khiến cho

toàn thân nàng n