XtGem Forum catalog
Hợp Đồng Tình Nhân

Hợp Đồng Tình Nhân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210010

Bình chọn: 10.00/10/1001 lượt.

àm hơi thả lỏng

lực nắm trên cánh tay, chậm rãi đứng dậy, nhìn người con gái đang quỳ

gối trước mặt mình, lạnh lùng hỏi, “Cô là ai?”

Không biết người con gái tiếp cận mình, có phải là người của bang phái đối địch hay không. Muốn giết hắn, không dễ dàng như vậy!

“Tôi…Tôi chỉ là một người qua đường, nhìn thấy ông nằm ở chỗ này, trên người lại chảy máu, không biết ông còn sống hay đã chết, nên mới…” Yên Lam không

hiểu vì sao đối mặt với người đàn ông lạnh lùng đáng sợ này, lại còn có

thể bình tĩnh mà cùng hắn nói chuyện. Chẳng hiểu vì sao, nàng lại có một cảm giác vô cùng thân thiết.

“Cô đang nói dối!” Mặc Hàm không tin lời của nàng.

“Tôi không có nói dối. Tôi thật sự là có lòng tốt mới quan tâm chạy đến xem

ông thế nào, nếu như tiên sinh cho rằng tôi đã quấy rầy tới ông, tôi có

thể rời đi. Có điều, tiên sinh,sắc mặt của ông không tốt lắm, rất nhợt

nhạt, còn nưã, trên người lại đang chảy máu, ông tốt nhất nên đến bệnh

viện cầm máu trước đi…”

“Không cần cô lo! Giữ lấy lòng thương hại tử tế của cô đi! Cút ngay!” Mạc Hàm gầm

lên, bởi vì khắc chế dục vọng của chính mình, mà toàn thân đều run rẩy.

Trong lúc tác dụng của xuân dược trong người hắn còn chưa hết, cho dù là trên người hắn có thương tích, hắn cũng vẫn có thể một tay ôm lấy nàng. Chỉ trong một lúc thôi cũng đủ rồi, mấy loại thuốc này cũng không có

ảnh hưởng lớn tới vậy đối với hắn, những loại thuốc này hắn đều đã được

cho thử qua từ lúc nhỏ.

Hắn chống chọi với dục vọng đang dâng cao của chính mình.

“Nhưng mà…Được rồi, vậy thì tạm biệt ông, tiên sinh.” Yên Lam thở phào, xoay người bước đi.

Nàng vừa đi được ba bước, đã nghe thấy “Bịch!” Một tiếng, người mặc quần áo đen cao gầy kia, lại té ngã xuống đất.

“A…” Người kia không nhịn được phát ra tiếng rên khẽ.

Chết tiệt! Mặc Hàm mơ hồ tự mắng chính mình, hắn làm sao lại có thể khinh

xuất như vậy, nhận thức quá lơ là khiến cho chính mình bị kẻ địch đưa

vào thiên lạ địa võng đã được bố trí cẩn thận sao? Danh hiệu thiên hạ đệ nhất sát thủ của hắn đúng là có rất nhiều người thèm muốn! Hiện tại tác dụng của thuốc đã không còn nữa, nhưng mà lúc này đầu óc lại choáng

váng, cả người rét run, hình như có lẽ do mất máu quá nhiều rồi.

“Tiên sinh! Tiên sinh!” Yên Lam lại chạy tới, đỡ lấy Mặc Hàm.

Chẳng hiều vì sao, nhìn tới người đàn ông yếu ớt đang té ngã trên mặt đất,

trong lòng Yên Lam, lại vô cùng chua xót, dậy lên sự thương cảm cho

người đàn ông đáng thương này.

Ừm,

hay là, hắn là một kẻ lang thang không nhà. Nghĩ vậy, Yên Lam đỡ thân

người yếu ớt kia dậy, khó nhọc mà đi về phía giao lộ. Không thể để hắn

tùy tiện ngã vào trong nước bẩn, nàng không phải là người tuyệt tình như vậy. Yên Lam tạm thời bỏ thức ăn tẩm bổ của nàng xuống, cắn răng, vẫy

một chiếc xe taxi. Nhưng mà rất nhiều tài xế vừa thấy bọn họ trên người

đầy máu thì liền lắc đầu, tỏ vẻ không muốn chở họ.

Cuối cùng, Yên Lam cũng cản lại được một chiếc taxi, nhìn tài xế, Yên Lam

khẩn cầu, “Làm phiền ông? Bác tài, bạn của tôi bị thương, không thể chậm trễ tới bệnh viện, xin ông thương tình giúp cho!”

Nhìn Yên Lam không giống một người xấu, người tài xế kia liền cho bọn họ lên xe, “Cám ơn ông, bác tài.” Yên Lam cảm kích nói, cũng rất nhanh bước

lên xe.

“Bác tài, làm ơn tới bệnh viện gần nhất.” Yên Lam quay sang nói với người tài xế.

“Không tới bệnh viện!”Một tiếng cự tuyệt yếu ớt phát ra.

Hả? Yên Lam sửng sốt, nhỏ giọng nói, “Tiên sinh, anh không đến bệnh viện sao được? Anh đang bị thương….”

“Không tới bệnh viện….” Mặc Hàm miễn cưỡng duy trì chút ý thức còn sót lại,

nhẹ giọng nói, thậm chí còn bướng bỉnh vùng vẫy muốn xuống xe.

“Được rồi, được rồi, cứ như vậy đi bác tài, không đi bệnh viện nữa.” Nói xong, Yên Lam đọc địa chỉ của mình.

Cuối cùng cũng đến được duới lầu khu nhà ở của nàng, Yên Lam trả tiền taxi,

sau đó vất vả đỡ Mặc Hàm đã gần như mê man, xuống xe, sau đó càng thở

gấp hơn, đem hắn lôi lên lầu. Mơ mơ màng màng trong ý thức, Mặc Hàm ngờ ngờ nhận ra, hắn được người con gái nhỏ nhắn xinh xắn này đưa về nhà

nàng.

Yên Lam đỡ Mặc Hàm đến nằm trên giường mình, lấy ra túi thuốc sơ cứu, mang cánh tay bị thương của Mặc

Hàm băng bó một chút, ngăn cho hắn tiếp tục chảy máu. Sau đó, lại đi vào bếp muốn nấu một nồi canh gừng, có thể làm ấm người.

Sau khi mọi thứ đều được chuẩn bị xong, Yên Lam trở lại phòng của nàng,

quan sát người đàn ông trên giường, sắc mặt của hắn, cực kì nhợt nhạt,

trắng bệch không còn một giọt máu. Lại sờ vào trán của hắn, hắn đang lên cơn sốt.

Yên Lam suy tư cả buổi,

quyết định trước hết giúp hắn thay bộ quần áo ướt sũng trên người ra.

Đưa tay chạm vào áo hắn, Yên Lam có chút xấu hổ, hắn dù sao cũng là một

người đàn ông trưởng thành.

Mà lúc

này, Mặc Hàm đang trong tình trạng hôn mê như lạc trong sương mù, vô

thức dùng toàn lực, một tay đẩy tay Yên Lam ra. Đây là hành động tự giác của một sát thủ, hắn không thích bất kì kẻ nào đụng chạm vào mình.

A!

Yên Lam khẽ than một tiếng, “Cái người này, rõ là đáng ghét, đúng là chó

căn Lã Động Tân, không biết phân biệt tốt xấu, không