Duck hunt
Hứa Trao Em Kim Ngọc Lương Duyên

Hứa Trao Em Kim Ngọc Lương Duyên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324192

Bình chọn: 7.5.00/10/419 lượt.

cho thuốc, sau đó đưa em vào bệnh

viện đó. Em, em đừng quá khích, anh sẽ khai hết.” Cảnh Thần ôm đầu tiếp tục

khai trước sự phẫn nộ và ánh mắt khinh bỉ của Hạ Sơ: “Em biết đó, anh là gã bán

rượu vang cao cấp, trở thành một nhà truyền bá văn hóa rượu vang vĩ đại là ước

mơ của anh. Anh muốn thông qua em để làm quen được với những người giàu có, nói

tóm lại là em ngần này tuổi rồi mà chưa lấy được chồng. Vì thế anh cũng rủ lòng

thương.”

“Ý của anh là, tôi còn phải cảm ơn anh đã giải cứu được một cô nàng ế chồng như

tôi ư”?

“Hê hê, không phải thế, mỗi người có một mục đích riêng mà, nếu không làm sao

em được hãnh diện trước mặt bà mợ em như vậy?”

“Thế về Tô Dĩ Huyên thì anh giải thích thế nào? Vì muốn bán rượu vang mà ngay

cả người yêu anh cũng không cần nữa ư?”

“Hê hê, Tô Dĩ Huyên chỉ là em gái của bạn thân anh thôi, anh chỉ nhờ cô ấy giúp

anh một tay mà thôi.”

Bàn tay Hạ Sơ lại nắm thành nắm đấm một lần nữa: “Tại sao cô ấy lại giúp anh đi

lừa người khác?”

Cảnh Thần nhanh tay túm ngay cánh tay Hạ Sơ: “Anh nói với cô ấy rằng thực ra

bọn mình đã sống với nhau rồi. Anh rất yêu em, hơn nữa em đã có bầu rồi, nhưng

em chê anh là gã bán rượu vang, không muốn để người khác biết chuyện của anh và

em. Anh rất buồn, thế nên đã nhờ cô ấy giúp, khích tướng em, để em coi trọng

chuyện hôn nhân của chúng mình.”

“Chỉ vì muốn dựa vào các mối quan hệ của tôi để bán rượu vang thôi ư? Anh mất

nhiều công sức vậy? Lại còn lừa tôi lấy anh nữa?” Ngoài sự phẫn nộ, Hạ Sơ còn

thực sự cảm thấy khó tin.

“Ờ! Còn một điều nữa, tháng trước đúng lúc anh bị một cô nàng rất rắc rối ép

kết hôn, chỉ vì cô ấy hào phóng mua cho anh mấy chai rượu vang. Anh nghĩ đi

nghĩ lại và phát hiện ra rằng em mới thực sự là người phụ nữ thích hợp với anh,

chắc chắn em sẽ không bao giờ khóc lóc tra khảo, đòi tự tử khi thỉnh thoảng anh

có quan hệ thân thiết với các khách hàng nữ. Hơn nữa lấy em sẽ nhất cử đa tiện,

sẽ quen được nhiều người giàu có hơn, sự nghiệp rượu vang của anh sẽ lên đến

đỉnh cao.”

Hạ Sơ lạnh lùng nhìn gã vô lại trước mặt, gân xanh trên cổ giật giật: “Tôi hỏi

câu cuối cùng! Anh còn lừa tôi những gì nữa?”

“Để anh nghĩ đã, đó là số hóa đơn mua đồ đạc khi anh về nhà em đều là giả!”

“Cút!” Vân Hạ Sơ nổi trận lôi đình, ra sức hất tay Cảnh Thần ra.

Cảnh Thần vội đứng dậy ôm bụng chạy về phòng mình lánh nạn.

Bình tĩnh lại đôi phút, Hạ Sơ lại đứng trước cửa đối diện gào: “Ê! Nghe cho rõ

đây, ngày mai đi làm thủ tục ly hôn.”

Một hồi lâu sau, Cảnh Thần mới hé cửa thò nửa mặt ra, cười tủm tỉm nói: “Nếu em

chủ động phá hợp đồng thì em phải bồi thường anh năm trăm nghìn tệ. Em có

không?”

Lúc Hạ Sơ phẫn nộ xông tới, Cảnh Thần đã nhanh tay đóng rầm cửa lại, đứng trong

cửa la lớn: “Em đừng quá khích, không có cách nào cả, trong hợp đồng cũng không

nói nếu bên A (Hạ Sơ) bị sảy thai thì sẽ giải quyết thế nào? Chính vì thế chúng

ta chỉ có thể dựa vào những điều ghi trong hợp đồng để thực hiện mà thôi. Em cố

gắng chịu đựng một năm là có thể ly hôn rồi, hoặc là em để anh kiếm năm trăm

nghìn tệ thì anh sẽ đồng ý ly hôn.”

“Anh làm như vậy là lừa đảo, anh cứ đợi đấy, ta sẽ gặp nhau ở tòa án.” Hạ Sơ

đứng ngoài cửa gào lớn như muốn phát điên.

“Vậy hả! Thế em đã nghĩ ra cách sẽ giải thích với đồng nghiệp, hàng xóm và bà

mợ em chưa? Lẽ nào em muốn anh đứng trước tòa khai hai năm rõ mười về chuyện

đó, sau đó…”

Ba mươi giây sau, Cảnh Thần nghe thấy tiếng đồ thủy tinh ném vào cửa, vỡ

choang, sau đó là tiếng cửa chống trộm bị đóng rầm.

Hắn rón rén hé cửa phòng ngủ ra, phát hiện thấy chiếc lọ hoa thủy tinh vô tội

nằm vỡ tan dưới đất, liền thè lưỡi ra cười cười.

Vân Hạ Sơ hậm hực xông vào phòng làm việc, đúng lúc gặp An Hinh đang dập thẻ

trước quầy, nhìn thấy sắc mặt cô không được tốt cho lắm. An Hinh liền ghé sát

vào tai Hạ Sơ thì thầm rất mờ ám: “Ê! Tớ nhắc nhở cậu, ba tháng đầu của thai kỳ

phải điều độ một chút, không cẩn thận là sảy thai đấy.”

Hạ Sơ cố gắng chịu đựng, nghiến răng gật đầu.

“À, bộ sản phẩm Đêm hè cổ tích bán khá chạy. Hôm qua tớ đi siêu thị phát hiện

thấy đồ dành cho mẹ và bé bán chạy lắm, cậu bảo nếu bọn mình thiết kế một số

sản phẩm dùng cho trẻ em cả về phong cách và chất liệu có được không? Phong

cách tốt nhất phải là kiểu gì dễ thương một chút, màu sắc tươi sáng, vật liệu

phải bảo vệ môi trường, mang đậm tình yêu của người mẹ. Đến lúc đó bọn mình có

thể quay một đoạn quảng cáo hoạt hình ba chiều, tạo thêm độ thân thiện cho sản

phẩm. Tớ phải suy nghĩ để đưa ra phương án tiếp thị, bọn mình cũng chuẩn bị

chia sẻ miếng bánh này nhé.” An Hinh mở to đôi mắt cười khúc khích nhìn vào cái

bụng lép kẹp của Vân Hạ Sơ: “Bây giờ đáng lẽ cậu phải có rất nhiều cảm xúc mới

phải, cảm thấy ý tưởng mới của tớ thế nào?”

Hạ Sơ xị mặt gật đầu, bụng ấm ức mà không trút đi được, cô gạt An Hinh ra rồi

vội vã đi vào phòng làm việc.

“Hạ Sơ sao vậy nhỉ? Hình như chị ấy không được vui cho lắm.” Trợ lý Tiền ra

khỏi phòng hội nghị, thắc mắc với An Hinh đang đứng bên cạnh.

“Không sao, chắc là do tâm trạng của bà