
Nghe nói, Chu Tráng Tráng khi vừa mới
sinh ra cũng không phải gọi là Tráng Tráng mà là Chu Tiểu Nhu. Nhưng đứa nhỏ này dường như không chịu thua kém, con nhà người ta đói gào khóc
đòi bú đòi ăn, nàng lại giống giây phút tiểu cô nương đứng bên cạnh Kim
Thành Vũ, liều mạng thục nữ, mỗi lần chỉ uống một hai ngụm, sau đó dù
thế nào nhét cũng không mở miệng. Bởi vậy, bộ dáng vừa nhỏ vừa gầy lại
vàng vọt. Và thế là, tiểu khu thường xuyên cử các dì hàng xóm chạy đến
Chu gia thăm hỏi, đều cho rằng Chu Tiểu Nhu có khuynh hướng bị ba mẹ
ngược đãi. Ba Chu mẹ Chu ủy khuất nửa đêm cắn chăn đơn chảy nước mắt.
Càng nghĩ càng cảm thấy tại cái tên đặt không tốt, ngay lập tức đi sửa
thành Tráng Tráng, hy vọng Chu Tráng Tráng càng ngày càng có thể ăn
nhiều. Ấy mà thật kinh ngạc, đổi tên không bao lâu, Chu Tráng Tráng ăn
uống ngày một tốt, người cũng giống như mầm cây nhỏ vèo một cái lớn lên
trông thấy. Cũng không cao hứng được vài năm, Ba Chu mẹ Chu lại bắt đầu
nửa đêm cắn chăn đơn rơi lệ. Nguyên nhân là lực ăn uống của Chu Tráng
Tráng càng ngày càng … quá tốt, con gái nhỏ nhà người ta mỗi bữa ăn
nhiều nhất một chén, nàng cư nhiên ăn liền ba bát. Có lần ăn vụng đồ
hộp quá thời hạn sử dụng khiến cả đêm đau bụng, ngày hôm sau bước chân
lâng lâng, sắc mặt tái nhợt thế mà vẫn còn giãy giụa ăn một chén lớn Mì sốt tương.
Con gái nhã nhặn như thế
làm sao có thể gã ra ngoài đây? Vì thế Ba Chu mẹ Chu lại một đêm ngủ
không yên lo lắng cho tương lai gả chồng cho con gái.
Nhưng mà Chu Tráng Tráng có bao giờ quan tâm đến vấn đề này, khát thì uống,
buồn ngủ thì ngủ, đói thì ăn. Mỗi ngày ôm đồ ăn vặt cùng ôm bát to ăn vô cùng tự đắc. Một lèo ăn đến tốt nghiệp Trung Học, ăn nhiều thứ như vậy
cũng không phải vô dụng, thành công thi vào trường Đại học nguyện vọng.
Tháng 9 vừa đến, trên lưng khiêng túi hành lý, trên đỉnh đầu đội chậu
rửa mặt, Chu Tráng Tráng cứ như vậy tiến vào Đại hoc.
Nhưng còn chưa kịp cảm thán diện tích trường đại học rộng lớn, nhiều dãy lầu, quy tắc học có nhiều mới mẻ, quầy bán quà vặt có đầy đủ hết, căn tin đồ ăn lại rẻ, thì đêm đó giáo viên hướng dẫn liền tuyên bố cách vài ngày
sẽ bắt đầu tập huấn quân sự.
Tập huấn quân sự tiến hành ngay tại sân thể dục của trường Học viện Quân bên
cạnh trường của Chu Tráng Tráng học, vì thế rất hợp tình hợp lý lợi dụng tài nguyên, trực tiếp mời bốn sinh viên ưu tú của trường đảm nhiệm vị
trí huấn luyện viên, đối với bọn họ tiến hành giày vò vô tận.
Vừa 6:30 sáng, tất cả tân sinh viên đúng giờ rời giường, thay quân trang
chạy 10 vòng quanh sân thể dục. Chu Tráng Tráng ha ha cười khổ, đói đến
nổi hai mắt nhìn thấy sao Kim, nếu không phải nhờ bạn học ngăn lại,
thiếu chút nữa liền đem cái mông phì nhiêu của bạn học phía trước biến
thành đùi gà tây mà cắn. Thật vất vả mới đợi tới giờ ăn sáng, một đám
sinh viên mới đi vào căn tin, Chu Tráng Tráng không e ngại mua một hơi 3 cái bánh bao ba trứng cùng một ly sữa đậu nành bắt đầu gặm. Đang lúc
tích cực ăn thì bạn học Tiểu Thống bên cạnh choàng vai nàng gương mặt
kích động vạn phần mất ăn mất ngủ: “Uy, cậu xem, cái tên huấn luyện viên đẹp trai kia đang nhìn cậu đó”
Chu
Tráng Tráng bị đụng chạm như vậy, nửa cái trứng chim bị nghẹn thiếu chút nữa đem cái cổ nhỏ bé của nàng phá hỏng, đến mức mặt đỏ tai hồng, mắt
trợn to, mặt không còn chút máu, thật vất vả mới nuốt nửa trứng chim
xuống bụng, giương ánh mắt lưng tròng ngó theo hướng bạn học chỉ nhìn
một cái, quả nhiên thấy một nam nhân trẻ tuổi mặc quân trang huấn luyện
viên đang nhìn mình.
Sặc, hắn định cười nhạo nàng ăn nhiều đấy àh.
Ăn được là phúc vậy mà tên nam nhân này cũng không hiểu điều đó. Chu Tráng Tráng không thèm để ý tới tên con trai vô vị này tiếp tục cuối đầu giải quyết nốt phần còn lại, sờ sờ bụng, đánh 1 cái ợ , bước ra khỏi căn tin chuẩn bị đi tập hợp.
Sau khi tập hợp xong, ông hiệu trưởng bắt đầu nói chuyện, đầu tiên là cảm tạ quốc gia
cảm tạ Đảng rồi lại cảm tạ trường quân sự đã cho phép các học sinh được
đến trường tập huấn, sau đó hò hét lịch sử rực rỡ toả sáng như thế nào,
giới thiệu nó vang dội ra sao, cuối cùng đưa ra yêu cầu huấn luyện đối
với tân sinh viên là không sợ chết, không sợ mệt, thấy qưân xâm lược thì phải xung trận, thấy bom đạn thì phải xả thân phá huỷ, thấy lỗ châu mai phải tận lực lấp đầy. Nói bala bala bala thẳng đến khi mặt trời lên
cao, chiếu lên thân mình toàn thể sinh viên mặc quân phục ướt đẫm mồ
hôi, thở hồng hộc mới chịu kết thúc.
Hiệu trưởng đại nhân vừa mới xuống thì chủ trì buổi khai mạc lại tiếp tục
mời Lãnh đạo của trường Quân đội phụ trách nhiệm vụ huấn luyện lên phát
biểu. Lại một chập labala kể về Hồng Quân Công nông Trung Quốc cái gì
trèo đèo lội suối vựơt qua đồng cỏ mất hết nửa tiếng đồng hồ.Xem sắc mặt các sinh viên bên dưới như đồ ăn nấu gần chín mới chịu chấm dứt nhưng
vẫn không quên giới thiệu giáo viên hướng dẫn trước khi kết thúc.
Các chàng đẹp trai trường học viện Quân sự cao ráo chính trực trong bộ đồng phục đương nhiên làm tiếng nuốt nước miếng vang lên không ngừng trong
đ