
cứ như vậy, rất
buồn cười a.”
Chu Tráng Tráng lại ói ra một bình máu.
Chiêu thứ hai thất bại.
Đặc tính ba: mê tiền.
Lần này, Chu Tráng Tráng trực tiếp kéo Thường Hoằng đến trung tâm mua sắm,
cầm thẻ tín dụng của hắn mua một đống quần áo giày dép.
“Tìm BẠN TRAI, chính là phải tìm người có nhiều tiền một chút, như vậy tôi
mới có thể tận tình mua đồ vật này nọ, mới có thể vui vẻ, về sau nhớ kỹ
mỗi tháng phải dành một phần tiền cho tôi mua quần áo, còn phải đúng
ngày gửi tiền sinh hoạt phí cho tôi, kim ngạch tuyệt đối không thể thấp
hơn tiền lương của thành phần tri thức.” Chu Tráng Tráng tuy nói không
đẹp đến nổi khuynh nước khuynh thành, nhưng cũng có thể diễn xuất thành
công vai diễn cô nàng – kiêu ngạo – hám tiền hám của.
Các cô nàng bán hàng chung quanh dùng loại biểu tình “Ông trời thật là công bằng, anh chàng kia rất đẹp trai nhưng trình độ thưởng thức cực kỳ quỷ
dị phỏng chừng đầu óc có vấn đề” mà nhìn Thường Hoằng, cùng ánh mắt “Ông trời quả nhiên là rất công bằng cô gái ngu ngốc này lại có vận khí tốt
bắt được một soái ca có tiền như vậy” nhìn Chu Tráng Tráng.
Chu Tráng Tráng đặc biệt đắc ý, xem ra lúc trước nàng không tham gia điện
ảnh bắc kinh gì đó quả thật là một mất mát lớn của khán giả trung quốc
mà.
Mà sau lúc đắc ý luôn là thất
vọng —— Thường Hoằng xách thành quả của nàng, nhe hàm rắng sáng bóng còn hơn kim cương của quầy bên cạnh: “Chu Tráng Tráng, em rốt cuộc cũng
chịu thừa nhận mình là BẠN GÁi anh a, em yên tâm, về sau tiền thoải mái
xài, anh phụ trách kiếm tiền nuôi em xinh đẹp như hoa, em cứ phụ trách
ăn là được rồi.”
Chu Tráng Tráng lần này không hộc máu, mà là bắt đầu phun phế rồi.
Như thế nào xem xét trận thế này, nàng đem chính mình càng ngày càng hướng lửa trong hầm mà chui vậy nè 吖.
Lúc sau Chu Tráng Tráng tiếp tục biểu hiện ra mười đặc tính nam nhân ghét ở phụ nữ, nhưng Thường Hoằng lại một chút cũng không theo ý nguyện, ngược lại biến thành nàng ngượng ngùng .
Cứ như thế tiếp tục, tình huống rất không ổn nha, Chu Tráng Tráng chỉ có thể lại cầu xin Đại Kiều giúp đỡ.
Đại Kiều trải qua một phen suy nghĩ sâu xa, nói: “Nếu như vậy thì phải ra tuyệt chiêu thôi.”
“Mau nói đi.” Chu Tráng Tráng chăm chú lắng nghe.
“Nam nhân nếu chưa có được nữ nhân, mặc kệ cô này có khuyết điểm gì, cũng sẽ cảm thấy đáng yêu. Cho nên, chỉ cần làm cho hắn có được cậu, hắn sẽ
không có cảm giác theo đuổi, đến lúc đó tự nhiên mà buông cậu ra thôi.”
“Ý của cậu là gì?”
“Thuận theo hắn đi, làm cho hắn cảm giác cậu cũng yêu thương hắn.”
Chu Tráng Tráng cẩn thận suy nghĩ một chút, hình như cũng có lý, cuộc đời
tình trường của Thường Hoằng trước kia đều là được các cô nàng đeo đuổi
hắn, hiện tại nàng không ưng hắn, cho nên hắn mới theo đuổi không bỏ,
nếu nàng cũng biến thành giống các em từng theo hắn, kia khẳng định sẽ
đánh mất cảm giác hứng thú và độc đáo, có lẽ không quá mấy ngày sau liền bị pass.
Chiêu này rất tuyệt.
“Anh nghe sao lại thấy giả tạo quá đi?” Thường Hoằng hí mắt
“Trong lòng có cứt đái rắm, trong mắt chỉ nhìn thấy cứt đái rắm. Anh nghe thấy giả dối, chứng tỏ cảm tình anh đối với tôi đều là giả tạo.” Theo Thường Hoằng lâu như vậy, Chu Tráng Tráng cũng học được dăm chiêu thủ đoạn đối với ác nhân. (haaa, trời ơi, chết với TT thui)
“Tình cảm của anh đối với em căn bản không cần phải nói ra.” Thường Hoằng cười có chút tà ác.
“Vậy anh như thế nào để biểu đạt?” Chu Tráng Tráng nuốt nước miếng.
“Anh dùng ‘ làm ’ nha. Thường Hoằng còn đang cười mà Chu Tráng Tráng cũng đã hiểu rõ nguyên nhân nụ cười tà ác của hắn.
Mới vừa nói xong, Thường Hoằng giống như đại bàng chớp nhoáng xà ập xuống, trực tiếp hôn —— cổ Chu Tráng Tráng.
Cái cổ trắng nõn mảnh khảnh tại cánh môi hắn hạ xuống khẽ run nhè nhẹ, đó
là một trong những bộ phận mẫn cảm nhất toàn thân Chu Tráng Tráng, nụ
hôn của Thường Hoằng làm cho nàng cảm giác được một loại ngứa ngáy,
không hề bình thường, thấm tận xương tủy, có thể khiến cho xương cốt run rẩy.
Bởi vì ngứa này, Chu Tráng
Tráng bắt đầu cười, tiếng cười ngay cả chính mình cũng lắp bắp kinh hãi
—— lại dẫn theo một tia nũng nịu rên rỉ —— Chu Tráng Tráng vội vàng câm
miệng lại.
Nhưng Thường Hoằng đã nghe thấy rồi, trong nháy mắt, hắn động tác đình chỉ lại, giây phút tạm dừng kia dường như là dấu hiệu trước cơn giông lớn, làm cho Chu Tráng Tráng
sinh ra sợ hãi hít thở không thông.
Quả nhiên, Thường Hoằng khí thế càng thêm hùng dũng. Hắn hô hấp dần nóng
rực, hơi thở cũng mất đi bình tĩnh trước kia, trong cặp mắt như có ngọn
lửa đang thiêu đốt. Cổ áo ngủ rộng thùng thình, tay thô ráp của Thờng
Hoằng thoáng chút là dễ dàng thâm nhập vào —— Ah, Chu Tráng Tráng vài
thứ kia quả là không uổng công ăn, chỗ nên lớn thì cũng lớn bộ dạng
không tệ tí nào.
Chu Tráng Tráng mặt
đỏ, một nửa là thẹn thùng, một nữa còn lại tơ tình xâm lấn, tuy nói lúc
trước cũng đã từng có hôn môi, nhưng đây là lần đầu tiên nàng cùng
Thường Hoằng có hành vi thân mật như vậy, là nàng lần đầu tiếp xúc cùng
thân thể một tên con trai trưởng thành —— nàng bắt đầu run nhè