XtGem Forum catalog
Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Của Dạ Tiên Sinh

Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Của Dạ Tiên Sinh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322055

Bình chọn: 7.5.00/10/205 lượt.

ằng Dạ Bác Vũ quyết định tạm thời ở khách sạn vài ngày, thứ Hai vẫn sẽ đến đi làm, nhưng Chú Dạ vẫn không yên lòng, cho nên sáng sớm liền đến công ty.

“Anh muốn một ly cà phê......” Dạ Bác Vũ đẩy cửa mà vào, vừa thấy ba ba ngồi trên sô pha, ý cười trên mặt anh liền biến mất.

“Ba.” Dạ Bác Vũ trầm giọng kêu, bước đến bên người Hạ Đậu Khấu, biểu thị tâm ý.

“Đã mấy tuổi rồi còn giận dỗi bỏ nhà đi hả.” Dạ Quốc Duy phụng phịu nói.

“Nếu ba xem con là người lớn thì không nên can thiệp vào chuyện hôn nhân của con.” Dạ Bác Vũ hừ lạnh một tiếng, cũng nghiêm mặt.

Hạ Đậu Khấu đẩy Dạ Bác Vũ ngồi xuống trước mặt Chú Dạ.

Sau đó, cô đặt ly trà xuống trước mặt Chú Dạ, lại thay Dạ Bác Vũ rót ly cà phê. Rồi cô liền đứng bên cạnh nhìn bọn họ, chỉ sợ hai cha con này một lời không hợp lại làm ầm ỹ lên.

“Ngồi.” Dạ Bác Vũ cầm tay cô để cô ngồi xuống bên cạnh anh.

“Bây giờ con tính làm gì?” Dạ Quốc Duy nhìn ánh mắt cố chấp của con, cũng không tính cúi đầu trước.

“Con và cô ấy sẽ không tách ra, mà ba là chủ tịch công ty, cha có thể quyết định có muốn tiếp tục thuê con làm việc hay không.” Dạ Bác Vũ dựa vào ghế, giọng điệu nhẹ nhàng.

“Công ty này là tâm huyết cả đời của ba, ba hy vọng con có thể phát triển tốt......”

“Tâm nguyện của con không lớn, sự nghiệp thuận lợi, có một gia đình mỹ mãn, như vậy là đủ rồi.” Dạ Bác Vũ ngắt lời ông, ngồi thẳng dậy, vẻ mặt nghiêm túc nhìn ba ba.

“Con mới mấy tuổi, cuộc đời còn chưa đi đến đỉnh cao đã thiếu ý chí chiến đấu......” Dạ Quốc Duy đẩy đẩy kính mắt, không khách khí quát.

“Ba nhìn xem doanh thu công ty sau khi con tiến vào làm đi! Làm sao con lại khuyết thiếu ý chí chiến đấu ?” Dạ Bác Vũ phát hỏa, thô thanh phản bác nói.

“Sớm biết thế lúc trước ba sẽ không để cô ta vào......”

“Tôi khuyên ông tốt nhất không nên nói những lời khiến ông phải hối hận!” Dạ Bác Vũ vỗ bàn, toàn bộ cơn giận đều nổi lên.

“Con dùng thái độ này nói chuyện với ba con sao?” trên trán Dạ Quốc Duy nổi gân xanh, giận đến cánh tay chỉ vào con này cũng phát run.

“Chú Dạ, thực xin lỗi.” Hạ Đậu Khấu đứng dậy che trước mặt Chú Dạ, khom người chào.

“Em giải thích với ông ta làm gì!” Dạ Bác Vũ kéo cô ngồi xuống.

Hạ Đậu Khấu cau mày, đẩy tay Dạ Bác Vũ ra.

“Anh ngồi xong.” Hạ Đậu Khấu ra lệnh.

Dạ Bác Vũ không tình nguyện ngồi xuống, hai tay giao trước ngực, xoay đầu, ngay cả nhìn cũng không nhìn ba ba một cái.

“Chú Dạ, cháu biết chúng cháu yêu nhau không phải là kết quả chú muốn, lúc trước cháu vì không muốn người khác nói cháu trèo cao, cho nên vẫn thực cố gắng xem nhẹ anh ấy. Nhưng mà, tình cảm là ngăn cản không được.” Hạ Đậu Khấu nhìn Chú Dạ, giọng điệu hòa hoãn nói:“Cháu biết chú rất kỳ vọng nơi Bác Vũ, cảm thấy anh ấy thông minh có tiền đồ, là nhân tài hiếm có, cho nên mới hy vọng anh ấy có thể đi đến vị trí rất cao......”

Ba ba thật sự nghĩ như vậy? Dạ Bác Vũ liếc ba ba một cái, thấy ba ba nhẹ nhàng gật đầu.

Biểu cảm tức giận trên mặt Dạ Bác Vũ nhạt đi chút ít, chậm rãi quay đầu lại nhìn ba ba -- anh nghĩ ba ba luôn cảm thấy anh làm không tốt, cho nên mới bắt anh đi Hongkong xem mắt thiên kim nhà họ Lưu.

Hạ Đậu Khấu nhìn sắc mặt hai cha con đều có khuynh hướng hòa hoãn, lúc này mới tiếp tục dịu dàng nói:“Chú Dạ, chú cũng biết cá tính Bác Vũ đấy, anh ấy có vài phần ngạo khí . Mặc dù anh ấy cảm thấy chú một tay tạo dựng nên công ty này đã rất thành công, nhưng anh ấy không hy vọng nhờ ánh quang của chú mà luôn muốn dựa vào sức của mình tạo dựng cơ nghiệp, để chú có thể tự hào vì anh ấy. Người như anh ấy thật sự không thích hợp việc dựa vào mối quan hệ giữa các gia tộc để thành công. Bởi vì với anh, đó luôn là thành tựu của người khác.”

Dạ Quốc Duy liếc con mình một cái, tức giận trên mặt đã dần dần bằng phẳng.

“Nếu có người nói tôi bám váy phụ nữ mới đạt được thành tựu, tôi muốn tìm gã đấu một

trận......” Dạ Bác Vũ không khách khí nói.

Hạ Đậu Khấu bất đắc dĩ liếc Dạ Bác Vũ một cái.

Dạ Bác Vũ nhìn ra cô muốn anh bớt tranh cãi, anh liền mím môi, tiện đà cầm tay Hạ Đậu Khấu, nhìn về phía ba ba, rất nhanh nói: “Ba, con cam đoan với ba, con và Đậu Khấu kết hôn rồi, sự nghiệp sẽ chỉ có thể đi theo hướng tốt. Xin ba tin tưởng con.”

Dạ Quốc Duy nhìn ánh mắt kiên định của con, biết nếu không phải vì Hạ Đậu Khấu, cha con bọn họ sẽ đi vào cục diện bế tắc không biết đến khi nào mới có thể đánh vỡ.

Tuy rằng, vấn đề giữa cha con bọn họ là vì Hạ Đậu Khấu, nhưng mà......

Dạ Quốc Duy nhìn Hạ Đậu Khấu ngồi bên Dạ Bác Vũ, nhìn ra khẩn trương nơi đáy mắt cô, nhưng cô lại bình tĩnh trấn an Dạ Bác Vũ. Ông nhớ vừa rồi cô không nhanh không chậm hóa giải xung đột, lại nhìn con mình che chở cô như vậy, ông phát hiện tâm mình đã có đáp án.

“Đứa nhỏ đã lớn rồi, cánh cứng rắn, tùy các người.” Dạ Quốc Duy đứng dậy, chậm rãi đi ra ngoài.

“Tùy chúng tôi là ý gì? Là quyết định để tôi ra ngoài tự lập......” Dạ Bác Vũ đứng lên theo, giọng cũng phóng lớn.

“Dạ Bác Vũ!” Hạ Đậu Khấu giữ chặt cánh tay anh.

Dạ Bác Vũ trừng mắt với cô, ánh mắt mang theo hơi nước, nhưng anh cắn răng, bắt buộc mình ngậm miệng.

Dạ Quốc Duy nhìn mà chậc