XtGem Forum catalog
Kết Hôn Lần Thứ Hai

Kết Hôn Lần Thứ Hai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325992

Bình chọn: 8.00/10/599 lượt.

õ cửa đi vào, kính cẩn lễ phép đưa lên tài liệu, đang muốn uyển cáo từ, Chu Nhan lại gọi cô, "Cô chờ chút! Tôi xem một chút có vấn đề gì hay không!"

Tiếu Tử Hàm cười ứng hảo, nhìn Chu Nhan từng tờ một lật xem thì trên ót lập tức trợt xuống ba cây vạch đen, đống báo biểu này ước chừng 60 mấy tờ A4 giấy, theo Chu Nhan nhìn, cô không phải đứng ở nơi này mấy giờ sao. Cô đang suy nghĩ tìm lấy cớ phá vòng vây, Chu Nhan chợt nắm báo cáo, nổi trội giọng nói hỏi, "Cái này chỉ có số liệu năm nay, không có đối kháng so sao?"

Tiếu Tử Hàm sửng sốt, ngay sau đó phản ứng kịp, chỉ vào thông báo bày tại trên bàn của cô, bất ty bất kháng giải thích, "Thông báo không có yêu cầu, chúng tôi sẽ không làm!"

Chu Nhan liếc thông báo một cái, lạnh giọng giễu cợt, "Cũng không phải là con cóc, động một cái nhảy xuống, dùng đầu ngón chân suy nghĩ một chút cũng có thể kèm số liệu năm trước đi?"

Nói xong lại xem xét Tiếu Tử Hàm, "Cô mới tới? Người giỏi như Tiểu Tôn cái gì đều hiểu!"

Tiếu Tử Hàm hút giọng, hiểu lời này là ám hiệu cô kinh nghiệm chưa đủ. Trong lòng mặc dù biết Chu Nhan là cưỡng từ đoạt lý, ngoài miệng còn là bồi khách khí, "Tiểu Tôn ngã bệnh, tôi tạm thời thay cô ấy. Chu khoa, nếu không cô nhìn lại một chút xem có vấn đề gì, tôi trở về bổ sung rồi mang sang cho cô."

Chu Nhan mắt lạnh, lạnh giọng châm chọc, "Tài liệu nhiều như vậy, cô cho tôi là thần sao, lập tức có thể xem xong rồi!"

Tôi không có đem cô là thần, tôi đem cô là bệnh thần kinh! Tiếu Tử Hàm oán thầm. Ni Mã người nọ là ông trời dùng để trả thù xã hội sao?

Nhìn cô cúi đầu không nói lời nào, Chu Nhan lại nghiêm túc khiển trách, "Thật không biết các ngươi giỏi là tại sao vậy, Tiểu Tôn ngã bệnh cũng phải đem công việc giao phó tốt, cũng phải tìm người quen tới tiếp nhận. . . . . ."

Tiếu Tử Hàm tiếp tục cúi đầu nhìn giày mình, bộ dáng kia là một bộ chuyên tâm lắng nghe lời dạy dỗ, trong lòng lại đem Chu Nhan thăm hỏi ngàn vạn lần. Đang ở cổ mau cứng đi, cô chuẩn bị đổi lại tư thế thì Chu Nhan đang thao thao bất tuyệt chợt không có lên tiếng, phía ngược lại truyền đến tiếng người huyên náo sau cửa.

Cô ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn Chu Nhan ưu nhã đứng dậy, trên mặt tắm gió xuân ấm áp mỉm cười, nghiễm nhiên một đóa hoa nhỏ mới nở!

Mẹ nó, so với mặt bọn hắn quê quán biến sắc còn nhanh. Tiếu Tử Hàm oán thầm, xoay người lại muốn nhìn rõ người đến là loại mị lực nào có thể để cho lão nữ nhân biến thái biến thân thành thiếu nữ dịu dàng.

Khi ánh mắt chạm được một nhóm người túm tụm ở dưới Chung Mộ Viễn thì cô trong nháy mắt hóa đá, đây đều là kiều đoạn gì a, cô ngàn năm không đến Ngân Giam, thế nào ngay lần đầu lại có thể gặp phải cha chồng?

Chung Mộ Viễn nhìn thấy cô cũng là hơi chậm lại, chỉ là ngay sau đó sắc mặt như thường mà đi đi vào, tựa như lãnh đạo thị sát công việc bình thường cùng Chu Nhan bắt tay, nữa mỉm cười chỉ chỉ cô hỏi, "Vị đồng chí này tới làm nghiệp vụ gì."

Chu Nhan vui vẻ ra mặt giới thiệu, xong việc dường như muốn chứng minh cô có nhiều chuyên nghiệp, còn cộng thêm một câu, "Người tuổi trẻ bây giờ kiến thức cơ bản đều không vững chắc, chúng ta phải luôn chỉ bảo chổ sai cho họ!"

"A, vậy sao?" Chung Mộ Viễn hơi nhíu mày, ý vị sâu xa nói cười cười, "Điều này cũng không sai, thật sự mọi người nên giúp đỡ quan tâm họ hơn."

Lãnh đạo Ngân Giam cùng đi nghe vậy lại thuận thế giới thiệu mấy câu tình huống nghiệp vụ.

Tiếu Tử Hàm cũng không biết nên làm gì, không đi cũng không được, đang vẫn rầu rỉ, Chung Mộ Viễn chợt đi về phía cô, hiền lành nói, "Chưa ăn cơm đúng không? Buổi trưa cùng nhau ăn bữa cơm thôi."

Mọi người đều bởi vì một màn này mà sững sờ, không hiểu đây là Bộ trưởng thương cảm cho tầng lớp dân chúng hay là có ẩn tình khác.

Tiếu Tử Hàm bị mười mấy đôi mắt nhìn chăm chú sợ hề hề, liên tục không ngừng cự tuyệt, "Không cần, tôi làm xong sẽ trở về ăn."

Ngân Giam lãnh đạo vừa nghe, liền vội vàng hỏi Chu Nhan, "Tiểu Chu, cô ấy làm xong chưa?"

Nhìn Chu Nhan gật đầu, hắn lại nghiêng đi mắt cười hì hì chế nhạo Tiếu Tử Hàm, "Có thể để cho Chung Bộ trưởng tự mình muốn mời cũng không mấy người, làm sao cô còn cự tuyệt đây?"

Tiếu Tử Hàm cười gượng, đang khổ não có nên rõ thân phận không, Chung Mộ Viễn tiếp lời đầu, "Cô ấy không giống người khác, chúng ta cùng cô ấy ăn cơm còn phải hẹn trước, một tuần một lần đi!"

Thấy mọi người mê hoặc, thư ký của Chung Mộ Viễn vội vàng tiến lên một bước, mỉm cười giải thích, "Cô ấy là con dâu của Chung Bộ trưởng chúng ta!"

"Con trai của ông kết hôn? Thế nào cũng không nghe nói?" Lãnh đạo cùng đi kinh ngạc hỏi.

Chung Mộ Viễn vỗ vỗ bờ vai của hắn, cười giải thích, "Hợp pháp rồi, chính là không có làm hôn lễ, tính toán đợi thằng nhóc kia trở lại sẽ làm, đến lúc đó mời ông uống rượu mừng."

Hai người hàn huyên đi ra cửa, xong việc này lãnh đạo vẫn không quên quay đầu lại nhạo báng, "Bộ trưởng mời ăn cơm còn có thể đẩy, cha chồng bảo cô cũng không thể cự tuyệt đi!"

Tiếu Tử Hàm ha ha cười khan nói, "Vâng!" Về sau rồi hướng Chu Nhan nói, "