Old school Easter eggs.
Kết Hôn Lần Thứ Hai

Kết Hôn Lần Thứ Hai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326363

Bình chọn: 7.5.00/10/636 lượt.

tin nửa ngờ. Kết hôn ba mươi mấy năm, Chung Mộ Viễn đã sớm hiểu tính tình Giang Vận Hồng, bà không phải là người dễ dàng thỏa hiệp, cho nên hôm nay bà sẽ không vì sự cương quyết của cha cùng sự khyên nhủ của mẹ mà vui vẻ tiếp nhận Tiếu Tử Hàm.

Giang Vận Hồng rửa mặt xong ra ngoài liền nhìn thấy chồng ngồi trên giường, bà lạnh lùng cười, "tối nay ngọn gió nào đưa ông về phòng sớm thế?"

Chung Mộ Viễn không để ý tới tính khí thất thường của vợ mình , ý vị sâu xa nói, "Tiểu Mân, chúng ta nói chuyện một chút!"

"Nói chuyện gì?"

Chung Mộ Viễn thấy vợ mình phòng bị, bất đắc dĩ thở dài, "Cũng không có gì, chỉ là hi vọng bà nói được làm được, đừng làm khó dễ Chung Soái cùng tiểu Hàm!"

"Lời này của ông là có ý tứ gì? Cái gì gọi là nói được làm được? Ý của ông là tôi bằng mặt không bằng lòng?" Giang Vận Hồng lập tức bày ra tư thế chiến đấu, sống lưng dựng lên!

"Tôi không có ý kia! Tôi chính là hi vọng bà thật lòng tiếp nhận cô con dâu này! Dù sao con bé cũng là vợ Chung Soái."

Giang Vận Hồng cười lạnh lùng, thoa nước hoa hồng trên mặt vỗ nhẹ, "Con mắt nào của ông thấy tôi không thật tâm?"

Chung Mộ Viễn vừa nhìn thái độ bà, biết nhiều lời cũng vô ích, thở dài đứng lên, nhấc chân đi tới thư phòng.

"Thế nào? Hôm nay ông lại muốn ngủ phòng khách sao?" Giang Vận Hồng tỉ mỉ thoa kem dưỡng da lên mặt, cũng không thèm nhìn ông gay gắt hỏi.

Chung Mộ Viễn không trả lời, dùng tiếng đóng cửa trả lời câu hỏi của bà.

Trong thư phòng, Chung Mộ Viễn nhìn trên bàn làm việc chất đầy tài liệu, nghĩ đến lời Tiếu Tử Hàm nói lúc chiều, không khỏi suy nghĩ.

Cho tới hôm nay ông luôn tự trách mình năm đó đã không kiên quyết, không can đảm đánh vỡ quan niệm thế tục, nhưng hôm nay ông mới tỉnh ngộ, năm đó buông tay không chỉ vì ông không đủ kiên trì mà cũng bởi vì người đó không có lòng kiên định và dũng khí.

Mùa đông năm 1969, ông cùng mấy vạn thanh niên có văn hoá cùng nhau hưởng ứng lời Mao chủ tịch kêu gọi, đến nông thôn nghèo khổ nhất rèn luyện. Cũng chính đó năm đó, ông gặp được Hoàng Dịch, cô gái Thượng Hải xinh đẹp có tài văn chương, ông đã đánh bại hết các nam thanh niên trong đội, thành công nắm tay cô, nói chuyện yêu đương ngọt ngào.

Năm năm tham gia đội sản xuất ở nông thôn, bọn họ thực sự rất hiểu nhau, ông rất yêu tài văn chương của bà còn bà hâm mộ sự nho nhã và bác học của ông. bọn họ thậm chí còn phá vỡ ranh giới đạo đức cuối cùng, lần lượt ở nơi hoang tàn đó trần trụi triền miên.

Chung Mộ Viễn đã từng cho rằng cuộc đời ông không phải Hoàng Dịch không cưới, nhưng vòng quay vận mệnh biến ảo vô cùng, không ai đoán được bắt đầu, nghĩ ra được quá trình, lại vĩnh viễn không đoán nổi kết cục. . . . . .

Năm 1974, Chung Mộ Viễn có thân phận đặc biệt , được chọn lựa vào nhóm nghiên cứu sinh của trường Đại học lớn. Hoàng Dịch không có bối cảnh hiển hách, chỉ có thể tiếp tục lưu lại Thiểm Tây. Trước đêm ông đi, bọn họ cuồng si, dây dưa, lần đầu tiên ông đem chất lỏng dịu dàng đẩy vào trong cơ thể bà, sau đó phát triển một mầm sống.

Hoàng Dịch mang thai, vào thập niên cực độ áp lực đó, nữ thanh niên trí thức bụng bầu thật ra cũng không kỳ quái, nhưng trường hợp của bà - cha của đứa bé đã rời đi xa đúng là rất phiền phức. Bà không dám nói cho người khác biết, cuối cùng khó nhọc tìm được nơi Chung Mộ Viễn học.

Bọn họ quyết định sinh hạ đứa bé, vì vậy Chung Mộ Viễn về nhà cầu xin cha mẹ trợ giúp. Không ngờ, cha mẹ lại kiên quyết phản đối, lý do là chuyện xấu như vậy sẽ làm tiền đồ chính trị của Chung Mộ Viễn trở nên đen tối, thậm chí nếu có người bắt lấy điểm yếu này sẽ khiến cha ông liên lụy. Sau khi cân nhắc thiệt hơn, Chung Mộ Viễn dao động, đồng ý để mẹ mình đưa Hoàng Dịch đi bỏ đứa bé, nhưng ông không nghĩ tới, người mẹ luôn luôn dịu dàng của mình trong lúc giải quyết chuyện đứa bé đồng thời cũng giải quyết luôn Hoàng Dịch.

Sau khi sanh non, Hoàng Dịch không hề liên lạc với ông nữa, thậm chí không muốn gặp mặt ông. Khi ông đau khổ chạy tới đội sản xuất thì mới biết Hoàng Dịch đã sớm đạt thành danh ngạch, còn được đặc cách trở thành sinh viên. Trong khoảnh khắc đó, ông cho rằng cha mẹ vừa đe dọa vừa dụ dỗ bà, nhưng cha ông lại tàn khốc nói cho ông biết, năm đó Hoàng Dịch chủ động đưa ra điều kiện rời đi đổi lấy danh ngạch cùng cơ hội vào đại học.

Đau lòng tức giận, Chung Mộ Viễn đi tìm bà, chất vấn bà tại sao lại đối xử với mình như vậy . Đã cách đây nhiều năm, nhưng ông còn nhớ rõ lời Hoàng Dịch nói, "Từ khi em hiểu rõ gia thế anh, em liền hiểu chúng ta không thể nào ở cùng nhau, anh có thể không để ý cha mẹ phản đối, không để ý bối cảnh gia đình cố ý cùng em sống chung sao? Không thể đúngkhông? Ngay cả con chúng ta anh cũng không bảo vệ được, em đối với anh còn có thể cầu mong gì? Cho nên, em chỉ có thể bảo vệ mình!"

Những lời này tựa như một ma chú lúc nào cũng bám chặt Chung Mộ Viễn, để cho ông mãi mãi áy náy, cũng làm cho ông đứt hy vọng với tình yêu.

Ông không yêu Giang Vận Hồng, cưới bà bởi vì người phụ nữ này là ứng viên hoàn mỹ n