Disneyland 1972 Love the old s
Khi Đại Thần Gặp Đại Thần

Khi Đại Thần Gặp Đại Thần

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325744

Bình chọn: 8.5.00/10/574 lượt.

i.

“Không sao, anh ra ngoài trước đi”. Hân Mạch tựa hồ đã lấy lại bình tĩnh, ngữ khí trầm ổn.

“Được, em nhớ cẩn thận đó.”Lục Thủy Hàn cóchút chật vật rời khỏi, nhẹ nhàng khép cửa lại. Vội vàng đi rót ly nước lạnh,một hơi uống sạch —— đáng tiếc, cơ thể không nghe theo lí trí, vẫn duy trì tình trạng …..

Bị dục vọng dưới bụng như bài sơn đảo hải đánh úp lại. LụcThủy Hàn giống như bị nhốt trong phòng ngủ đi tới đi lui, cực lực áp chế tư tưởng không thuần khiết trong đầu .

“Anh sao thế hả?”. Thanh lãnh thanh âm hơi nghi ngờ vang lên từ phía sau.

Quay đầu thì thấy Hân Mạch đang nghiêng đầu nhìn anh. Tựa hồ là đem hết buồn bực thu vào đy mắt, đột nhiên, cô nàng cười như liên hoa.”Hì hì, anh có phản ứng rồi sao?”. Bàn tay trắng nõn nhỏ bé, chỉ vào vị trí anh vẫn cực lực kìm chế lúc.

Ngỏng đầu cao thế này, quả nhiên là không thể xem nhẹ.

Lục Thủy Hàn mặt đỏ tai hồng, không tự nhiên nhìn xương quai xanh lộ ra ngoài áo ngủ của cô nàng, vô cùng gian nan mới có thể dời ánh mắt. Ho nhẹ một tiếng, ác thanh ác khí mà nói: “Được, ngủ đi!”

“Ngủ thì ngủ thôi! Làm gì mà hung dữ vậy?”. Mỗ nữ quyệt miệng, lung la lung lay cùng hắn sát vai mà qua, mau gần giường, nhãn tình khẽ đóng, oanh một tiếng ngã xuống giường.

Lục Thủy Hàn nhìn trần nhà bằng ánh mắt bất lực, nhăn nhó đi lên trước, thay cô nàng cởi dép, cực lực khắc chế chính mình, đem chăn đắp lên người Hân Mạch sau đó thì như thể gặp thú dữ, liên tiếp lui về phía sau. Lục tiểu nhị tiếp tục kiên cường đứng sừng sững, như thể phát tín hiệu cho thân chủ — mau ăn người ta thôi, ăn thôi, ăn thôi…

Bị dục vọng kích thích, cả người như thiêu như đốt, ai đó chỉ cảm thấy bốn phía đều là liệt hỏa, không ngừng thiêu đốt. Lục Thủy Hàn giờ phút này chỉ có thể hít thở sâu, không ngừng nhắc nhở bản thân. Không thể, không thể, không thể…

“Uhm, đi ngủ thôi!” Trên giường Hân Mạch chuyển người lại, tay sờ lung tung, tựa hồ không thấy gối ôm như thường ngày bèn đưa mắt nhìn đến bóng lưng Lục Thủy Hàn, ánh mắt mông lung mời gọi.

Ngủ đi ngủ đi!

Giường mềm mại, thân thể mềm mại, tựa hồ như cũng đang mời gọi.

Lục Thủy Hàn kỳ thật vẫn rất bội phục sức kiềm chế của mình, cùng giường chung gối đã hơn một tháng, vẫn cương quyết không xuống tay. Một là bởi vì đáp ứng điều kiện của cô, hai là bởi vì anh thật sự trân trọng người con gái này. Chỉ là hôm nay, quyết tâm bị đè bẹp sau một màn mỹ nhân tắm vừa nãy.

Ai đó hiện tại nhẫn nhịn thật sự rất khổ cực, mồ hôi trên trán vã ra như tắm.

“Anh đi tắm đã, đợi chút”.Lục đại thần chật vật bỏ lại câu này sau đó tông cửa xông ra.

Trên giường, Hân Mạch an tâm tiếp tục nhắm ngủ. Đang lúc mơ màng, chăn mền bên bị xốc lên, đệm giường bị ép xuống. Bàn tay nhỏ bé lập tức bò lên, khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo ý cười, quyết định phải ôm cho đã thì bỗng nhiên bị cánh tay lạnh toát của Lục Thủy Hàn làm cho rùng mình một cái.

“A! Lạnh!”. Thân thể nho nhỏ nhất thời rụt trở về.

Lục Thủy Hàn không trả lời, với tay tắt đèn, cũng không giống thường ngày ôm lấy cô nàng. Bởi vì, anh vừa mới tắm nước lạnh, sợ làm cô nàng đông lạnh mất.

Vốn hai người là như vậy, một người sợ lạnh, một người sợ người ta lạnh, bình an vô sự vượt qua một đêm, cũng theo như quy luật trước đây, vừa nhắm mắt, lại phải mở trừng trừng. Một đêm này, sẽ giống các đêm trước với điều kiện tiên quyết là Hân Mạch của chúng ta không phải đang trong trạng thái say rượu thế này.

“Ôm… Ôm…”. Thanh âm nũng nịu trong bóng đêm phá tan sự yên lặng, cánh tay cũng giống như rắn bò lên ngực Lục Thủy Hàn khiến anh nhất thời, trống ngực đập thình thình.

“Hân… Hân Mạch…” Lục Thủy Hàn nuốt nước miếng, máu lại bắt đầu chạy lung tung. Dục vọng không dễ dàng dùng nước lạnh khống chế nháy mắt lại bị đốt lên. Lục tiểu nhị phi thường hưng phấn đứng lên, trướng phát đau.

“Uhm…”. Đại khái là bởi vì thân thể Lục Thủy Hàn rất ấm áp khiến Diệp Hân Mạch phi thường hài lòng, đem hơn phân nửa thân thể áp sát người anh, mái tóc mềm xoã tán loạn.

Cái gì là băng hỏa lưỡng trọng thiên? Cái gì mà vừa nóng lại lạnh lại vô hại?

Lục Thủy Hàn rốt cục cũng được thể thể nghiệm khoái cảm trong truyền thuyết, toàn thân cứng ngắc, không dám nhúc nhích, sợ khống chế không nổi.

Chỉ là, chỉ là nửa thân thể áp trên người người ta còn chưa đủ, Hân Mạch cả chân cũng đè lên, một bên áp lên một bên cọ cọ, một lần không cẩn thận, liền đụng phải cái chỗ đang ngóc đầu lên, liền hưng phấn chạm chạm Lục tiểu nhị. “Đứng lên rồi này…”. Vừa chạm vừa lẩm bẩm

Lục Thủy Hàn vẻ mặt đau khổ. Đại tỷ của tôi ơi, tất nhiên là anh biết nó đứng lên, nhưng mà em đâu cần phải huỵch toẹt ra thế chứ.

“Ý…”. Hân Mạch dùng chân đè ép, phát hiện Lục tiểu nhị kiên trinh bất khuất, thế nào cũng không chịu ngoan ngoãn phục tùng. Vì thế lòng hiếu kỳ liền lớn lên, ừ từ di chuyển, đẩy thân thể nằm bò trên người anh, dùng chính bàn tay mình đi trêu trọc Lục tiểu nhị. “Áp cũng không xuống a!”

“…” Lời thừa, càng động đậy lại càng áp sát. Xin em đó, đừng có đùa nữa, anh sắp bị em bức chết rồi!!

Ai đó hắc tuyến đầy mặt, cắn chặt môi một tay nắm