Polly po-cket
Không Cẩn Thận, Họa Lớn Rồi!

Không Cẩn Thận, Họa Lớn Rồi!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325054

Bình chọn: 10.00/10/505 lượt.

i cho Vệ Dực, lại bổ sung: “Có người nhà, dẫn theo cũng không sao.”

Người nhà a…

Tôi đang vuốt cằm trầm tư, Thẩm Phong bèn vỗ vỗ vai tôi, “Mày gọi Tần Chinh nhà mày tới đi?”

Tôi hơi do dự …

Hôm nay là chủ nhật, Tần Chinh không phải đi làm, có điều thứ bảy chủ nhật nào anh cũng đều ở nhà nghỉ ngơi bổ sung năng lượng, nếu không thì đi tập thể hình, con người này không thích những nơi náo nhiệt …

“Gọi đi!” Thẩm Phong trợn mắt liếc tôi, “Lề mà lề mề!”

Gọi thì gọi!

Điện thoại vừa thông, giọng nói bên kia có chút trầm thấp lười nhác, “Tiểu Kỳ?”

Tôi nuốt nước miếng: “Tần Chinh, giờ anh đang làm gì đấy..."

Nghe được tiếng lật trang, “Ở nhà đọc sách.”

“Uhm … Buổi tối em có buổi họp lớp, giữa học viện kinh tế và ngoại ngữ, rất nhiều người tới nha …”

“Vậy sao? Vậy em chơi vui nhé.” Anh tùy ý đáp một câu, “Đừng về quá muộn.”

Xem ra, anh hoàn toàn không thèm để ý…

Tôi cúp điện thoại, ai oán nhìn về phía Thẩm Phong, Thẩm Phong xông tới cấu nhéo khuôn mặt tròn trịa, mềm mịn của tôi, nghiến răng nói: “Cái đồ vô tích sự!"

Cuối cùng vẫn không thể gọi Tần Chinh tới, không biết bọn Vệ Dực bên kia có gọi điện cho anh hay không, theo lý mà nói chắc là có, có điều xem ra cũng không mấy khả quan.

Sáu giờ tối, chúng tôi có mặt ở cửa khách sạn. Phòng là do Vệ Dực gọi điện đặt trước, ở tầng 3, người đến qua loa thế nhưng có tới hơn 30 người, mọi người mới đầu còn có chút lạ lẫm, dè dặt, nhưng sau hai chén rượu vào ruột là xả hết, đều bắt đầu lôi chuyện cũ năm đó ra buôn lại.

Cái cậu ngồi cùng bàn a, người anh em ngủ giường trên a ..

Thẩm Phong là nữ trung hào kiệt, túm tụm cùng đám con trai bên học viện kinh tế, tôi thì ngược lại, bị một đám con gái học viện ngoại ngữ “đánh hội đồng” …

Một cô bạn nhìn vô cùng quen nói: “Chu Tiểu Kỳ, nghe nói cậu làm việc ở tòa soạn báo?”

“Phải” Tôi mỉm cười nói, "Tin tức của cậu thật nhanh nhạy."

“Vệ Dực nói, cậu phải đi phỏng vấn à? Trong khóa chúng ta, xuất sắc nhất chính là hai viên minh châu của học viện kinh tế đấy.”

“Vệ Dực và Tần Chinh …” Bên kia người cũng hùa theo, một tên con trai lên giọng nói, “Đúng rồi, năm đó Chu Tiểu Kỳ cậu còn điên cuồng theo đuổi Tần Chinh. Thời gian đấy, Tần Chinh nghe thấy ba chữ “Chu Tiểu Kỳ” đều bày ra vẻ mặt sống không bằng chết."

Tôi ha ha cười gượng, nghĩ rằng bây giờ anh ấy đã là dục, tiên, dục, tử rồi, làm sao? cậu ghen tị ư?

Dục tiên dục tử: ặc, nghĩa từ này hơi bị tế nhị một tí, ngại quá, cơ mà bạn cũng đầu 2 rồi, ngây thơ ko nổi nữa :-<

Eng : over your sexual desire :”>

Giải nghĩa: Lúc cao hứng tới cực điểm (giới chuyên môn hay gọi là lên đỉnh đấy), có thể xảy ra chuyện đáng tiếc. Suy rộng ra là chỉ cảm nhận của cả hai bên trong lúc hoan ái, khi cảm thấy khoái lạc đến cực điểm thì giống như sắp thăng thiên/ngỏm đến nơi vậy @@

Nguồn: http://baike.baidu.com/view/1399933.htm

Ý bạn Kỳ ở đây có lẽ là chỉ hai bạn khá là hòa hợp trong chuyện chăn gối. ;))


Tên kia lại nói tiếp: “Bạn Chu Tiểu Kỳ, dũng khí đáng khen, nghị lực đáng kính, bây giờ các cậu thế nào rồi? Lâu rồi không liên lạc với Tần Chinh, vừa rồi gọi điện cho cậu ta, thế mà cậu ta vẫn nói không đến."

Tôi còn chưa kịp trả lời, một cô gái khác đã tiếp lời: “ Người ta nói lớp 12 và năm cuối đại học là ngưỡng cửa, rất nhiều đôi đều không thể vượt qua. Nghe nói Tần Chinh bây giờ có tên trong bảng những nhà phân tích tài chính nổi tiếng cả nước, thu nhập hàng năm vô cùng khả quan.” Nói xong còn liếc tôi một cái, có chút khinh thường, “Hồi trước là viên minh châu, còn bây giờ là hoa trên đỉnh núi.”

高三大四是道坎: chỉ năm cuối cấp 3 và năm thứ 4 đại học khó vượt qua, rất nhiều đôi chia tay.



Ô … Tần Chinh nhà tôi, giống như một đóa hoa ư? Tôi muốn nôn …

Tôi buồn nôn thật …

Tôi nôn ra nước chua, Thẩm Phong quay sang lo lắng nhìn tôi.

Phản ứng khi mang thai chỉ là bình thường, tôi ngẩng đầu cười cười với nó.

Tôi khinh bỉ con mụ kia, tôi cả người toàn đồ rởm thì sao, cần phải coi thường đến thế sao? Thẩm mỹ quan có phải hơi dung tục không!

Việc tôi có phản ứng cũng chả có ai thèm để ý, bọn họ chắc đoán là tôi uống nhiều bị ợ thôi, Vệ Dực nãy giờ vẫn ngồi đùa giỡn với lũ con trai, lúc này bỗng nhiên nhận điện thoại, đứng dậy cười nói: “Tớ đi đón một người bạn qua đây, không phiền mọi người chứ."

“Bạn gì?” Lũ con trai ồn ào.

“Bạn gái, được chưa.” Vệ Dực bất đắc dĩ cười cười.

Lập tức có người huýt sáo, phía nữ sinh bên này vẻ mặt có phần phức tạp. Vệ Dực rời đi rồi, lập tức lại có người lôi chuyện cũ ra buôn. Năm đó, rất nhiều người biết sau khi Vệ Dực tỏ tình thất bại với tôi liền lưu lạc tha hương, giờ người ta áo gấm vinh quy, còn dẫn theo bạn gái đến, theo lời của mấy cô nàng này mà nói – rõ ràng là để khiến tôi khó xử!

Người ta phong cảnh vô hạn, còn tôi cả người toàn đổ rởm thật thê thảm nghèo túng a…

Tôi xưa nay đâu có giống mấy kẻ lấy bụng dạ hẹp hòi của mình mà đo lòng người khác, cho nên tôi tin Vệ Dực là anh em tốt!

“Phong Phong, không còn sớm nữa, tao phỏng vấn xong là phải về rồi. Mai còn phải đi làm nữa.” Tôi thì thầm với Thẩm Phong.

Thẩm Phong gật g