Duck hunt
Khống Chế Dục

Khống Chế Dục

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324653

Bình chọn: 7.5.00/10/465 lượt.

lúc đeo kính mắt làm cho người ta cảm thấy cực kỳ có chiều sâu, chỉ liếc mắt một cái liền cũng biết đó là một người đàn ông đọc nhiều sách vở cũng không thích thể hiện, cực kỳ điệu thấp nội liễm.

Đặc biệt lúc hắn lái xe còn thật sự nhìn chằm chằm về phía trước, mày nhíu lại, biểu tình luôn có vẻ nghiêm túc, làm cho người ta cực kỳ có dục vọng xâm phạm hắn.

Xe chậm rãi rời xa vùng phồn hoa mới giải phóng đi vào trong thành cũ yên tĩnh, vào mùa đông trên ngã tư đường nhìn không thấy bao nhiêu người, Phương Tiểu Thư xa xôi dừng ở Bạc Tể Xuyên, hắn đem xe chạy vào một ngõ nhỏ chật hẹp, trời hơi hơi tối làm cho ánh sáng trong ngõ nhỏ rất hôn ám, đây là một đường nhỏ thông tới chỗ ở của nhà họ Bạc, bốn phía không ai ở lại, không quá thu hút, nhưng theo đường nhỏ này đi có vẻ gần.

Phương Tiểu Thư tại lúc xe sắp đi ra ngõ nhỏ bỗng nhiên mở miệng nói: "Em có điểm không thoải mái, trước ngừng xe một chút."

Bạc Tể Xuyên nghĩ cô bị say xe, đem xe sang bên dừng ở trong chỗ tối liền muốn xuống xe về chỗ ngồi phía sau lấy nước cho cô, Phương Tiểu Thư nhìn lướt qua nước khoáng ở chỗ ngồi phía sau, trực tiếp kéo lấy cánh tay của Bạc Tể Xuyên, sau đó vươn người túm lấy caravat của hắn kéo hắn về, Bạc Tể Xuyên nhíu mi ngoái đầu nhìn lại, đang muốn hỏi cô muốn gì chứ, cô liền trực tiếp vượt qua đến tách ra chân ngồi xuống phía trên hai chân của hắn.

Bạc Tể Xuyên theo bản năng dựa người về phía sau cùng cô rớt ra khoảng cách, nhưng mà chỗ ngồi trên xe liền chỉ có một khe hở nhỏ như vậy, hai người dán vào nhau đã muốn chống đỡ đến cực hạn, hắn làm sao còn có chỗ để lui về?

Cho nên hắn chỉ phải ôm cô gắt gao, tùy ý cô kéo caravat của hắn, thái dương đột đột thẳng khiêu.

Phương Tiểu Thư ý vị thâm trường khóa lại cửa xe, một tay nắm cổ hắn, một tay duỗi xuống phía dưới kéo chỗ ngồi rộng ra, thế này mới làm cho hai người rộng mở một ít, nhưng cô vẫn ngồi ở trên đùi hắn không chịu rời đi, khiến cho Bạc Tể Xuyên không thể không nhìn thẳng vào cô.

"Xuống dưới." Hắn mệnh lệnh nói.

Phương Tiểu Thư đổi thành hai tay ôm hắn, cọ cọ mặt của hắn, vô cùng thân thiết nói: "Như thế nào, anh tức giận lâu như vậy nha?"

Phương Tiểu Thư mặc là váy cùng áo khoác, tất chân màu đen chạm vào chân dài bị quần tây bao phủ của hắn, nhẹ nhàng cọ hắn, hắn giương mắt nhìn vào con mắt của cô, trong ánh mắt của cô không thể nghi ngờ tràn ngập khiêu khích cùng câu dẫn.

Tầm mắt của Phương Tiểu Thư trượt xuống từ áo sơ mi của Bạc Tể Xuyên, ánh mắt dừng lại tại vị trí mông thắt lưng có đường cong tốt đẹp của hắn, hắn làm một người đàn ông thật sự cực kỳ tiêu trí.

"Đừng nóng giận." Phương Tiểu Thư một lần nữa chống lại ánh mắt của hắn, vẻ mặt còn thật sự nói, "Anh liền xem tại việc em có ngực lớn thắt lưng dài nhỏ lại xinh đẹp đừng tự giận mình thôi."

Bạc Tể Xuyên cứng ngắc cúi đầu phun ra một câu: "Anh không tức giận."

Phương Tiểu Thư tươi cười nở rộ, mang ra một tia hương vị nghịch ngợm: "Sau khi trở về anh liền muốn đi theo cha anh làm việc đúng không?"

Bạc Tể Xuyên không yên lòng "Ừ" một tiếng.

"Vậy anh sẽ đi làm cái gì?" Cô tò mò hỏi.

Bạc Tể Xuyên tay từ trên tay lái chậm rãi chuyển qua bên hông của cô, thanh âm khàn khàn trầm thấp nói: "Thư ký thị trưởng."

Phương Tiểu Thư nháy mắt mấy cái, hơi có chút suy nghĩ, Bạc Tể Xuyên hôn môi cô, khẽ cắn nhẹ cánh môi của cô, giây lát sau buông ra, sát tại mặt cô nói: "Anh sẽ giúp em."

Phương Tiểu Thư chỉ cảm thấy cả người đều mềm xuống dưới.

Hắn tuy chưa nói lời tâm tình nào, nhưng cô lại coi như nghe thấy được lời nói êm tai nhất trên thế giới, thân thể cùng trái tim đều thật sâu đặt ở trên người người đàn ông này.

"Đó..." Phương Tiểu Thư đưa tay duỗi đến bên hông hắn, cởi bỏ thắt lưng da, bé tiếng nói: "Vì báo đáp ân đức to lớn của Bạc thư ký, em chỉ có thể lấy thân báo đáp." Cô thở gấp một tiếng, hừ nhẹ nói, "Tể Xuyên anh như thế nào mặc nhiều như vậy, mau cởi ra."

Bạc Tể Xuyên không biết nên hình dung biểu tình cùng tâm tình giờ phút này của chính mình như thế nào, nhưng dục vọng của hắn cũng rất rõ ràng.

Hắn hôn lên môi đỏ mọng của Phương Tiểu Thư, nâng lên mông của cô, cô thuận thế đưa tay vói vào trong quần lót của hắn, bỏ ra vật cứng mình muốn, cô cắn môi dưới hơi hơi nâng người dậy, rũ mắt nhìn nhìn phía dưới của chính mình, nhẹ liếc mắt một cái Bạc Tể Xuyên, rõ ràng trực tiếp đưa tay rút ra chìa khóa xe, dùng cái cắt móng tay treo tại trên chìa khóa xe cắt ra một cái khe nhỏ trên tất chân cũng không quá dầy, sau đó xé ra một khối to, cuối cùng đắc ý nhìn về phía hắn, vẻ mặt như muốn nói "Em rất tuyệt đi mau khen em".

Bạc Tể Xuyên đau đầu ôm trán, bên tai đỏ lên nhìn phía dưới xinh đẹp của cô, chậm rãi nói: "Không phải anh mặc quá nhiều, là em mặc quá ít, nếu em còn tiếp tục như vậy, anh hẳn là rất nhanh phải mang em đi mổ bụng."

Phương Tiểu Thư hôn mặt của hắn một cái: "Này không phải là vì muốn phương tiện cho anh sao." Cô mặt không đỏ tâm không khiêu nói xong lời nói kích thích người khác, phía dưới nhắm ngay âm hành của người đàn ông chậm rãi ngồi xuống, "Nha..." Cô nhíu mi nhìn chằm