XtGem Forum catalog
Khuynh Tẫn Thiên Hạ Loạn Thế Phồn Hoa

Khuynh Tẫn Thiên Hạ Loạn Thế Phồn Hoa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326175

Bình chọn: 7.00/10/617 lượt.

lập tức khôi phục thường thái, nhanh chóng bình tĩnh trở lại mà phân tích quẻ dịch: Cái này…tuyệt đối không thể dùng cách đó mà giải thích được… Có lẽ… Đại khái là…

Quẻ này… nhất định phải có một cách giải khác!...

Bởi vì vừa rồi xem quẻ, chợt nhìn thấy nhân duyên của Phương Quân Càn cùng mình có mối liên hệ, trong lòng bỗng dấy lên một cảm giác khó chịu, không thể chấp nhận. Đúng…làm sao có thể như vậy được?

“Khuynh Vũ, quẻ này khó giải lắm sao?” – Phương Quân Càn đối với chung thân đại sự của mình vô cùng quan tâm. Dù sao chuyện quốc gia thiên hạ chưa chắc đã có liên quan tới mình thật, nhưng nhân duyên thì khác, chẳng phải đó là việc tối quan trọng của cả đời người sao?

Tiếu Khuynh Vũ cố giữ vẻ mặt bình tĩnh, lên tiếng giải thích nhưng vẫn không giấu được một chút kích động: “Quẻ này… khôn thượng càn hạ, là quẻ ngược. Càn là trời, vốn là chí dương, khôn là đất, chí âm, âm dương giao hòa, trên dưới hòa hợp, bổ sung cho nhau, thiên địa tương giao thì vạn vật sinh sôi nảy nở, là điều đại cát. Ngược lại, đất trên trời dưới, là điềm chẳng lành.”

“Thiên địa vạn vật nếu muốn sinh sổi nảy nở thì phải có sự kết hợp của Âm và Dương, Âm Dương hòa hợp, chuyển hóa, bổ sung, triệt tiêu lẫn nhau, thế hệ sau mới tiếp nối và phát triển thịnh vượng, cực thịnh rồi sẽ suy vong, đó là quy luật tất yếu của trời đất. Muốn chuyển suy thành thịnh, cũng phải trải qua một quá trình ứng biến lâu dài mới được.”

“Nếu là vấn đề khác, với quẻ này ta vẫn có thể lý giải khác đi, nhưng tiểu hầu gia hỏi về nhân duyên thì… Hỗ thông tương giao, quả thật… Ta chẳng thấy gì ngoài sự hỗn độn…”

Phương tiểu hầu gia vô cùng ngạc nhiên: “Khuynh Vũ nói vậy nghĩa là sao?”

Trong lòng Tiếu Khuynh Vũ đang rối bời bời, phiền não chẳng biết nói sao, mất một lúc y mới giải thích, giọng nói nặng nề có chút miễn cưỡng: “Các thuật sĩ tướng số xưa nay có thể đoán mệnh thiên địa vạn vật, chỉ trừ ra… trừ ra mệnh số của bản thân là không thể tính được!”

Phương Quân Càn lập tức thông suốt, hắn vỗ tay cười lớn: “Vậy… nhân duyên của bổn hầu cùng Khuynh Vũ hẳn là phải có liên quan, cho nên Khuynh Vũ không thể nhìn ra được, đúng không?”

Tiếu Khuynh Vũ nhắm mắt thở dài, chỉ gật đầu rất nhẹ, không nói gì.

Vẻ mặt Phương Quân Quân Càn lộ ra đầy tà khí, đắc ý không nhịn được cười: “Nói vậy thì… xem ra Khuynh Vũ chính là nhân duyên trời định của ta rồi.”

Đôi mắt Tiếu Khuynh Vũ trừng lớn, tinh quang lạnh lẽo tóe ra bốn phía: “Nhưng không chừng là… Vẫn có giả thuyết khác… Nếu nhân duyên của tiểu hầu gia bị Tiếu mỗ tranh giành, vậy cũng có thể nói là cùng Tiếu mỗ có quan hệ, Tiếu mỗ nhìn không ra cũng là điều khả dĩ giải thích được.”

“Khuynh Vũ đang nghĩ vậy thật sao?” – Phương Quân Càn vô thức vân vê hồng cân đỏ rực trước ngực, “Nhưng mà, bất luận tương lai xảy ra chuyện gì, Bổn hầu cũng vẫn chờ đợi, mỏi mắt chờ đợi!”

Tiếu Khuynh Vũ ngồi trầm mặc, lặng lẽ rơi vào trạng thái vô định. Đêm về khuya, ánh trăng mơ màng một thứ ánh sáng mờ ảo, thanh u tuyển diễm, nhưng hôm nay, không ai ngắm nhìn.

“Tiểu hầu gia cứ yên tâm, Tiếu mỗ sẽ cố gắng tìm cho huynh một giai nhân hiền thục làm phu nhân.”

---oOo---

(1): “miên lý tàng châm”: trong đám bông êm ái có giấu kim nhọn: hành động mềm mỏng, uyển chuyển, lời nói nhẹ nhàng tế nhị nhưng vô cùng nguy hiểm.

(2): sống nội tâm, có gì cũng chỉ giấu ở trong lòng.

(3): áo mặc vào mùa xuân, mỏng, nhẹ và mát.

(4): không cần uống rượu cũng say mèm.

(5): quẻ “địa trạch lâm” là 1 trong 64 quẻ Chu dịch, các khái luật cùng cách phân chia các quẻ thì vô cùng rộng lớn và phức tạp khó hiểu. Ở đây chỉ xin nói về quẻ “địa trạch lâm” thôi, ai muốn tìm hiểu kỹ càng thì tìm đọc “Kinh Dịch” nhé, vào vnthuquan.net là có, ngắn gọn hơn thì lên wikipedia, chỉ thế thôi.

Quẻ thứ mười chín (Địa trạch lâm)

Tự quái truyện giảng: Cổ là công việc, có công việc rồi mới làm lớn được; cho nên sau quẻ Cổ tới quẻ Lâm. Lâm có nghĩa là lớn.


Nhưng Lâm còn có nghĩa nữa là tới (như lâm chung là tới lúc cuối cùng, tới lúc chết; hoặc lâm hạ: người trên tới người dưới).


Lâm: Nguyên hanh, lợi trinh. Chí vu bát nguyệt hữu hung.


Dịch: (dương) lớn lên và tới, rất hanh thông, chính đính thì lợi. Đến tháng 8 (hoặc tám tháng nữa) sẽ xấu.


Giảng: Mới đầu là quẻ Khôn, 5 hào âm. Một hào dương tới thay hào 1 âm ở dưới, rồi một hào dương nữa tới thay hào 2 âm, thành ra quẻ Lâm . Thế là dương cung lớn dần, tới ngày thịnh lớn, nên gọi là Lâm.


Một cách giảng nữa: trên chằm (đoài) có đất, tức là đất tới sát nước, nên gọi là Lâm (tới gần).


Theo cách giảng thứ nhất, dương cương lớn lần mà âm nhu tiêu lần, thế là đạo gần tới lúc thông, cho nên bảo là rất hanh thông.


Xét theo hào thì hào 2 cương trung, ứng với hào 5, nhu trung, nhân sự có phần vui vẻ, cũng hanh thông nữa (Thoán truyện) .


Trong cảnh hanh thông, đừng nên phóng túng mà nên giữ vững chính đạo, (lợi trinh): nếu không thì đến tháng 8 (hoặc tám tháng n