Snack's 1967
Kí Ức Độc Quyền

Kí Ức Độc Quyền

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323171

Bình chọn: 7.5.00/10/317 lượt.

rì có lá cộng.

Thần phật càn khôn đây không mong,

Chỉ hối một thời lên núi trông.

Rực rỡ soi sáng đời lạnh lẽo,

Cuộc đời có mệnh cần chi đèo.

Nào đến đèn đơn soi cổng trúc,

Cầu tiên chi bằng có em theo.)

(Thật ra thì dịch cũng như không dịch, GG để bản gốc Hán Việt luôn chủ yếu là vì bài thơ mà Mộ Thừa Hòa sáng tác vừa có tên của Tiết Đồng vừa có tên

của anh í ^_^.)


Đây là bút tích của Mộ Thừa Hòa, chắc chắn là anh ấy đã viết trong lúc

chúng tôi đi vệ sinh, vì quá gấp rút, hai chữ “Hoàng hôn” cuối cùng chưa kịp khô mực, bị lem ra một chút. Rồi sau đó, chắc chắn anh ấy đã thừa

lúc tôi không để ý, bỏ vào túi áo khi ôm tôi.

Đột nhiên, trăm ngàn cảm xúc dồn vào tim.

Anh ấy đã đi ra khoảng mười mét. Gió ở ngoài hồ lại thổi lên, tóc tôi bay

phất phới, tôi không cầm được lòng gọi lớn tên anh ấy: “Mộ Thừa Hòa!”

Anh ấy dừng bước, quay lại nhìn tôi bằng ánh mắt nghi ngờ.

Tôi giơ cao vật trong tay mình. Anh ấy ngẩn ra một lúc, sau đó hai mắt híp lại, khóe môi cong lên.

Tôi tiếp tục đưa tay để lên miệng hỏi lớn: “Anh nói xem, tên của người đó có phải là Tiết Đồng không?”

Anh ấy đã nghe thấy, khẽ gật đầu, ý cười càng thêm nồng nàn.

Tôi vén lại những sợi tóc bị gió thổi tung, nhìn gương mặt tươi đẹp của anh ấy, đôi chân nhích lên một chút, sau đó tôi chạy nhanh về phía anh, xòa vào lòng anh, không muốn rời khỏi nữa.

Mộ Thừa Hòa, anh có biết không? Ước nguyện năm đó của em là: Hy vọng người đang đứng ở trước mắt có thể yêu em.

“Thừa Hòa.” Tôi dụi dụi vào áo của anh.

“Ừm.”

“Có chuyện này em phải nói thật với anh.”

“Chuyện gì?”

“Thật ra thì…. em không mấy hiểu ý nghĩa của bài thơ đó.”

================== HẾT ===================