
đi ra ngoài đó!” An Tuyết Nhi ánh mắt cầu cứu nhìn Từ Tiểu Linh.
” Không thành vấn đề, bất quá cậu mang cái đó theo chứ.”
” Có, có, tớ còn viết thêm mấy tờ nữa!”
” Tớ xem chúng ta nhanh một chút rồi đi ra ngoài. Tớ không muốn nhìn ánh mắt muốn giết người của hắn nữa đâu. Hắn ham muốn giữ lấy quá mạnh, cậu nên cẩn thận một chút đó!”
” Đợi thêm một lát nữa đi!” An Tuyết Nhi ý đồ trì hoãn thời gian.
” Đi… đi…! Cậu nghĩ làm con rùa đen cả đời à! Có tớ ở đây sợ cái gì?” Từ Tiểu Linh có chút chột dạ lớn tiếng nói, vừa nói vừa kéo bạn tốt đến cửa. Nàng cũng không muốn bởi vì muốn giúp An Tuyết Nhi một tay lại phải chịu người khác trả thù, với lại nhanh đưa con cừu nhỏ đẩy vào miệng hổ xem kịch vui đi.
Chờ một lúc lâu Quân Thánh Thiên mới thấy An Tuyết Nhi đi ra ngoài, hắn vui vẻ tiến ra đón, thân ảnh tuấn tú trên hành lang đưa đến một đống nữ sinh làm bộ đang nói chuyện phiếm, mà trên thực tế là đang len lén quan sát hắn.
“ Anh.. tới tìm tôi sao?” An Tuyết Nhi cúi đầu nhìn sàn nhà, không dám nhìn thẳng mặt Quân Thánh Thiên.
“ Không sai, em ngày hôm qua tại sao lại đi trước?” Hắn buồn cười nhìn người không dám ngẩng đầu nhìn hắn.
“ Tôi… tôi có việc chứ sao… Tôi muốn về nhà đốc thúc em trai làm bài khóa a!” An Tuyết Nhi vội lấy cớ, trong lòng lại suy nghĩ nếu để Tiểu Vũ nghe được, nhất định là rất khinh thường, bởi vì nàng có lúc còn phải thỉnh giáo tiểu đệ thiên tài của nàng a!
“ Như vậy a! Lần sau nếu phải đi trước, trước nói với anh một tiếng.” Quân Thánh Thiên xoa xoa đỉnh đầu của nàng, “ Em không định giới thiệu bạn học em một chút sao?”
“ Nha. Đây là bạn tốt nhất của tôi, gọi là Từ Tiểu Linh.”
“ Chào cô, tôi là Quân Thánh Thiên” Quân Thánh Thiên nhìn về thân ảnh xinh đẹp Từ Tiểu Linh.
“ Chào anh, ngưỡng mộ đại danh đã lâu. Quân niên trưởng anh quả thật như trong truyền thuyết, như vậy anh tuấn mê người a! Lúc nào rảnh rỗi, chúng ta đi uống cà phê chứ?” Từ Tiểu Linh khác thường nũng nịu hướng Quân Thánh Thiên, giờ phút này nàng phong tình vạn chủng, làm cho người ta si mê, nhưng mà hắn tựa hồ không quá lĩnh tình đi.
“ Tôi không uống cà phê.” Quân Thánh Thiên nhanh chóng tránh sự tiếp xúc của nàng, còn thuận tay đem An Tuyết Nhi kéo ra.
“ Ai nha! Niên trưởng, vậy chúng ta cũng có thể đi ngắm cảnh đêm a! Anh có thể làm bất cứ chuyên gì với em đó nha!” Từ Tiểu Linh đối với hắn nháy mắt, lại tặng thêm vài cái hôn gió cho hắn.
Nam sinh ở một bên bị bộ dáng nhiệt tình của nàng, cảm thấy hưng phấn không thôi, bọn họ chưa từng thấy nàng như vậy quyến rũ động lòng người a.
“ Tôi đối cô không có hứng thú, nếu như cô muốn thử tình cảm của ta đối với An Tuyết Nhi như thế nào, thì hãy dùng thủ đoạn cao minh một chút đi! Tôi đối với An Tuyết Nhi tuyệt đối nghiêm túc!” Hắn như khí kiên định dò xét nàng.
“ Coi như anh qua cửa, Tuyết Nhi liền giao cho anh! Cô ấy có vài lời muốn nói với anh đó, chúc hai người vui vẻ. Tuyết Nhi, ngày mai gặp!” Từ Tiểu Linh phất tay rời đi, bước qua một đoàn nam sinh đang chảy nước miếng nhìn nàng.
“ Tuyết Nhi, em có sao không?” Quân Thánh Thiên hỏi An Tuyết Nhi đang ngây người như ngỗng, sợ là nàng bị khả năng diễn xuất của Từ Tiểu Linh kích thích quá độ.
“ Tôi không sao, Tiểu Linh thật xinh đẹp! Tôi chưa từng thấy cô ấy cũng có biểu hiện như vậy!” Nàng bị kỹ năng diễn xuất của bạn tốt hù dọa phải sửng sốt, nhưng nàng biết Tiểu Linh tuyệt sẽ không thương tổn nàng.
“ Em không để ý chuyện cô ta hẹn anh ra ngoài hay sao?”
“ Không có a! Tôi nhớ là Tiểu Linh ghét nhất là uống cà phê cùng với ngắm cảnh đêm a. Cô ấy nói cà phê quá đắng, còn ngắm cảnh đêm thì dễ gặp cướp lắm nha.”
“ Haha, em đúng là đáng yêu quá đi, chúng ta đi thôi! Anh dẫn em đi ăn bánh ngọt.”
“Ừ!” An Tuyết Nhi có chút xấu hổ, nhưng lại ngoan ngoãn theo Quân Thánh Thiên rời đi.
*****
Quân Thánh Thiên mang theo An Tuyết Nhi đi tới gian hàng ở phụ cận trường học, hắn biết nàng thích ăn bánh ngọt.
Sau khi chọn một bàn kín đào, hắn để cho nàng ngồi xuống trước ngồi dựa vào tường, sau đó cũng ở bên thân thể mềm mại có mùi thơm nhàn nhạt mà ngồi.
“Em không phải là có gì muốn nói với anh sao?” Hắn tay trái tùy ý khoác lên thành ghế salon phía sau An Tuyết Nhi, thân thể nửa chuyển mà đối diện với nàng.
“Đúng vậy!” An Tuyết Nhi có chút không được tự nhiên, nàng có thể dễ dàng cảm nhận hơi thở của hắn, bọn họ tựa như ngồi quá gần, nhưng bên cạnh nàng chính là vách tường, có thể lùi đến chỗ nào nữa a?
“ Em nói đi!” Quân Thánh Thiên vẻ mặt đầy hứng thú. Haha! Tiểu Tuyết Nhi của hắn nhất định là rất xấu hổ.
“ Chính là, anh xem cái này đi.” Nàng có chút ngượng ngùng, đưa tay lấy tờ giấy ra.
“ Trình tự yêu?” Hắn nheo lại lông mày, nhìn về phía An Tuyết Nhi.
An Tuyết Nhi tránh né ánh mắt của hắn, cúi đầu nghịch khăn trải bàn.
“ Thứ nhất là chào hỏi nói chuyện phiếm, thứ hai là nắm tay, thứ ba là đi xem phim, chú ý không nên xem phim kinh dị để chon am sinh có cơ hội trừ phi so với mình hắn nhát gan hơn,…” Mày ngày càng nhíu lại, hắn nhìn cái đầu ngày càng cúi thấp sát mặt bàn của An Tuyết Nhi. Hắn nhớ là, mọi cử ch