
ỉ của hắn hình như chỉ kém một bước nữa là đem thành lũy đạp đổ, giờ lại làm cái trình tự yêu này làm gì a?
“ Tuyết Nhi, em có thể giải thích về nội dụng viết trên tờ giấy này không? Sổ tay tham khảo? Còn có gì khác không?”
“ Cái này là Tiểu Linh cùng với tôi cùng nhau thảo luận ra trình tự yêu a.” An Tuyết Nhi khuôn mặt đỏ bừng nói.
“ Sau đó thì sao?” Hắn nhếch mày, chờ nàng nói tiếp.
“ Tôi cảm thấy chúng ta cứ theo phương thức bình thường lui tới đi.” Nàng thật vất vả, cuối cùng cũng đem yêu cầu nhỏ giọng nói ra.
“ Em không cảm thấy tiến độ như vậy là rất chậm hay sao, với lại không thích hợp với chúng ta, chúng ta đã thân mật như vậy rồi.” Quân Thánh Thiên vừa nói vừa áp sát An Tuyết Nhi, tay trái vòng qua eo nhỏ nhắn, tay phải đem khuôn mặt nàng quay lại nhìn hắn.
“ Em không cảm thấy tiến độ như vậy rất chậm hay sao, với lại cũng không thích hợp với hai chúng ta a, chúng ta cũng đã gần gũi nhau rồi mà.” Quân Thánh Thiên vừa nói vừa cúi gần sát An Tuyết Nhi, tay trái vòng qua chiếc eo nhỏ nhắn, đem khuôn mặt đang cúi gằm đối diện với hắn.
“ Anh đừng như vậy!” An Tuyết Nhi đưa tay chống đỡ ngực của hắn, muôn tránh ánh mắt của hắn.
“ Người ta là cảm thấy động tác của anh là quá nhanh a. Nếu như thật sự thích tôi, cũng nên nhân nhượng tôi a, từ từ thôi!” Nàng hoảng hốt, thế nhưng rất lưu loát mà đem loài kịch Tiểu Linh dạy nàng nói ra.
Thân thể cao lớn của Quân Thánh Thiên khẽ lùi lại, như có điều suy nghĩ, lại nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trong lồng ngực của mình, đột nhiên hắn lộ ra nụ cười xấu xa.
“ Tiểu bảo bối thế nhưng lại mở miệng yêu cầu anh, anh tại sao có thể không đáp ứng chứ?”
“Ý của anh là?” An Tuyết Nhi rất vui vẻ, Quân Thánh Thiên nguyện ý phối hợp với ý kiến của nàng.
“Được thôi, bất quá anh có điều kiện, chúng ta tốt nhất cứ thuận theo tự nhiên, không nên để tờ giấy này ảnh hưởng đến cảm xúc của chúng ta, như vậy chúng ta mới có thể nói là tự nhiên yêu, em cảm thấy thế nào?” Hắn rất lịch sự hỏi nàng.
“Ân, đúng vậy! Tự nhiên là tốt nhất.” Nàng gật đầu phụ họa.
“ Vậy anh tôn trọng ý kiến của em, em cũng phải tôn trọng cảm giác của anh, như vậy được không?”
“Ân, phải a.” An Tuyết Nhi thật cao hứng làm hiện lên hai má lúm đồng tiền a.
“ Như vậy, chúng ta bắt đầu lại từ đầu, tôi tên là Quân Thánh Thiên, xin hỏi phương danh của tiểu thư?” Hắn bày ra nụ cười mê người, cố ý muốn dùng điện cao thế giật chết An Tuyết Nhi.
“ Tôi tên là… An… An Tuyết Nhi, là học sinh năm hai lớp một…” Nàng bị nụ cười của hắn làm hại, ấp úng, nói cũng không rõ.
“Chúng ta trước ăn gì đó đi!”
“Ừ!”
An Tuyết Nhi cảm thấy giờ phút này Quân Thánh Thiên rất có phong độ, khiến cho nàng có cảm giác an toàn, cùng với cái người trước đây mặc kệ phản kháng của nàng mà khinh bạc nàng, dường như là hai người khác nhau, nhưng vô luận thế nào, hắn cũng rất hấp dẫn nàng.
Nàng rất hưởng thụ khi cùng với hắn ở chung một thời gian, nghe hắn nói những chuyện về tuổi thơ của hắn, cũng bị hắn chọc cho haha cười to.
Cùng nhau vươt qua một buổi chiều, An Tuyết Nhi cũng biết được đại khái bối cảnh của Quân Thánh Thiên, nàng cảm giác mình là cô gái may mắn nhất trên đời này, nàng thế nhưng lại được một nam nhân xuất sắc yêu mến, theo đuổi.
Mãi cho đến khi về nhà, cảm xúc vui vẻ cũng đi theo giấc ngủ, nàng mang theo nụ cười hưng phấn ngọt ngào chìm vào giấc ngủ sâu.
Tình yêu là một điều thật kì diệu!
****
Quân Thánh Thiên cũng đáp ứng yêu cầu của An Tuyết Nhi, liền không ăn đậu hũ của nàng nữa, hắn trở nên nhẫn nại, ôn nhu, khôi hài hơn, vì vậy tình cảm của họ cũng nhanh chóng tăng tiến.
Để có nhiều thời gian ở bên nhau, hắn liền lấy danh nghĩa là kèm việc học cho nàng, mang nàng đến phòng tự học không người trong thư viện, giờ phút này bọn họ đang ngồi cạnh nhau, ngọt ngào tựa vào nhau.
“ Hôm nay là tuần thứ ba chúng ta gặp nhau rồi, xin hỏi An Tuyết Nhi tiểu thư, ta có thể có vinh dự dắt tay tiểu thư hay không?” Quân Thánh Thiên tiêu sái trêu trọc An Tuyết Nhi, muốn nhìn bộ dạng xấu hổ của nàng.
Quả nhiên, mặt An Tuyết Nhi hiện lên một tầng đỏ ửng.
“ Anh lại thế rồi, đừng đùa người ta nữa!” Nàng thẹn thùng không tự nhiên để hắn cầm tay.
“ A.., trái tim nhỏ của ta, chớ có giận nha! Ta hướng em bồi tội.” Hắn trên miệng nói như vậy, tay lại tự đồng cầm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, đưa lên trước mũi hít hà, lại dùng chop mũi mài mài, thỏa mãn chơi đùa bàn tay mềm mại ấy.
Thấy nàng ngượng ngùng nhìn hắn, khóe môi hắn nhếch lên nụ cười tà mị, ngay sau đó hôn lên mu bàn tay của nàng.
An Tuyết Nhi mắc cỡ lập tức rút bàn tay bị xâm phạm về.
“ Làm sao anh lại hôn tay tôi, trên tờ giấy chỉ nói có thể cầm tay thôi mà.”
“ Nhưng mà trên đó cũng không có nối là không được a! Hơn nữa những việc không thể làm, anh cũng đâu có làm, không phải sao?”
“ Nhưng là không được hôn nha! Anh phạm quy.” An Tuyết Nhi khí khái nghiêm khắc răn dạy hắn. Mặc dù nàng cũng không có ghét hắn làm động tác thân mật với nàng, nhưng là nàng sợ sẽ mất đí khống chế, nàng đối với mình cũng không có gì là nắm chắc!
“ Chẳng lẽ chúng ta nhất định phải làm the