XtGem Forum catalog
Kiếm Chồng Đại Gia

Kiếm Chồng Đại Gia

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326523

Bình chọn: 8.00/10/652 lượt.

t nhà lên giá? Nhà mày có đặt trong túi,

trong ngân hàng thì mới là của mình! Em gái bà Đồng bên hàng xóm phải dỡnhà vì

giải phóng mặt bằng, chính phủ bồi thường tám mươi vạn, người ta gửi tiền trong ngân

hàng lấy lãi. Lãi một năm cộng thêm một chút nữa là đủ thuê một căn nhà rộng ở ngoại ô, năm người sống thoải mái. Bà Đồng nói rồi,

không thể mua nhà trong lúc giá nhà tăng cao nhất. Hứ, mày nhìn

xem, người ta là bà lão tám mươi tuổi mà còn biết cách tính toán hơn mày! Tang

Tiểu Tình, mẹ là mẹ mày, mẹ hại mày chắc? Tình hình

bây giờ không ai có thể dám chắc rốt cuộc nhà

tăng hay giảm. Mày nói mà không biết suy tính! - Mẹ Tiểu Tình thật có tài ăn nói, giảng đạo lí, liên hệ với thực tế, suy từchuyện này sang chuyện kia, muốn thuyết phục con gái

nhanh chóng từ bỏ ý định mua nhà.

- Được rồi, được rồi! Con

nói sai, mẹ nói đúng! Con không thảo luận với mẹ về vấn đề quốc kế dân sinh nữa. Dù sao căn

nhà này con mua rồi. Bây giờ con gái của mẹ hỏi vay mẹ bốn vạn, mẹ có cho vay hay không?

- Không cho vay, Thiên

Vương Lão Tử đến cũng không cho vay! Tiểu Tình, mẹ nói với mày…

- Thôi! - Tiểu Tình ngắt

bài diễn thuyết mà mẹ lại sắp bắt đầu - Không cho vay thì thôi.

Thế hệ, chính là sự khác biệt về thế hệ, Tang Tiểu Tình thầm nghĩ. Sau đó cô quay vào phòng, bật máy tính,

chờ Trương Hải Châu online.

Cô thầm nghĩ: Anh không

vội mua nhà, em cũng không giục anh, tự em mua là được. Anh có

thể du học tự túc ở quốc gia phát triên, bạn gái quốc gia đang phát triển

vay anh bốn vạn không phải là chuyện khó đúng không? Kiếm tiền ở nước ngoài thật dễ dàng. Nhân công đắt như vậy, rửa thêm vài cái dĩa là được.

Trương Hải Châu lên mạng

rất đúng giờ.

- Anh yêu! Em nhớ anh! - Tiểu Tình bắt đầu màn kịch sến.

Với bạn trai thì không

thể giống mẹ, mở miệng ra là nói ngay đến

tiền. Mẹ mình có thể cãi nhau, có thể hờn dỗi, có thể đóng rầm cửa bỏ đi. Dù sao thì cũng là

mẹcon, cho dù không hợp nhau thì vẫn chung dòng máu, bỏ đi rồi vẫn có thể quay về nhà, về nhà ăn cơm, vẫn có một bàn thức ăn nóng hổi chờ sẵn.

Bạn trai thì khác, suy

cho cùng thì hơn hai năm trước, hai người hoàn toàn không quen biết. Cho dù bây

giờ yêu nhau sâu sắc đến đâu, nói đến vấn đề nhạy cảm như tiền bạc này vẫn phải úp úp mở mở, nói năng nửa chừng.

- Đợt này em đang đi xem

nhà. - Sau khi bày tỏ nỗi nhớ nhung, Tiểu Tình bắt đầu

đi vào chủ đề chính.

- Nhà gì?

- Khải Hoàn Thành, thích

lắm, anh nhìn này. - Tiểu Tình gửi trang web cho Hải Châu.

Một lúc rất lâu không

thấy bên kia có động tĩnh gì, có lẽ đang đọc quảng cáo giới

thiệu. Sau đó, anh nhắn lại hai câu cộc lốc:

- Gần đường, ồn lắm.

- Thôi, xin đi ngày

Trương, ngài ở Canada lâu quá rồi đúng không? Ở nước Trung Quốc của chúng ta, muốn mua nhà không gần

đường thì chỉ có ở ngoài vành đai thôi. Buổi sáng tìm quán bán bánh

nướng, bán quẩy cũng phải lái xe nửa tiếng, anh thích sống như thế sao? - Tiểu Tình bắt đầu tức giận.

- Liên quan gì đến anh,

dù sao anh cũng không mua. - Trương Hải Châu tiếp tục vờ ra vẻ không hiểu gì, vờra vẻ thật thà, vờ ra vẻ vô tội.

- Nhưng em muốn mua. -

Tiểu Tình thầm nghĩ trong lòng, Trương Hải Châu ra nước ngoài hai năm, có

thểkhông quen với cách nói vòng vo của người Trung Quốc. Nghĩ đến đây, cô quyết

định nói thật. - Thực ra em đã đặt tiền rồi, bây giờ tiền trả trước còn thiếu một ít, anh có thể cho em vay được không?

- Thiếu bao nhiêu? - Bên

kia hỏi.

Tiểu Tình vừa thấy có hi

vọng, nhanh chóng trả lời:

- Bốn bạn. - Cô sợ anh hiểu lầm, lại bổ sung thêm - Bốn vạn nhân dân tệ.

- Haha, chúng ta không

nói đến tiền, nói chuyện tiền nong ảnh hường đến tình cảm. -

Bên kia bắt đầu cười nhăn nhở.

- Nói chuyện tiền nong ảnh hưởng đến tình cảm ấy à, anh đừng đánh trống lảng, hơn nữa, em hỏi vay

anh chứ không hỏi xin!

- Tiểu Tình, bốn vạn nhân

dân tệ cũng không phải là ít. - Trương Hải Châu bắt đầu

nghiêm túc nói.

- Em chỉ vay nóng thôi, cuối năm có tiền thưởng em sẽ trả anh. Em đặt tiền rồi, nếu trong hai tuần không nộp

khoản trả trước thì sẽ mất số tiền đặt cọc này. - Tiểu Tình vội vàng giải thích.

- Em này, chưa có đủ tiền trả trước, sao em dám đặt cọc tiền? - Trương Hải Châu dịu

dàng thẩm vấn.

- Chẳng phải vì em thấy

căn nhà ấy rất đẹp sao? Bây giờ giá nhà đắt như vậy, sau này chắc chắn sẽ vẫn tăng. Em nói cho anh biết, bây giờ nhà trong nước rất sốt, mỗi ngày một giá. Em muốn mua trước, sau này kết

hôn chẳng may không có nhà thì cũng có thể sống ở đó. - Tiểu Tình nói rất rõ ràng.

- Tiểu Tình, anh nói với

em này, giá nhà không thểtăng mãi được. Ở Mỹ, Canada và rất nhiều nơi khác ởChâu u, giá nhà đang

giảm đây này. - Trương Hải Châu cũng giống mẹ Tiểu Tình, bắt đầu triển khai thảo luận về xu hướng của giá nhà.

- Em nộp tiền đặt cọc

rồi, thảo luận vấn đề này cũng vô nghĩa, bây giờ em chỉ thiếu bốn vạn.

- Anh vẫn còn đang đi

học, làm gì có tiền cho em vay, tiểu thư. - Trương Hải Châu nói mà không hề suy nghĩ. - Em xem xem có thể trả lại nhà được không? Lo gì không có nhà, sau này anh về nước, chúng ta sẽ cùng nhau mua. Nhà nhỏ ch