
hai tay ôm ngực, thoạt
nhìn có chút lãnh khốc nghiêm túc nhìn cô vợ nhỏ, làm hại trong lòng bàn tay Giang Minh Nhân thi nhau đổ mồ hôi lạnh, khẩn trương thiếu chút nữa rút lui.
Không được, tuyệt đối không thể lâm trận lùi bước! Hết thảy đều là
vì tiểu baby đáng yêu, còn có tương lai tốt đẹp của hai người bọn họ, cô nhất định phải thành công dụ hoặc anh đến hoàn toàn không khống chế
được!
“Thế nào đến đây?”
“Đột kích kiểm tra thôi!” Cô tràn ra tươi cười hồn nhiên lại ngọt
ngào vô tội, địch bất động ta cũng bất động, vì thế cô di chuyển chân
cùng giày cao gót, tận lực đi một cách yêu nhiêu lại vũ mị.
Triển Hoàng Tu khẽ nheo hai mắt, nhìn ra dụng tâm kín đáo việc đột
kích kiểm tra trong miệng cô, cũng không vội vã hỏi cô ý đồ thật sự ,
rất có kiên nhẫn bồi cô chơi đùa.
“Hoàng……” Cô yêu kiều cọ hắn, ngọc thủ trắng mềm đem caravat cẩn thận nới lỏng ra, còn làm Armani tây trang hơi nhăn.
Triển Hoàng Tu tuy rằng không hề tỏ vẻ gì , nhưng là khuôn mặt rõ
ràng căng thẳng, nam tính vĩ ngạn phía dưới tây trang nháy mắt bật dậy,
hai tay thủy chung ôm ở trước ngực cũng có xu thế buông lỏng.
Thấy chiêu thức làm nũng có hiệu quả, Giang Minh Nhân âm thầm cười trộm, quyết định lại tiếp tục tăng mạnh thế công.
“Hoàng, anh không ở nhà,em rất tịch mịch nga…… Cho nên em mới vụng
trộm chạy tới tìm anh, vốn chỉ muốn vụng trộm iếc mắt nhìn anh một cái
là tốt rồi, nhưng là hiện tại em rất muốn anh ôm em một cái nga!”
“Đừng nháo, ang còn muốn công tác.” Hắn đè lại tay nhỏ bé không an
phận của cô, hai đồng tử sâu thẳm lại lặng yên bùng lên hai ngọn lửa
nhỏ.
Cô vẫn kiên cường, một tay bị anh chế trụ còn có một tay kia, tiếp
tục không an phận chạy ở trên người anh, thậm chí cởi bỏ caravat cùng
cúc áo sơmi của anh, giống như sợ lửa tình thiêu không đủ tươi tốt, lại
liên tiếp để sát cặp môi thơm như bông hoa tường vi như có như không hôn lên hầu kết của anh.
“Nhân Nhân.” tiếng nói của anh trầm thấp vài phần, nhưng lại có chút nặng nề.
“Được rồi, em sẽ không ầm ỹ anh, em sẽ ngoan ngoãn ngồi ở trên sofa chờ anh, như vậy có thể đi?”
Giang Minh Nhân nói là nói như vậy, nhưng lại không an phận động thủ với văn phòng, đầu tiên là đem rèm cửa sổ văn phòng kéo hết xuống, sau
đó mới chu đôi môi đỏ mọng ngồi vào trên sofa.
Triển Hoàng Tu dùng tự chủ hơn người của mình cố gắng bình ổn dục
vọng kêu gào trong cơ thể, đang muốn ngồi vào vị trí tiếp tục xử lý công việc chồng chất như núi, Giang Minh Nhân ngồi trên sofa lại chọn cái
thời khắc mấu chốt này mà cởi áo khoác. Ánh mắt hắn đảo qua, dục vọng
nóng bỏng nhanh chóng bốc lên.
Ở phía dưới áo gió của cô thế nhưng chỉ mặc một kiện áo lót bằng ren màu đen, hạ thân cũng là váy ngắn màu đen cùng kiểu dáng, đi đôi tất
màu đen, đem da thịt bóng loáng phụ trợ càng thêm tuyết trắng.
“Điều hòa có phải hay không hỏng rồi? Emcảm thấy nóng quá nga!” Cô
còn thực cố ý dùng tay nhỏ bé nắm áo lót đang chống đỡ hai vú đứng thẳng hơn nữa còn hơi rung động, nơi mềm mại nõn nà vì vậy mà càng thêm khiến người điên cuồng.
“Đem áo khoác mặc vào.”
“Không cần! Người ta rất nóng.” Cô ném bỏ áo gió đỏ thẫm, tư thế mê người nằm nghiêng trên sofa.
Gân xanh trên trán Triển Hoàng Tu ẩn ẩn co rúm, hắn quyết định tự mình động thủ cho mau!
Suy nghĩ liền làm, Triển Hoàng Tu nhanh chóng đi qua chỗ ma nữ mê
hoặc, nhặt lên áo gió bị ném loạn xuống đất, tới gần cô vợ nhỏ cả người
đang phát ra dụ hoặc ngọt ngào kia.
Đang lúc anh chuẩn bị đem áo gió phủ lên đường cong mê người của
mình, Giang Minh Nhân lại nhanh tay lẹ mắt nắm lên một bàn tay khác của
anh, sau đó đặt lên khuông ngực tuyết trắng của mình.
“Hoàng, Em thật khó chịu nga! Anh giúp em kiểm tra một chút, có phải hay không sinh bệnh?”
“Nhân Nhân, đừng đánh chủ ý.” Anh khàn khàn tiếng nói lạnh lùng cảnh cáo, nhưng là lòng bàn tay đang phủ ở trên bầu vú mềm mại lại bắt đầu
nóng lên, hương thơm từ trên người cô cũng khiêu chiến lý trí của anh.
Giang Minh Nhân bắt đầu hạ mãnh dược, nhuyễn ngọc ôn hương ngã vào
lòng, thân mình mềm nhũn dán lên ngực anh, hai tay trắng mịn gắt gao bám trụ bả vaianh, nhẹ nhàng uốn éo vòng eo, trêu chọc tình hỏa bị anh đè
nén.
“Hoàng, anh ôm em một cái được không? Một cái là tốt rồi, như vậy emsẽ ngoan ngoãn nghe lời.” Cô kiều mỵ thỉnh cầu.
“Không được, anh còn muốn công tác.” Anh cơ hồ là cắn chặt răng đem lời nói phun ra.
“Kia bằng không anh sờ sờ em, được không?” Cô hảo vô tội hỏi.
“Nhân Nhân……”
Không cho anh có cơ hội cự tuyệt , cô đã cởi bỏ áo lót ngay trước
mặt, lộ ra nhũ lôi đỏ hồng như đóa hoa nhỏ, khiến anh cơ hồ không thể
khắc chế, vật nam tính dưới quần tây đã thức tỉnh lửa nóng, mỗi một tấc
trong cơ thể đều khát vọng cô, đều ở bên trong phấn khởi.
“Hoàng, anh sờ sờ em được không?” Tuy rằng hai gò má đã đỏ bừng,
nhưng cô vẫn như cũ tiếp tục thế công dụ hoặc, lớn mật kéo tay anh xuống tìm được phiếm hoa viên ngọt ngào ẩm ướt, tiến hành một hồi thăm dò cấm kỵ……
Giây tiếp theo, Triển Hoàng Tu giống như một đầu mãnh sư bị bừng
tỉnh, cuồng dã đem tiểu sơn dương tươi mới ngon miệng này