
tiếp nhận một nhiệm vụ bảo vệ, vẻ mặt trịnh trọng nói: "Anh vợ xin yên tâm, em sẽ thường xuyên mang cô ấy về nhà thăm ba mẹ; nếu em có chỗ nào làm không tốt, xin anh không cần khách khí, cứ việc dạy
bảo."
Chu Văn Kỳ ở một bên nghe được không khỏi xấu hổ, thật bội phục lòng khoan dung của Lôi Dực, cưới 'vợ hiền' này là cô có thể nói là gánh nặng đường xa, anh lại một bộ 'ta không vào địa ngục thì ai vào', chỉ có thể nói là vận khí của cô quá tốt, còn vận khí của anh quá đen mà thôi!
Tóm lại, vợ chồng son tiễn xong một loạt bạn bè thân thích, tiến vào phòng
trăng mật ở khách sạn, bởi vì đính tiệc mừng sẽ tặng nơi nghỉ lại, không phải trả tiền sao lại không ở.
Vừa bật đèn, hấp dẫn người ta
nhất chính là chiếc giường to, giống như là làm cho Quốc vương và Hoàng
hậu ngủ, mặt trên dùng cánh hoa hồng xếp thành hình trái tim, khách sạn
còn chuẩn bị sâm banh ướp lạnh, chocolate tình yêu, áo mưa phòng hộ...
Đối mặt đêm tân hôn, Chu Văn Kỳ không hề cảm thấy căng thẳng, bởi vì đây
không phải là lần đầu tiên, trước khi sống lại cô đã trải qua, sau khi
sống lại chỉ cảm thấy tất cả đều cực kỳ tự nhiên, Lôi Dực là chồng của
cô, người chồng cả đời làm bạn với cô, một khi đã như vậy còn có cái gì
mà phải căng thẳng?
Chỉ có điều bản thân nam chính lại có vẻ không được tự nhiên, phân vân nói: "Văn Kỳ, chúng ta..."
Cô biết anh muốn nói gì, lập tức chen vào nói: "Gọi em Kỳ Kỳ, người nhà em đều gọi em như vậy."
Trước kia là Lôi Dực thông cảm cô tâm tính tiểu nữ sinh, lại thấy cô không
quá nguyện ý kết hôn, vừa vào phòng đã nói phải đợi quen thuộc trước rồi mới làm vợ chồng thật sự, ai biết hai người vẫn không lạnh không
nóng, chờ đợi ròng rã nửa năm, lần đầu tiên bọn họ làm cũng không trôi
chảy, dẫn đến về sau cô có ác cảm đối với chuyện phòng the.
Cẩn thận nghĩ lại, số lần bọn họ 'ì ạch' đã ít lại không có chất lượng, anh lại còn có thể yêu cô, thật sự là kỳ tích!
Tóm lại, lần này cô sẽ không để cho anh tiếp tục kéo dài thời gian, nếu đã
kết hôn thì phải làm vợ chồng thật sự, đời trước cô cũng coi như là
người có kinh nghiệm, anh không am hiểu không quan hệ, cô sẽ 'dạy dỗ' anh thật tốt.
Lôi Dực biết nghe nói: "Ừ, Kỳ Kỳ."
"A Dực, anh mệt mỏi sao?"
"Không mệt." Thể lực của anh rất tốt, cưới vợ và tiệc mừng những thứ này không tính là cái gì.
"Nhưng mà em mệt mỏi, anh đi giúp em xả nước tắm có được hay không? Phải hơi nóng một chút, nước lạnh rất lạnh." Mặc dù là tháng tám, nhưng cô vẫn thích tắm nước nóng, ngâm nước ấm có
thể thả lỏng bản thân, cô cũng không muốn lúc ở trên giường giống như cá chết.
Anh sửng sốt một lát mới gật đầu nói: "Được."
"Cám ơn!" Cô cho anh một nụ cười rực rỡ, thấy anh hơi sửng sốt, lại càng cười đến vui vẻ.
Chờ Lôi Dực đi vào phòng tắm, Chu Văn Kỳ bắt đầu tháo trang sức, thay một
bộ áo ngủ bình thường, không có hình con thỏ nhỏ hay tiểu tinh tinh, chỉ là một bộ áo ngủ bằng bông màu trắng, không thể quá gợi cảm dọa đến
anh, cũng không thể quá trong sáng để cho anh không có cảm giác.
Hít sâu mấy cái, cô dũng cảm đi vào phòng tắm hỏi: "Nước đã xả được rồi sao?"
"Ừ." Đứng ở bên cạnh bồn tắm Lôi Dực quay đầu, thấy vợ mình mặc áo ngủ màu
trắng, tóc đen xõa ở trên vai, cô hẳn là không mặc nội y, hai điểm nhỏ
trước mặt mơ hồ có thể thấy được, anh bỗng thấy hô hấp khó khăn, muốn
nói gì cũng ngạnh ở cổ.
"Em mệt mỏi, anh giúp em tắm có được không?" Lên tiếng như vậy phi thường rõ ràng, chính là muốn tắm uyên ương, anh lại đơ ra một hồi mới nói: "Kỳ Kỳ, chúng ta chưa phải rất quen thuộc, em muốn hay không chờ thêm một đoạn thời gian..."
Cô ngăn chặn lại không cho anh nói, mở to đôi mắt sâu kín. "A Dực, anh chán ghét em sao?"
"Không chán ghét." Người nào sẽ chán ghét nữ tử xinh đẹp như vậy? Mặc dù nghe nói cô là
tiểu công chúa, đại tiểu thư, nhưng cho đến bây giờ anh chưa từng chán
ghét qua cô, nếu không cũng sẽ không nghe theo ông nội an bài.
Cô không tiếp tục nhiều lời, nhẹ nhàng cởi ra áo ngủ, nhẹ nhàng đi vào
trong ngực anh, nếu như anh tiếp tục giả làm đầu gỗ, cô thật sự không có biện pháp rồi.
Được người đẹp ôm ấp, lại vẫn là vợ của chính
mình, thân là đàn ông làm sao có thể đẩy ra được? Cho dù Lôi Dực có
nhiều khí lực hơn nữa cũng không đẩy ra được.
Lời vô dụng không
cần nói nhiều, anh nhanh chóng cởi sạch quần áo, ôm cô ngồi vào bồn tắm
lớn xa hoa, mặc dù trên tay anh nhiều vết chai, nhưng là động tác vẫn
rất mềm nhẹ, theo đường cong của cô rửa sạch chà xát, có ma xát tự nhiên là có hiệu quả sinh nhiệt, anh là người đàn ông đã đồng ý là sẽ làm,
đem toàn thân cô từ trên xuống dưới tẩy sạch trơn bóng, còn muốn dùng
đầu lưỡi thử xem có vị bọt hay không.
Thân thể Chu Văn Kỳ bị
chồng mò mẫm đã sớm mềm nhũn, sao đoán được anh vẫn lại không rên một
tiếng, sẽ không phải là anh cứ tiếp tục làm việc trong trầm mặc đó chứ?
Suy nghĩ đến cái loại cảnh tượng xấu hổ kia, cô tự nhận xui xẻo, vẫn nên chủ động nói vài câu thì tốt hơn.
"A Dực, có phải anh cảm thấy bộ ngực của em rất nhỏ hay không?" Cô đối với dáng người của mình cực kỳ hài lòng, tiếc nuối duy nhất
chí