
ết là chuyện sớm hay muộn, muốn im ắng kết hôn?
Rất không có khả năng?
Không đúng, là hoàn toàn không thể được.
Hách Liên Thu Thủy cùng Yêu Nữ nhìn nhau cười khổ. Có thể tưởng tượng được.
Yêu Say Đắm không cưỡi ngựa, chẳng qua
là miễn cưỡng bước thong thả hai bước: “Tân hôn vui vẻ.” Sau đó hướng về phía Yêu Nữ giảo hoạt cười cười, “Nếu lần sau ly hôn nữa, trực tiếp tới tìm ta nha.”
Dứt lời Hách Liên Thu Thủy:”Thật không phải, ta nghĩ ngươi không có cơ hội này.”
Hơn nữa sắc mặt có chút đen cười lớn hướng bậc thang tỷ võ đài đi xuống.
Yêu Nữ đột nhiên lên tiếng, hai chữ đơn giản làm dừng cước bộ Yêu Say Đắm.
Nàng gọi lớn:
“Sở Dương.”
*
Hách Liên Thu Thủy đi.
Yêu Nữ cùng Yêu Say Đắm hai người đi không mục đích khắp hẻm nhỏ thành Đại Lý.
Trừ hai câu mở đầu kia: “Gần đây khỏe không? “
” Cũng không tệ lắm, còn em? “
“vâng, em rất khỏe.”
Ở ngoài, hai người đều trầm mặc.
Rốt cục Yêu Say Đắm mở miệng: “Khi nào thì bắt đầu biết là anh?”
Yêu Nữ nghiêng đầu suy nghĩ một chút: “Không biết.”
“…”
“Trực giác mà thôi.”
Yêu Say Đắm cười khổ. Quả nhiên hay là suy nghĩ chính tông kiểu Tô Diêu.
Lại nghe Yêu Nữ nói: “Cách nói chuyện,
nơi thường xuất hiện, thường dùng dấu chấm câu —— anh đại khái không
biết sao, mỗi lần anh viết chữ, chỗ ngừng lại cũng không thích dùng dấu
phẩy, ngược lại ở phía trên chữ đánh hai dấu chấm thay thế.” Vừa nói vừa cười, “Rất nhiều chỗ… quan trọng nhất vẫn là, em có cảm giác.”
Yêu Say Đắm trầm mặc. Hắn thật ra không nên hỏi chủ đề ngu xuẩn như vậy.
Từng thề sẽ yêu chân thành cả đời, đối
với bản thân không biết như thế nào. Hắn thay tên họ đổi môn phái, thậm
chí có lúc có thể bắt chước cách nói chuyện, tính cách của người hoàn
toàn khác hắn, nhưng mà, thói quen trong xương cốt hơn hai mươi năm vẫn không sửa đổi được. Giống như hắn biết từng sở thích thói quen của
nàng, nàng cũng biết hắn.
Một hồi lâu, Yêu Say Đắm nói: “Diêu Diêu.”
Yêu Nữ dừng chân —— đã rất lâu, không
nghe ai gọi mình như vậy. Ngay cả Trì Thủy Mặc, Từ Hoãn, tất cả cũng chỉ gọi mình Tô Tô. Mà không phải Diêu Diêu.
Có chút xa lạ, nhưng cũng là quen thuộc đã lâu. Cho nên nhẹ đáp: “Dạ.”
“Hắn không tệ.”
Yêu Nữ nhìn Yêu Say Đắm.
Võ Đang đệ tử tiên phong đạo cốt tiêu sái càng làm cho khuôn mặt hắn thêm thoải mái: “Giao em cho hắn, anh rất yên tâm.”
Yêu Nữ có thể tưởng tượng được, Sở Dương trước màn ảnh, vẻ mặt như thế nào.
Một hồi lâu cũng cười nói: “Thật ra thì chính em cũng khá yên tâm.”
Yêu Say Đắm cười.
Hai người từ một cái hẻm nhỏ nam thành
Đại Lý đi ra ngoài, đi lên đường cái thành Đại Lý. Đi tới bên cạnh cửa
thành đông, Yêu Say Đắm dừng lại, nhìn bên đường người nuôi điêu tên là 【 Diêm Cách La 】, gửi ra lời mời:
“Diêu Diêu, ngồi điêu với anh.”
Phảng phất trở lại mấy năm trước, mình
mỗi ngày cũng lôi kéo Sở Dương thích PK(đồ sát) tới Đại Lý cùng mình
tham gia hoạt động “Không trung lữ hành”. Chẳng qua là lần này, người
yêu cầu cùng người bị yêu cầu có chút đảo ngược.
Cho nên cười gật đầu: “Tốt.”
Yêu Nữ trèo lên lưng chú điêu bên cạnh người nuôi điêu, Yêu Say Đắm mới đi tới, ngồi phía sau người cô gái.
Cự điêu kêu lên một tiếng, vọt lên bầu trời bao la trong sự yên lặng ôn nhu của thành Đại Lý.
Nhìn khuôn mặt nghiêng của cô gái phía
trước, Yêu Say Đắm không khỏi cúi người, gần sát tai Yêu Nữ. Thanh âm
thật thấp, rất ôn nhu: (đoạn này tác giả thật sự chém quá mạnh tay)
“Diêu Diêu, em nên vui vẻ một chút. Em lúc cười, là xinh đẹp nhất.”
Yêu Nữ thân thể khẽ run, rốt cục nghiêng đầu, hướng người phía sau nở nụ cười như một đóa rực rỡ.
Chiều hôm đó, khi tất cả những người
chơi cấp cao đều ở Tần Hoàng địa cung, Phiếu Miểu Phong, Yến Tử Ổ, Sát
Tinh đài, Tàng Kinh Các đại chiến với BOSS lớn.
Có hai người cao thủ như vậy,lại im ắng ở bầu trời bao la thành Đại Lý trải qua đoạn thời gian này.
Từ thành cửa đông Đại Lý đến cửa nam, từ cửa nam đến cửa tây ——một lần rồi một lần nhìn phong cảnh thành Đại Lý.
Rốt cục xuống điêu, cáo biệt người nuôi điêu.
Yêu Say Đắm kéo tay Yêu Nữ, mang nàng đi tới thành Lạc Dương.
Một đường đi bộ, đi tới trước miếu Nguyệt Lão.
Quả nhiên, bang chúng【 Hồng Hoang đế đô 】 cùng 【 Ảo Ảnh 】đã chờ chực.
Mà nam nhân đứng ngay giữa vòng vây kia —— cho dù là chuyện gửi thiếp mời phức tạp như vậy, tư thái của hắn vẫn cao ngạo kiêu căng như vậy.
Yêu Say Đắm trong ánh mắt nghi ngờ của bang chúng hai bang đem Yêu Nữ dẫn tới trước Hách Liên Thu Thủy: “Chăm sóc nàng tốt.” ”Nếu không ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
Hách Liên Thu Thủy lạnh nhạt như ngày thường: “Ta sẽ.”
Đơn giản hai chữ, cũng có sức nặng như
bàn thạch trong lòng Yêu Say Đắm. Cho nên đem đôi tay kia giao cho nam
nhân trước mặt Xoay người hướng về phía chúng nhân nói:
“Này này, nhìn cái gì vậy? Mới vừa rồi
tỷ võ chọn rể ta thua lão đại các ngươi, cho nên đảm nhiệm làm phù rể
đem tân nương đưa tới đây mà thôi… Đồng Mỗ! Không nên dùng ánh mắt như
điện cao thế nhìn ta, nướng cháy ta ngươi phải chịu trách nhiệm nuôi
ta!”
Thiên Sơn Đồng Mỗ tàn bạo trừng mắt liếc hắn một cái.
Mọi người thoải mái, t