
Nickname của cô ấy, như một cánh bướm đang Flying Dance. Đêm sâu
trên con hẻm đường Thắng Lợi cứ thế đổ rất nhiều trận mưa nước hoa. Cho đến khi
chúng tôi dùng hết bình Dolce Vita.
“Dolce Vita dùng hết rồi! Một ngày hạnh phúc cũng khép
lại rồi… Đầu gấu à, em lên nhà đi ngủ đây. 3h 15phút hôm nay em không lên mạng
đâu, và anh cũng không được lên mạng đâu nhé.”
“Tại sao?”
“Đến 12h trưa anh lên mạng thì sẽ biết. Nhớ nhé, chỉ
được phép 12h trưa mới lên mạng đấy!”
Cô rút chìa khóa ra, xoay người mở cổng chung cư. Đúng
lúc này, tôi nhìn thấy trên gáy cô ấy một vết bớt màu đỏ rất rõ. Nếu hôm nay cô
ấy không kẹp tóc đuôi gà, tôi sẽ không nhìn thấy vết đỏ ấy. Cô ấy từ từ đi vào
trong tòa nhà. Trước khi đóng cửa, cô đột ngột thò đầu ra, nhìn tôi cười nhè
nhẹ
“Đầu gấu à, đi xe nhớ cẩn thận nhé!”
Khi tôi còn chưa kịp gật đầu, cánh cửa đã đóng lại.
Tôi ngẩng đầu muốn xem đèn trên tầng bốn đã bật sáng hay chưa. Chờ rất lâu, rất
lâu, tầng bốn vẫn tôi om, u ám. U ám không chỉ có tầng bốn cô ấy ở, u ám cả
trong tôi, khi cưỡi lên con sói già rời xa con hẻm.
Về đến phòng nghiên cứu, A Thái ngửi thấy mùi thơm
trên người tôi, hỏi phủ đầu:
“Đầu gầu, sao người cậu thơm thế! Không lẽ cậu đã làm
một cái “tiếp xúc thân mật” với cô ấy rồi hử?”
Tôi không trả lời, lặng lẽ mở tủ lạnh lấy ra hai chai
bia Kỳ Lâm, đưa cho A Thái một chai. Tôi và cậu ta cứ như thế, lặng lẽ uống hết
hai chai bia. Uống xong, A Thái vỗ vai tôi rời khỏi phòng nghiên cứu.
Tôi tắt đèn, để cho màn đêm bao vây quanh mình. Tôi muốn tưởng tượng ra cảm
giác của cô ấy khi ngồi trong bóng tối. Hóa ra, khi người ta ngồi trong bóng
tối, điều dễ dàng cảm nhận được nhất chính là sự cô đơn. Cô ấy bây giờ nhất
định rất cô đơn, nhưng tôi chia xẻ với cô ấy thế nào đây?
Trong chập chờn mộng mị, tôi dường như nhìn thấy một
cánh bướm xinh đẹp, cháy tan thành tro giữa một biển lửa. Còn vết bớt thì cứ đỏ
rực lên, cuối cùng có màu như máu rồi nuốt chửng cả tôi. Có lẽ tại chai bia.
Tôi bỗng nhiên thấy lạnh, cái lạnh cứ xuyên vào tim tôi.
Thời gian càng đến gần 3h 15phút, tim tôi đập càng vội
vã. Lên mạng bằng Guest! Tôi là Jht, nếu lên mạng bằng Guest sẽ không có nghĩa
là tôi lên mạng. Lên mạng rồi, Query cô ấy xem sao. Quả nhiên cũng không có
trên mạng. Tốc độ đập của tim tôi mặc dù rất cao, nhưng nhiệt độ bên trong nó
vẫn cứ rất thấp…
Khó khăn lắm mới đợi đến 12giờ. Tôi sung sướng lẫn hồi
hộp login bằng nick Jht. Nhưng cô ấy vẫn không ở trên mạng. Tôi mở list Friend
ra xem. Chỉ có một mình Jht đang cô đơn chờ đợi FlyinDance. Tôi thấy một bức
mail cô ấy gửi cho tôi.
Người gửi: FlyinDance
(Khinh vũ phi dương)
Title: 1998/01/01
Ngày tháng: Thu Jan 1 1029 1998
Dear Jht:
Vốn là em chỉ định ngồi trong bóng tối để lắng lại
những suy nghĩ của mình, để cảm nhận kĩ càng những hồi ức mà chúng mình đã có.
Nhưng không ngờ, giữa mênh mông bóng đêm, em chỉ thấy càng cô độc. Nhất là khi
nghe thấy tiếng con sói già của anh ngày một rời xa, em lại không kìm được để
cho nước mắt rơi xuống.
Đầu gấu à, anh có thể cảm nhận được nỗi cô đơn của em không?
Em vẫn không sao kìm chế được thói quen từ bấy lâu
nay. Thế là em lén dùng guest để lên mạng lúc 3h 15 phút sáng. Anh không trách
em chứ!?
Em Query anh, quả nhiên anh không ở trên mạng. Nên
mừng vì niềm tin dành cho anh đã được đền đáp hay nên thởi dài đây? Trời sáng
rồi. Đã đến lúc phải ra đi. Em muốn mang một số thứ liên quan đến anh, nên mang
theo cuống vé xem phim hôm trước. Còn nữa, nhưng thứ muốn mang theo mà không
mang nổi, còn những thứ muốn bỏ lại thì không sao dứt ra được. Khi anh nhận
được bức thư này, có lẽ em đang ngồi trên chuyến bay dài lên Đài Bắc. Anh có
nhận được nụ cười em gửi cho anh từ độ cao hàng chục ngàn mét trên bầu trời
không? Có thể hôm nay máy bay không thể lên đến độ cao 10.000 mét, bởi vì trong
lòng em thấy nặng trĩu .
Anh xem thư ở trong hộp thư của em nhé! Ở đó ghi lại
mọi thứ từ khi mình quen nhau đến nay. À, còn có nhật kí của em để ở trên BBS
nữa. Gọi là nhật kí có lẽ không ổn lắm bởi vì em chỉ ghi lại một vài lần với
những thời điểm đặc biệt mà thôi. Anh đọc lần lượt theo thứ tự nhé. Đọc xong
rồi, tùy anh quyết định muốn giữ hay muốn xóa đều được. Bởi vì có lẽ em không
còn cơ hội để lên mạng nữa rồi. Mật mã là sinh nhật của em 19760315. Anh xem đi
nhé!
FlyinDance
ps. Đầu gấu à, đừng có ngẩn người ra nữa, xem thư
đi!...
Không ngờ việc tôi ngẩn người cũng được cô ấy tính tới. Quả là cô gái kiểu S.
Tôi vội vàng login bằng nick của FlyinDance. Trong thùng thư chỉ có mail của
jht và FlyinDance. Tôi chẳng lòng dạ nào xem những bức thư trước đây gửi cho cô
ấy, liền chuyển sang xem trang nhật kí thứ nhất của cô ấy trên BBS.
※
Hôm nay là ngày đầu tiên của năm học mới. Đại học
Thành Công thật đáng ghét khi chọn ngày kỉ niệm lịch sử 18 tháng 9 làm ngày học
đầu tiên. Rõ ràng đã thiếu kính trọng những đồng bào đã chết trong ngày quân
Nhật thảm sát dân tộc mình! Để tưởng nhớ đến những đồng bào bất hạnh, mình
quyết định bỏ học một ngày để bày tỏ tì