Disneyland 1972 Love the old s
Làn Váy Lay Động

Làn Váy Lay Động

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322944

Bình chọn: 8.00/10/294 lượt.

t không rõ, làm sao có nam nhân có thể bỏ được cô bé con xinh đẹp như vậy.

Và người nam nhân, cho dù là hóa thành tro, nàng cũng có thể liếc mắt một cái đã nhận ra được!

Mặc một thân tây trang khéo léo đắt tiền, làm tôn thêm thân hình cao to vạm vỡ của Hướng Cương, khí lực rắn chắc, bất luận khi nào chỗ nào, đều có thể hấp dẫn người bên ngoài -- nhất là ánh mắt nữ nhân --.

Không biết hắn đang nói cái gì, bạc môi giơ lên, trở thành nụ cười hiền lành, đối với bạn gái ngồi cùng bàn biểu hiện vô cùng săn sóc, lễ phép thật chu toàn, quả thực có thể so sánh với thân sĩ Anh quốc.

Dấm chua ghen tuông, một giọt, hai giọt chảy ra, Lăng Lung cắn môi đỏ mọng, tay nhỏ bé nắm chặt lá cây. Mỗi một động tác Hướng Cương mỉm cười hoặc nhíu mày, giọt nước ghen tuông dần dần hóa thành một hồ nước lớn, nhanh chóng lan tràn như cỏ dại.

Hừ, tên vô lại này, nếu đặc biệt trở về để đi xem mắt, vì sao còn muốn đến trêu chọc nàng? Hắn là đem nàng trở thành cái gì ? Chủ quán ăn? Hay món điểm tâm khai vị ngọt sao?

Lá cây xanh tươi bị bàn tay nhỏ bé bứt rơi lả tả, nàng mị mắt bị ghen tuông chiếm cứ làm đầu óc choáng váng. Khi hắn lại lần nữa nhếch môi mỉm cười, nàng lại cảm thấy môi đỏ mọng một trận nóng ấm, không tự chủ được nhớ lại nụ hắn của hôn --

A, chán ghét, tránh ra tránh ra!

Mặt đỏ tim đập Lăng Lung vươn tay nhỏ bé, ở giữa không trung vung vẫy lung tung, đem suy nghĩ không nên nhớ này phủi sạch đi.

Bồn hoa kịch liệt rung động, mà Dương Hân Hân ở bên ngoài cũng theo rung đùi đắc ý. Một phút đồng hồ trước, nàng còn dùng tay chống đỡ cằm, lấy dĩa ăn, thong thả đem rau xà lách đưa vào miệng, phút tiếp theo, nàng liền lay động cái đầu nhỏ nhắn liên tiếp, khuôn mặt nhỏ nhắn kia càng cúi càng thấp, cuối cùng đơn giản nhẹ nhàng dán sát lên trên mặt bàn, nằm im lặng không hề có động tác gì.

Thời gian một phần một giây trôi qua, nàng vẫn là ghé vào trên bàn, nhắm chặt hai mắt, chìm trong say mê hương vị ngọt ngào của giấc ngủ, một chút cũng không có dấu hiệu tỉnh lại.

Khuôn mặt nhỏ nhắn trong đám lá cây lúc đó tràn đầy kinh ngạc, Lăng Lung mắt hạnh trợn lên, hồ nghi nhướng cổ dài tới, muốn nhìn cho cẩn thận chút, không nghĩ tới mới hơi vươn người tới trước một chút, ánh mắt của Hướng Cương liền quét lại đây.

Không xong!

Nàng theo phản xạ định rụt đầu lại, nhưng vẫn là chậm từng bước, hắn chẳng những nhìn thấy nàng, thậm chí còn khiêu khích khơi mày nhướng mi, giống như đang đùa cợt nàng chỉ dám trốn nhìn lén, lại không có can đảm hiện thân.

Bị ánh mắt hắn khiêu khích, nàng ngược lại hít sâu một hơi, bất cứ giá nào nhảy ra khỏi bồn hoa, kéo căng dây buộc chú cẩu, nghênh ngang hướng hai người đi đến.

Không dám? Buồn cười, nàng có cái gì mà không dám?! Nàng sẽ xuất hiện ở nhà ăn, cũng không phải là vì rình xem hắn, mà là lĩnh phùng ý chỉ, phụng mệnh đến「 giám sát 」, xác nhận lần xem mắt này có thể tiến hành thuận lợi. Nói đơn giản, nàng là người được「 bà mối」 trao đặc quyền để theo dõi, có được quyền lợi tham dự.

“Cô ấy làm sao vậy?” Nàng hoảng đến bên cạnh bàn, dùng tay đưa lên mũi của Hân Hân xác định nàng vẫn còn thở mới thở phào hỏi, còn nghiêng đầu nhìn Hân Hân đang đắm chìm vào mộng đẹp.

“Đang ngủ.”

Thật sự đang ngủ ?!

Lăng Lung nháy mắt mấy cái, nhanh chóng ngồi xổm xuống xem, nửa ngày sau mới xác nhận, Hân Hân không phải muốn chiêu dùng giả bộ ngủ để trốn tránh việc xem mắt, mà là thật sự bị Chu Công tha đi chơi cờ.

“Xem ra,” Hướng Cương nhếch khóe miệng. “Cô ấy đối với anh không có hứng thú.”

Nàng ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, mở to mắt, trước nhìn hắn, sau đó nhìn lại Hân Hân đang ngủ đến bất tỉnh nhân sự, “Chúng ta có cần gọi cô ấy dậy không?” Nàng hỏi một cách không chắc chắn, bàn tay nhỏ bé đưa vào túi sờ loạn, thế này mới chậm nửa nhịp nghĩ đến, trước khi rời khỏi nhà đã quên mang theo di động của Lăng Vân.

Lo bản nương của nàng ăn đi tới, trong tay còn mang thêm thức ăn đến, liền phát hiện mặt bàn bị cô gái bé nhỏ kia ngủ say sưa chiếm hơn phân nửa.

“Di? Sao lại thế này, Hân Hân đang ngủ ?” Vẻ mặt có lỗi của lão bản nương, đem thức ăn đặt ở một cái bàn cạnh đó. “Hướng Cương, thật sự là thật có lỗi a, có lẽ công việc của con bé quá mệt mỏi, cư nhiên ngay cả khi xem mắt lại có thể ngủ được.”

“Hay để con đưa cô ấy trở về.” Thần sắc Hướng Cương tự nhiên đề nghị, vẫn là duy trì phong độ thật tốt.

“Không vội, không vội, các con cứ đi trước, chờ con bé tỉnh lại, bác sẽ gọi người đưa nó về nhà.” Vốn là thân thích như người một nhà, cứ năm bảy ngày đều đã thấy Hân Hân đến nơi này ngủ say sưa, đối với hành động mơ mơ hồ hồ như thế này sớm đã quen mắt, không trách nàng được.

“Nhưng là –”Lăng Lung mở miệng, muốn phát biểu ý kiến.

Hướng Cương cũng đã đứng dậy, mỉm cười nói lời cảm ơn. “Vậy làm phiền bác chăm sóc Hân Hân giùm, chúng con đi trước.” Hắn lễ phép gật đầu vuốt cằm, tung nụ cười mỉm làm người ta hoa mắt, bàn tay to nắm giữ Lăng Lung, kéo nàng đi về hướng cửa, không cho nàng có cơ hội nói.

“A -- Đợi chút -- Này, lần xem mắt của anh –”Nàng bị kéo về phía trước, ánh mắt còn không ngừng ngoảnh lại phía sau, kh