Polly po-cket
Lãnh Cúc Băng Tâm

Lãnh Cúc Băng Tâm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321900

Bình chọn: 10.00/10/190 lượt.

Chưa kịp nói hết, Tống Liên Liên đã cầm tiền bỏ anh sau lưng.

Anh chỉ có thể ngẩn mặt mà nhìn.

***

“Em còn dám cười anh, ả thổ phỉ của tòa nhà này là do đám con gái bệnh hoạn các em nuông chiều ra.”

Khểu khí không vui, 1 bàn tay lớn của Thù Lang đặt trên cái cổ trắng ngần, như muốn bóp chết cô gái đang cười sặc sụa, đáy mắt là sự yêu thương vô biên, lại 1 lần nữa than thân yêu nhầm người.

Nhưng mà đâu có cách nào khác, yêu không do người, cũng lỡ yêu rồi chỉ còn cách tuân mệnh, anh cũng không phải than trach thật lòng, đời người lâu lâu say 1 chút cũng vui, con người không thể cả đời đều thuận lợ.

Coi như là báo ứng ngày xưa làm việc xấu, ông trời vì trừng phạt anh mà tìm tảng đá lương tâm cho anh, để lúc nào cũng “bán đứng” anh.

“Thù tiên sinh, hỏa khí của anh lớn thật, bao lâu rồi không làm tình?” Nam nhân dục cầu bất mãn thường rất giống con nít.

Gỡ thắt lưng của anh, Ngôn Túy Túy có vẻ còn vội hơn anh. Biểu hiện sống của sắc nữ. (con gái háo sắc)

“Lâu tới nỗi anh sắp quên mất mùi của em rồi, Ngôn tiểu thư.” Cúi đầu hôn, hỏa khí thay bằng dục hỏa.

“Là em không đúng, khiến anh tích dục không xả được, anh không trút giận lên cánh cửa lớn của tòa nhà chứ?” Cười nhẹ nhàng, cô hôn ngọt ngào lên cổ anh.

Anh hứ một tiếng không trả lời câu hỏi ngu ngốc này. “Em tốt nhất là hầu hạ anh tận tình, nếu không cả đời này đừng mong bước ra khỏi cửa lớn.”

“Dạ, đại gia, bông cúc nhỏ mát-xa cho anh nhé, có cần tiện thể cắn 1 miếng không?” Móng tay đâm vào lưng anh, ánh mắt vì kích tình mà hiện lên ngũ sắc.

Hai ngày không gặp như cách xa 6 thu, đôi tình nhân “cửu biệt” trùng phùng lao vào chiến trường, chiến tới nỗi mồ hôi đầm đìa, cả phòng mùi tình dục nồng nàn, tiếng rên la nam nữ của hai người quyến luyến không rời.

Ngôn ngữ là dư thừa, cơ thể nóng bỏng của hai người giao hòa cộng hưởng với nhau, cùng nhau làm rối chiếc giường lông, tiếng cơ thể va chạm khiến người khác nghe thấy cũng đỏ mặt, may mà họ không có hàng xóm hai bên, nếu không sẽ bị hiểu lầm là nhà kế bên xuất hiện hai con quái thú.

Tiếng thở mạnh dần chìm, Thù Lang cả người mồ hôi ôm chặt lấy người yêu đang nằm quay lưng trên anh , cơ thể hai người đang kết hợp mật thiết.

“Yêu anh không?”

“Anh tự nói xem.”

“Anh ra lệnh cho em phải yêu anh.”

“Thù tiên sinh, tôi kiến nghị anh nên nuôi 1 con chó.”

“Ngôn Túy Túy—”

Tiếng rống như sấm bên tai, Ngôn Túy Túy cười tươi như ánh nắng hè, phảng phất như 1 vườn Thiên Nhân cúc đang nở rộ, sắc sáng huyền lệ, đẹp không tả được, trong không khí có mùi hoa cúc nhẹ nhàng mà gió đưa tới.

Sao mà có thể không yêu anh! Một gã đàn ông lớn mà như con nít, nhưng cô không cho anh biết đâu, anh quá tự đại rồi.

“Tiểu ma nữ, em lại muốn làm gì?” Chí ít cũng cho anh nghĩ ngơi chút chứ! Anh không phải là siêu nhân.

“Thù tiên sinh, anh không được rồi àh?” Cô vẻ mặt thất vọng dùng tay vẽ con chó lên ngực anh, cơ thể phần dưới cố tình lay động 1 chút.

“Em dám nói anh không được, Ngôn tiểu thư, làm em tự chuốc lấy, đừng oán trách anh khiến em không xuống nổi giường.” Hôm nay anh nhất định phải chinh phục cô.

Tiếng cười tươi của cô gái vang vọng trong Cúc Hoa Cư, cô biết rằng mình sẽ hạnh phúc, niềm vui thỏa mãn truyền đến các vị thần trên thiên cung, họ đều theo đó mà cười rộ, nói: Làm người thật tốt, làm con người thật tốt.

Cuộc chiến tình dục triển khai, không ai chiếm thượng phong, hai người đều là người chiến thắng.

Dưới từng đợt sóng lớn vỗ mạnh, Thù Lang lòng tràn ngập tình yêu cũng theo đó mà tuôn trào, quên đi tất cả thì thào bên tai Ngôn Túy Túy, anh yêu em.

Yêu, một câu thề mang nặng ma tính, càng kéo gần khoảng cách của hai người hơn, tim liên kết với nhau, không phân biệt nhau, chỉ có anh và em, cùng nhìn nhau.

Nghe nói không lâu sau đó, cảnh sát phá được vụ án buôn bán vũ khí, nhưng không có chứng cứ bắt người chủ mưu phía sau về quy án, chỉ có thề nuốt hận đem một số lượng lớn vũ khí trở về.

Còn Tổng bộ của Ưng Bang thì vang lên tiếng kêu la phá trời.

“Ngôn Túy Túy……Lần này anh nhất định phải giết em, em lại bán đứng anh!”

Ai thèm quan tâm anh, đường xấu không thể đi.

Một lần nữa, Thù Lang có ý định về núi, nếu không thật sự sợ bị cô nàng yêu dấu của mình hại chết.

Gió, thật nhẹ nhàng, mỉm cười.