Disneyland 1972 Love the old s
Lãnh Cung Hoàng Hậu

Lãnh Cung Hoàng Hậu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3213395

Bình chọn: 10.00/10/1339 lượt.

như vậy, rốt cuộc cũng có kết quả rồi!”

“Tuyệt Hoàng thật tốt, vừa nhìn đã có thể thấy được!” Ta cười, đang muốn phi thân lên thì lại bị ngã xuống 1 bên

A! cư nhiên là vậy! Ta móc thuốc tăng lực từ trong lòng ra, nuốt vào 1 viên, qua 1 hồi lâu, cảm thấy tất cả khí lực đều đã trở về bên trong cơ thể

Đường Vũ Hiên dùng hết tâm kế để đoạt lấy thủ cấp của mẫu thân và mẫu thân là vì cục diện phong thuỷ, là cục diện phong thuỷ gì?”

“mụ mụ, mụ mụ, người không có việc gì chứ? Hay là mụ mụ buông Tuyệt Hoàng xuống đi, Tuyệt Hoàng tự mình đi!”

Ta nhẹ nhàng lắc đầu “Tuyệt Hoàng, mụ mụ đã thấy được thủ cấp của ông ngoại và bà ngoại, mụ mụ đã tìm kiếm lâu lắm rồi!” Dứt lời, liền bắt đầu khóc không thành tiếng

“mụ mụ, đừng khóc! Mụ mụ!” Tuyệt Hoàng lớn tiếng nói

Hít 1 hơi, đang định tiến lên thì lại có người ra tay trước ta 1 bước, phi thân tới, đoạt lấy 2 thủ cấp đó. Là Đường Vấn Thiên!

Ta tái nhợt nghiêm mặt quay đầu, lúc này sắc trời đã dần sáng, nương theo sắc trời, ta thấy hắn tiều tụy hơn trước đây 1 ít. Vẫn xoả tóc, vận long bào màu đen. 2 người bọn ta, một người triều phục màu đỏ, hồng y phấp phới. Một người long bào màu đen, đứng trong tuyết giống như 2 ác quỷ trong địa ngục

Đôi mắt hắn đỏ ngầu, vươn tay về phía ta “Đưa Tuyệt Hoàng cho ta!” Thanh âm của hắn rất khàn, như là đã khóc rất lâu

Khoé môi ta phiếm ý cười lạnh lùng “Đưa thủ cấp cho ta!”

Hắn nheo mắt lại “Tuyệt Hoàng và thủ cấp, ngươi chọn cái nào?”

Ta nhắm mắt, cố gắng khống chế chính mình “Lúc đầu 2 người chúng ta đã nói, Tuyệt Thế cho ngươi, Tuyệt Hoàng cho ta!”

Cả người hắn run rẩy, miệng hết mở rồi đóng, hết đóng rồi mở, 1 hồi lâu mới nói “Đưa Tuyệt Hoàng cho ta!”

” mụ mụ! Mụ mụ! Phụ thân! Tuyệt Hoàng muốn cả 2 người! Oa!” Thân thể nhỏ nhắn của nàng vì khóc mà run rẩy

Ta cảm thấy khí huyết dâng lên. Một ngụm máu tươi liền cứ vậy phun lên nền tuyết

Hắn nhìn ta, tiến tới phía trước từng bước, muốn nói rồi lại nói không nên lời

” mụ mụ! Mụ mụ! Người đừng lo! Mụ Mụ! Người đừng chết! Ta không đi theo mụ mụ nữa! Tuyệt Hoàng ở lại bên cạnh phụ thân, Tuyệt Hoàng chiếu cố đệ đệ! Mụ mụ lấy thủ cấp của ông ngoại và bà ngoại đi đi! Mụ Mụ!” Nàng kêu khóc. Lệ trong đôi mắt ta liền cư thế rơi xuống, đôi mắt đỏ ngầu, nhìn chằm chằm vào Đường Vấn Thiên “Đưa thù cấp cho ta, đưa Tuyệt Hoàng cho ta!”

Trong đôi mắt hắn mơ hồ phiếm lệ quang. Đi lên phía trước từng bước, rồi lại từng bước! Hắn tiến lên phía trước, ta lùi về phía sau “Hoàng thượng, giao ước 3 năm ta đã tuân thủ, xin hoàng thượng hoàn thành ước định!” Chết tiệt! Máu bên khoé môi lại chảy xuống. Nhưng ta vẫn đứng thằng, kiêu ngạo nhìn hắn

“Diệp Dược Nô! Ngươi như vậy cũng vô ích! Mấy năm trước, ta đã nói với ngươi rằng ta sẽ dùng độc xích hoàng, với thực lực của ngươi, ta không tin ngươi cư nhiên không có giải dược! Ngươi lại đang diễn kịch rồi, phải không? Phải không?” Hắn vội vàng nói

Ta híp mắt nhìn hắn, đột nhiên nở nụ cười “Hoàng thượng muốn xác định cái gì? Thôi! Tuyệt Hoàng, đi theo mụ mụ! Đã tới nơi này rồi, ta nhất định phải mang theo con cùng đi!”

Thân thể nho nhỏ của Tuyệt Hoàng khóc đến phát run “Mụ mụ! Mụ mụ! Hay là quên đi! đừng đi! Chúng ta ở lại hoàng cung cũng được! Mụ mụ!”

Bên môi ta nở nụ cười vô lực “Nhưng, làm sao bây giờ, Tuyệt Hoàng, trong hoàng cung của phụ thân con đã không còn cho phép mụ mụ ở lại nữa! Nếu Tuyệt Hoàng muốn ở lại thì mụ mụ để cho Tuyệt Hoàng ở lại, được không?”

Đường Vấn Thiên giận dữ nói “Sao ngươi có thể nói như thế? Rõ ràng là hận ta như vậy! Rõ ràng là ngươi không muốn mang Tuyệt Hoàng đi! Tại sao lại mang nàng đến đây? Ngươi muốn gặp mặt ta sao? Bọn ta đã ở trước mặt ngươi, ngươi còn muốn cái gì? Đưa Tuyệt Hoàng cho ta!” Hắn vươn 2 tay về phía ta

Ta biết, ta đã không còn cách nào để mang Tuyệt Hoàng đi rồi! Chì là, Tuyệt Hoàng, mụ mụ cũng không muốn thế. Bên môi miễn cưỡng nở 1 nụ cười, lãnh đạm nói “Được, ta để Tuyệt Hoàng lại, đưa thủ cấp cho ta!”.

Hắn gật đầu, ” hảo!”

Tuyệt Hoàng ôm cổ ta, khóc lớn nói, “xin lỗi, mụ mụ, Tuyệt Hoàng không có năng lực bảo vệ mụ mụ! Tuyệt Hoàng muốn trở thành người mạnh nhất trên đời, ta phải bảo vệ Tuyệt Thế. Mụ mụ yên tâm đi! Mụ mụ, chờ lúc rãnh rỗi, người tới thăm Tuyệt Hoàng và Tuyệt Thế cũng được!”

Ta tháo nút kết trước ngực ra, buông Tuyệt Hoàng xuống. Quay đầu lại, ôm Tuyệt Hoàng vào trong lòng, hài tử này tri kỷ như vậy, làm cho ta động tâm như vậy, làm cho ta … không nỡ buông tay!

“Diệp Dược Nô! đừng có diễn kịch nữa! buông Tuyệt Hoàng ra!” Đường Vấn Thiên lạnh lùng nói

Ta thở dài. Vuốt tóc Tuyệt Hoàng, nhẹ giọng nói “Tuyệt Hoàng, nhớ kỹ, mụ mụ yêu con! Hảo hảo chăm sóc cho Tuyệt Thế, đừng để cho người khác khi dễ. Nếu như… nếu như Tuyên Tuyết Nhi không tốt với con thì đi tìm Thái thượng hoàng, còn có quốc sư nữa! Biết không?” ta nhẹ giọng nói bên tai nàng

Nàng gật đầu, cả người bắt đầu run lên. Vừa mới đi ra, nàng chỉ mặc 1 lớp y phục, cứ như vậy, ta mới phát hiện rằng bàn tay nhỏ bé của nàng đã lạnh như băng! Ta quả nhiên không xứng làm mẫu thân! Cư nhiên nửa đêm làm cho nữ nhi đông lạnh