XtGem Forum catalog
Lãnh Cung Hoàng Hậu

Lãnh Cung Hoàng Hậu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328183

Bình chọn: 7.00/10/818 lượt.

ắn đặt ngồi trên mặt đất, lạnh nhạt nói với ơăn1, “Nhị hoàng tử, nói thật, ta không xen vào việc 2 huynh đệ ngươi liên thủ (*) tính kế với ta, bởi vì dù sao ta cũng chỉ là người ngoài, nhưng các ngươi lại giả mạo Tuyên để lừa gạt ta, thật sự rất quá quắt, các ngươi không? Cho nên, ta muốn đáp lễ 1 chút, có qua cũng phải có lại!”

Sắc mặt hắn biến đổi, giật mình nói, “Ngươi nói hoàng huynh ta giả dạng Tuyên? Không có khả năng!” Hắn lắc đầu rồi bình tĩnh nói, “Ta tận mắt thấy hoàng huynh hồi cung, không có sai!”

Ta thẳng tắp nhìn vào mắt hắn, con ngươi hắn phát ra ánh sáng làm cho ta nhớ đến lần đầu gặp mặt, hắn trong tuyết. Tinh khiết như vậy, không nhiễm 1 chút tro bụi! A! 1 người thông thấu thiên hạ như vậy làm sao có thể nói dối đây? Ta đã quên rằng hắn đã hạ quyết tâm cỡ nào mới cam đoan với ta là sẽ không nói với Tuyên những chuyện xảy ra ở Phong quốc! Thật sự không liên quan đến hắn sao?

Khẽ vuốt ve gương mặt hắn, ta thương tiếc nói, “Nếu thật sự không liên quan đến ngươi thì ta cũng không làm khó! Chỉ là, Nhị hoàng tử, ta phải làm cho chính miệng hoàng huynh của ngươi thừa nhận rằng hắn giả dạng Tuyên! Cho nên, không thể làm gì khác hơn là ủy khuất ngươi rồi!” Dứt lời, liền dựa đầu vào vai hắn. Cảm nhận sự ấm áp từ hắn

Từ lúc trúng tên đến nay, ta chưa được nghỉ ngơi 1 chút nào, chỉ một mực tính kế thế nào mới có thể vạch trần diện mục thật của Tuyên Tuyết Tán giả mạo này, có lúc nghĩ rằng Đường Vấn Hiên là đồng mưu, có khi lại nghĩ là không phải. Thẳng đến lúc này, ta mới chính thức bình tĩnh lại, biết được Đường Vấn Hiên không liên quan gì đến chuyện này, ta mới thở dài một hơi. Lúc này, cơn buồn ngủ kéo tới, rất muốn tựa vào cần cổ hắn thiếp đi 1 giấc, nhưng cho dù trên người có đến một trăm vết thương, trong tâm có đến một ngàn một vết thương, ta cũng không thể nghỉ ngơi ở chỗ này! Ta không muốn mọi thứ trở nên vô ích

“Làm sao vậy? Có phải bị thương rất nặng không? Bị thương nặng như vậy thì sao lại cậy mạnh mà đi đường xa như vậy! Ngươi thật sự là rất xằng bậy rồi!” Hắn nhẹ nhàng khiển trách . Trong thanh âm tràn ngập vẻ đau lòng. A, nam nhân không quyến luyến phàm trần này, rốt cục lại bị người phàm tục như ta lây dính!

Ta bất giác nở nụ cười, nói nhỏ, “Chỗ vết thương chỉ cần lệch đi 1 chút là có thể lấy mạng ta, hơn nữa còn chảy rất nhiều máu, ngươi nói xem có nặng không? Nhưng chỉ cần nghĩ đến Tuyên có khả năng là hoàng huynh ngươi giả dạng thì có bị thương nặng đến cỡ nào, ta cũng muốn thoát khỏi bàn tay của hắn!”

Gương mặt tái nhợt của hắn trong nháy mắt hiện lên tia mê hoặc. Trầm mặc một hồi lâu, nói nhỏ, “Bản thân ta cảm giác được, thân thể của ngươi quan trọng hơn bất cứ thứ gì!”

Ta lặng đi một hồi lâu, cho đến khi cảm giác chính mình có thể chống đỡ được con mệt mỏi mới cười với hắn, nói, “Nhị hoàng tử nghĩ Dược Nô là người như thế nào chứ? Diệp Dược Nô có thể chết, có thể bị thương, nhưng tuyệt đối sẽ khôn bị Đường Vấn Thiên quật ngã! Thân thể thì sao, chỉ cần biết rằng thân thể của hắn cũng giống như ta, cũng là bị thương ở chỗ trái tim! A! Có lẽ vết thương của hắn còn nặng hơn ta nhiều! Hắn có thể chịu đựng được thì sao ta lại không thể? Vấn Hiên, ngươi là người tốt, cho nên ta không muốn lừa ngươi! Còn về sau, ngươi có nói việc này với hoàng huynh của ngươi hay không, thì đó là chuyện của ngươi!”

Hắn ngây cả người, trong ánh mắt chậm rãi nổi lên 1 tầng hơi nước, lớp sương trắng được tạo nên vào màu đông, nói nhỏ, “Ta sẽ không nói với đại ca! Ngươi cứ yên tâm!”

Ta cảm giác được lãnh ý của hắn, cười với hắn, nói, “Không phải cái này! Không phải cái này! Ta chỉ muốn ngươi giúp ta 1 việc nho nhỏ thôi!”

Nhìn đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của hắn chậm rãi tràn ngập ý sợ hãi, ta rất muốn cười nhưng có thể nào cũng không sao cười nổi. Loại hành vi này của ta có khác gì với Đường Vấn Thiên? Chỉ chọn điểm yếu của đối phương mà xuống tay! Đường Vấn Hiên chỉ cần nhẫn nại một chút thì tốt rồi!

Như sắp xếp của ta, sáng sớm ngày thứ 2 khách điếm náo loạn lên! Nhị hoàng tử mất tích ! Người bắt cóc Đường Vấn Hiên để lại 1 phong thư trên mặt bàn trong phòng hắn!

Lúc ta bị bọn họ gọi lên, ý kiến đầu tiên của ta là xem xét qua phòng của đưởng Vấn Hiên! Ta nhìn Tuyên Tuyết Tán mang theo vết thương trên người đang cầm trong ta thư tín, sắc mặt âm tình bất định.

Ta rất muốn cười, nhưng lại nhịn xuống không cười ra, chậm rãi tiêu sái đến trước mặt hắn, nói nhỏ, “Thế nào? Viết cái gì?”

Hắn đưa thư tín cho ta, ta thấy ánh mắt hắn chậm rãi đỏ lên, trong lòng cười thầm, biết rõ là ta làm mà hắn cũng muốn cùng ta diễn vở kịch này cho ra trò ra mã, thật sự là khổ cực cho hắn rồi! Ta mở phong thư ra, bên trên viết, “Đường Vấn Hiên đang ở trong tay ta! Nếu muốn mạng sống của hắn thì làm theo lời ta nói, đứng chờ trước của chùa phía Tay thôn trấn! Nhớ kỹ, chỉ 1 mình Tuyên Tuyết Tán đến!”

Rất ngắn gọn, tóm tắt.

“Bây giờ phải làm gì! Đi đến chỗ đó?!” Ta nhẹ trách mắng. Dứt lời, liền xông đến trước mắt hắn, tỏ vẻ lo lắng.

Tuyên Tuyết Tán nắm lấy tay ra, nói giọng khàn khàn, “Nàng không nên đi! Ở l