Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326390

Bình chọn: 9.5.00/10/639 lượt.

ơ hội choa liệng ,

bay nhảy.

Trong nháy mắt nàng khẽ nhắm mắt lại, hình ảnh trong đầu đột nhiên hiện ra… Dĩ nhiên, dĩ nhiên quyến luyến nàng như thế.

Đến lúc nào, mới có thể gặp lại.

Trở lại đông cung, hoàng hậu lập tức phái nguwoif tới đưa tin, nói

muốn tổ chức yến tiệc, Phượng Trữ Lan , còn có Nhan Phi một người đều

không thể thiếu.

Bên trong phòng hoa lệ, rộng rãi, vẫn yên tĩnh dị thường, Long Y

Hoàng ngồi trước bàn trang điểm , phái sau là vài thi nữ , hồi lâu, Oanh nhi cũng tới giúp nàng trang điểm, sau đó làm đẹp bằng vô số bộ trang

sức hoa lệ.

Long y hoàng bây giờ là mỹ lệ, là kinh hãi , là cô đơn .

Nàng mang ra một cái hộp, mở ra, cây trâm Hông Liên mà Lang Ly Uyên

tặng nàng vẫn ở đó, Long Y Hoàng do dự hổi lâu, cuối cùng là có chết

cũng không muốn tổn thương nó, từ từ để lại chỗ cũ.

Cắt đứt… Nên cắt đứt không còn gì cả,, sứ mang của nàng, không thích hợp quyến luyến mấy thứ này… cũng không có tư cách gì lưu luyến.

Long y hoàng đứng dậy, giản ra song chưởng, hai tên thị nữ tiến lên, cởi áo khoác ngoài cho nàng, thay trường bào tú phượng màu vàng vào.

Yến tiệc … Hoàng hậu cuối cùng là muốn làm gì. edit: Âu Dương Nhược Thần Trang điểm xong, hai cung nữ rất ăn ý tránh về hai bên

Long Y Hoàng, khoảng giữa lộ ra lối đi, Long Y Hoàng từ trên ghế đứng

lên, chậm rãi xoay người sang chỗ khác, theo con đường mà cung nữ tránh

đi ra ngoài . Theo cước bộ làn váy phía sau chậm rãi tung bay giống như cánh hoa hé nở. Ra phòng, Long Y Hoàng liếc mắt một cái liền nhìn thấy

trong khuynh thiên uyển Nhan phi phục sức hoa mỹ lại rộng thùng thình,

rất lâu không gặp người cũng lộ ra vẻ đẫy đà, có lẽ là mang thai, lộ ra

vẻ mệt mỏi so với người khác. Nàng nhìn Long Y Hoàng, hơi hơi gợi lên

khóe miệng, thoáng hạ thấp người, xem như hành lễ. Long Y Hoàng chỉ mỉm cười, sau đó gật gật đầu, trong mắt một mảnh mông lung, làm người ta đoán không ra đang nghĩ gì. Phượng trữ lan lúc này đây đặc biệt chăm chỉ, đã ở

trong xe ngựa bên ngoài Thái tử phủ chờ từ sớm, nhan phi không có nhiều

lời, lên xe ngựa cùng hắn, Long Y Hoàng thì lại ngồi ở một chiếc xe ngựa khác. Không bao lâu, đội ngũ khởi hành thật dài, oanh oanh liệt liệt càn quét qua phố, thẳng đến hoàng cung. Long Y Hoàng sờ sờ trên chiếc nhẫn ở ngón tay mình, sau

đó lấy tay vỗ vỗ ngực có một cám giác khó hiểu, hơi hơi nhíu mi. Dự cảm không tốt… Lúc này, ý đồ hoàng hậu chỉ sợ không phải đơn giản như vậy. Tới hoàng cung, dựa theo lệ thường, đầu tiên là đến

thỉnh an Hoàng Thượng cùng hoàng hậu, sau đó là nói chuyện đơn giản ,

Long Y Hoàng vẫn bình tĩnh, hoàng hậu cũng nhìn nàng cười, tựa hồ như cố ý , hoàng hậu khi thấy Nhan phi, luôn xem nhẹ nàng, xem nhẹ nàng, nhan phi có chút bất an, nhẹ nhàng lấy tay đặt ở trên bụng. Phượng trữ lan ở bên cạnh nhẹ nhàng cầm tay nàng, giống như đưa cho nàng một ít sức mạnh. Quả là… Nhan phi cùng khuynh nhan bộ dạng giống như

vậy, phượng trữ lan ngay cả đối với một thế thân đều tốt như vậy, huống

chi là đối với Khuynh nhan chứ? Trước gia yến, hoàng hậu lôi kéo Long Y Hoàng ra phía

sau ngự hoa viên du ngoạn, hai người thân mật tựa như mẹ con, đem

phượng trữ lan cùng nhan phi bỏ xa, nhưng, trên thực tế, Long Y Hoàng

một chút cũng cảm thụ không thấy chân thật, hoàng hậu hết thảy ngụy

trang đều hoàn mỹ, thế nhưng vẫn làm người ta cảm thấy không có dối

trá, đoán không ra người đứng đầu hậu cung này rốt cuộc đang suy nghĩ

gì. Long Y Hoàng theo bản năng xoay người sang chỗ khác,

xuyên thấu qua cành lá nhìn thấy vợ chồng son Phượng trữ lan cùng nhan

phi hai người như đang ở trong thế giới của mình thưởng thức, thế mà

trong đầu nàng không tự giác hiện lên hình ảnh bị thương nặng của Khuynh nhan. Khuynh nhan… Cũng là một người lòng dạ khoan dung, hắn

đối với phượng trữ lan nhường nhịn, không thua gì bản thân mình. Hoàng hậu cũng nhìn thấy ánh mắt Long Y Hoàng quan sát

phượng trữ lan , hiển nhiên hiểu sai ý, chơi với hoa cảnh bên người,

nói: “Hiện tại ngươi không cần lúng túng, nhan phi hiện tại có được gì,

tương lai toàn bộ là của ngươi, ai cũng đoạt không được.” Long Y Hoàng không có cách nào phản bác, đành phải yên lặng gật đầu. Buổi tối, hoàng cung giăng đèn kết hoa, ca múa mừng cảnh thái bình, phi thường náo nhiệt… chỉ là vì ăn một bữa cơm. Gia yến đúng dài dòng, cùng chán , thật ra đơn giản cũng chính là người một nhà cùng quây quần ăn bữa cơm, có cần thiết khiến

cho long trọng như vậy sao? Điều này làm cho Long Y Hoàng vô cùng chán nản nghĩ. Người chưa đến đông đủ, tiệc tối cũng không thể bắt đầu, Long Y Hoàng đi dạo xung quanh , bỗng trước mắt đột nhiên tối sầm,

nàng lập tức dừng cước bộ. Không biết là người nào đùa dai lấy tay che mắt nàng

lại, sau đó kèm theo xấu xa cùng thanh âm nghiền ngẫm từ trên đầu nàng bay tới: “đoán xem ta là ai?” Tiếng nói này, cho dù là Long Y Hoàng hóa thành tro…

Không, cho dù người nọ có hóa thành tro, Long Y Hoàng cũng nhớ rõ. Long Y Hoàng có chút không kiên nhẫn: “Phượng Vũ Thiên, đem tay ngươi bỏ ra.” “Ai, chơi không vui, ngươi một cái liền đoán trúng là

ta.” Người tới


Pair of Vintage Old School Fru