Lão Bà, Theo Ta Về Nhà Đi!

Lão Bà, Theo Ta Về Nhà Đi!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324221

Bình chọn: 8.00/10/422 lượt.

ếng trả miếng.” Giang Ly nói, cúi đầu ngậm chặt lấy môi ta, một tay đã bắt đầu cởi cúc áo ngủ của ta.

Ta nghiêng đầu né tránh nụ hôn của hắn, vừa há miệng hít thở vừa nói: “Giang Ly, toàn thân ta đều đau.”

Giang Ly lại nằm xuống một lần nữa, đem ta kéo vào trong ngực. Hơi thở của hắn lúc này có chút loạn, phả lên trên cổ ta, cảm giác kiểu này thật là lạ.

Giang Ly cứ như vậy lẳng lặng ôm ta, không nói gì. Trong lòng của ta có một số chuyện muốn nói với hắn, nhưng mà lại không biết nói thể nào.

Ta gọi: “Giang Ly.”

“Ân.” Giang Ly trả lời.

Ta: “Giang Ly a, ta vẫn cảm thấy mọi chuyện diễn ra quá nhanh, ngươi nói xem hai chúng ta làm sao lại, làm sao lại…”

Giọng nói Giang Ly có chút buồn bực: “Sao vậy, ngươi không thích ?”

Ta: “Cũng không phải, chỉ là cảm thấy quá nhanh a…” Ta mới thầm mến ngươi chưa được bao lâu a.

Giang Ly: “Nhưng là ta đợi ngày này đã rất lâu rồi.”

Ta bắt lấy cánh tay của Giang Ly, hỏi: “Vậy…Giang Ly, ngươi bắt đầu thích ta từ khi nào ?”

Giang Ly cực kỳ văn vẻ đáp: “Từ lúc ánh mắt của ta không cách nào rời khỏi ngươi.”

Ta rùng mình một cái, đối với câu này miễn bình luận.

Giang Ly lại nói tiếp: “Ngươi thì sao, ngươi thật sự yêu mến ta sao ?”

Ta lè lưỡi với hắn: “Nói thừa.”

Giang Ly thân mật nhéo nhéo mặt của ta, nói: “Nói thật, trước ngày hôm qua, ta còn tưởng rằng…”

Ta chọc chọc vào ngực Giang Ly, cười nói: “Giang Ly, ngươi thật ngốc.”

Giang Ly: “Cũng vậy, ngươi cũng đâu có thông minh.”

Ta: “Giang Ly, ta vẫn không hiểu, ngươi…ngươi lúc trước là chính miệng thừa nhận mình là gay….”

Giang Ly trừng ta một cái: “Ta nói sai rồi.”

Ta: “…” Nói thế mà cũng nghe được a ?

Giang Ly xoa đầu của ta, dịu dàng nói: “Bất kể nói thế nào đi chăng nữa, ta là thích ngươi, thích rất lâu rồi.”

Ta thoáng chốc đã bị cảm động, cọ cọ trên người hắn, nói: “Ta cũng vậy.”

Hai người chúng ta ôm nhau cùng một chỗ nằm trên giường một lúc, không ai nói gì cả. Nhưng mà, ta lại đột nhiên nhớ đến một chuyện rất nghiêm trọng.

“Giang Ly, ta…” Thanh âm của ta có thể so với muỗi, bản thân cũng không biết mở miệng thế nào.

Giang Ly cầm lấy tay ta, nắm chặt trong lòng bàn tay. Hắn nói: “Quan Tiểu Yến, chúng ta đã động phòng rồi, ngươi còn có chuyện gì mà ngại ngùng nói với ta ?”

Ta toát mồ hôi, Giang Ly, ngươi có cần phải thẳng thắn như vậy không >___<

Ta hít sâu một hơi, lấy hết dúng khí nói ra: “Giang Ly, ta… ta tối qua không có đổ máu…”

Ngày hôm qua lúc Giang Ly để ta đi tắm rửa xong, ta cũng không thấy màu đỏ vốn nên xuất hiện kia, chỉ là lúc ấy quá mệt mỏi, đầu óc đã chẳng thể vận hành. Hôm nay đột nhiên nghĩ đến chuyện này, lại làm cho ta càng nghĩ càng không thoải mái. Ta có thể không để ý chuyện lần đầu tiên của mình có hay không, nhưng mà Giang Ly…hắn không thể nào không quan tâm a ? Hắn sẽ không cho là ta đã cùng với Vu Tử Phi hay là một người đàn ông khác chứ….?

Đang lúc ta đang miên man suy nghĩ, Giang Ly lại nằm ở bên cạnh ta ha ha cười nhẹ, thanh âm tuy rất dễ nghe, nhưng mà ta nghe lại có chút phát cáu. Vậy nên ta ở trên mu bàn tay Giang Ly nhéo một cái, biểu đạt sự bất mãn của ta.

Giang Ly để mặc ta chà đạp, nhẹ nhàng nói: “Cho nên ? Quan Tiểu Yến, ngươi muốn biểu đạt cái gì ?”

Ta thở dài một hơi, thề sống thề chết nói: “Giang Ly, ta thật sự là lần đầu tiên.”

Giang Ly ở trên mặt ta hôn một cái, lập tức nói: “Quan Tiểu Yến, mặc kệ ngươi có phải lần đầu tiên hay không, ta đối với ngươi vẫn là như vậy.”

Ta hụt hẫng nói: “Kỳ thật ngươi …vẫn không tin ta đúng không ?”

Giang Ly ôm chặt ta, ôn nhu nói: “Sao lại như vậy, ngươi nói gì ta cũng tin hết.”

Ta có chút cảm động, lại dụi dụi vào ngực hắn.

Giang Ly lại nói: “Dù sao ngươi có nói dối hay không, ta liếc một cái cũng có thể nhận ra.”

Ta: “…”

Giang Ly, ngươi xác định ngươi đây là đang an ủi ta sao >__<

Giang Ly tựa hồ như cũng nhận ra câu nói của mình không đúng cho lắm, hắn vuốt vuốt đầu ta, nói: “Quan Tiểu Yến, nếu như ta nói ta cũng là lần đầu tiên, ngươi có tin hay không ?”

Ta trừng to mắt không thể tin được nhìn hắn, đùa cái gì vậy, thế kỷ hai mươi mốt rồi mà vẫn còn xử nam ba mươi tuổi sao ? Lại còn chất lượng cao như vậy ! ( Rau sạch bà con ạ =)) )

“Quan Tiểu Yến, ngươi đừng có nhìn ta như vậy, cứ thế ta rất dễ không cầm giữ được chính mình.”

Ta ngượng ngùng thu hồi ánh mắt, suy nghĩ một lát, liền sáng tỏ ra. Giang Ly hắn trước ba mươi tuổi đều là cùng đàn ông ấy ấy, cùng với nữ nhân đương nhiên là lần đầu tiên, cực kỳ binh thường mà. Nghĩ đến đây, ta chọc chọc vào ngực Giang Ly, cười nói: “Ta đương nhiên tin, ta là “nữ nhân” đầu tiên của ngươi…” Ta đem hai chữ “nữ nhân” nhấn mạnh cực kỳ, nhằm biểu thị ta cái gì cũng biết, ta rất thông minh. (= =, chị à…)

Giang Ly lại đột nhiên bắt lấy tay ta, trầm giọng nói: “Mặc kệ là nam hay nữ, ngươi đều là lần đầu tiên của ta.”

Ta ngây người một lát, ngốc ngếch nói: “Nói cách khác, ngươi cả cúc hoa của nam nhân cũng chưa bạo qua, thế mà mỗi lần còn uy hiếp nói muốn bạo cúc hoa của ta ?”

Giang Ly: “….”

Thế nên sau một giây, ta ôm bụng cười đế


Teya Salat