
tai cô vui mừng hỏi,
“Lưu Liễm,em thật đồng ý chuyện sanh con rồi? Không bằng chúng ta tối nay trở về cố gắng tạo ra đứa bé ha!”
Hứa Lưu Liễm xấu hổ muốn chết,
“Anh chờ em sau khi tốt nghiệp rồi nói được không? Chẳng lẽ anh muốn em mang thai đi nhận bằng tốt nghiệp”
Cô còn nữa năm mới tốt nghiệp,bất quá vì năm tư nên cơ hồ không có
khóa,tất cả mọi người đều chuẩn bị nghiên cứu,tìm công việc, năm sau lại càng không có chuyện gì,rồi đợi đến tháng bảy trở về trường nhận bằng
tốt nghiệp là được,nhưnghắn cũng không cần nóng lòng sinh con vậy chứ?
Hắn cau mày suy nghĩ một chút,sau đó ôm cô vào trong ngực dùng sức hôn xuống,
“Vậy thì theo ý em!”
Cô dần dần từ bài xích hắn đến rốt cục chịu cam tâm tình nguyện sinh con
cho hắn, hắn nhất thời cao hứng mong muốn cô thật nhanh tốt nghiệp .
*
Thế giới này rất lớn,lớn đến có một số người vốn rất thân mật tự dưng càng
lúc càng xa thành người dưng.Nhưng thế giới này cũng rất nhỏ,nhỏ đến
không khuôn muốn gặp mặt người đó lại để cho mình gặp được.
Phi
trường Ôn Thành rất lớn,bãi đậu xe phi trường cũng rất lớn,nhưng Hứa Lưu Liễm lại có thể gặp được Trần Thanh Sở. Lúc đó tài xế bọn họ đi phía
trước đẩy hành lý đi tới,cô kéo tay Lục Chu Việt đi ở phía sau,vừa đi
mặt mày vừ hớn hở cùng hắn thảo luận chuyện trong phòng làm việc.
Vừa ngẩng đầu đã thấy được đứng bên cạnh xe bọn họ là một chiếc xe màu bạc
Bentley bên cạnh xe Trần Thanh Sở,nhìn dạng này tựa hồ hẳn tới phi
trường đón người,mà nhìn thần thái tựa hồ đã xuống xe thật lâu,đứng ở
nơi đó ánh mắt nháy mắt cũng không nháy mắt nhìn chằm chằm hướng bọn
họ,trong lúc bình tĩnh lóe lên rồi lại dấu diếm một tia đau đớn.
Khuôn mặt đầy nụ cười thoáng cái cứng lại,cô đột nhiên cảm giác được hiện tại mình đang rất lúng túng,cô kéo tay người khác ở trước mặt người yêu cũ
cười vô cùng rực rỡ , mặc dù cô đối với Trần Thanh Sở đã không còn tình
yêu nam nữ nhưng vẫn cảm thấy lúng túng.
Lục Chu Việt đi bên cạnh cô dĩ nhiên đã nhận ra cô cứng ngắc,giương mắt nhìn sang sau đó một đôi con ngươi sắc bén bỗng dưng nheo lại,hắn cũng không nói gì, chẳng qua
có thâm ý khác nhìn Trần Thanh Sở,sau đó giơ tay lên kéo cô sải bước đi
về phía trước.
Hứa Lưu Liễm rũ mắt xuống mặc hắn ôm đi tới,lựa
chọn làm như không thấy Trần Thanh Sở,cô cảm thấy hiện tại trong tình
trạng này,gặp nhau không bằng không thấy. Bởi vì muốn đến xe bọn họ,nhất định phải đi qua xe Trần Thanh Sở,thời điểm càng đến gần cô càng cảm
thấy bất an,bởi vì trên đỉnh đầu ánh mắt Trần Thanh Sở một mực bướng
bỉnh vòng quanh.
Trần Thanh Sở đứng ở nơi đó nhìn cô trốn tránh
không nhìn hắn,trong lòng dâng lên một mảnh tuyệt vọng trống vắng,giống
như khí trời rét lạnh bên ngoài trong nháy mắt đóng băng,trong xe có mở
điều hòa nhưng ngay cả hàm răng đều run lên.
Hắn mới vừa xuống
xe đã thấy được cô cười má lúm đồng tiền xinh như hoa kéo tay người đàn
ông kia,hắn không biết cô và người đàn ông kia đang nói gì đó, hắn chỉ
biết nụ cười sáng lạn của cô đâm bị thương mắt hắn,đâm xuyên qua tim
hắn.
Hắn không khỏi nhớ lại,thời điểm trung học đệ nhị cấp cô đã
từng dựa vào trong ngực hắn gọi Thanh Sở,giống như chim nhỏ líu la líu ríu,có đôi khi hắn không thích cô làm phiền,cô liền cười hì hì không
nói,giờ đây hắn trong nháy mắt đau lòng,không thể làm gì khác hơn để
tiếp tục như thế.
Người không biết con người cô có thể bị bên
ngoài lạnh lùng của cô hù dọa,không dám nhích tới gần cô, thật ra thì
sau khi chân chính đến gần cô sẽ phát hiện, thật ra cô rất đơn giản,khả
ái vô cùng,hơn nữa còn rất hoạt bát.Tỷ như hiện tại mặt cô hớn hở như
hoa,hắn nhìn thấy mà trong lòng nhói đau,không phải cô luôn miệng nói
yêu hắn,nhưng hôm nay cô rúc vào trong ngực người đàn ông khác vừa nói
vừa cười? Đây chính là tình yêu cô nói sao?
Hắn nhớ được lúc hắn
vừa về nước tìm cô,trong lòng cô hoàn toàn có hắn,hắn có thể cảm giác
được,hắn thậm chí có thể cảm giác ra cô muốn cùng hắn thoát khỏi khát
vọng người đàn ông kia,nhưng không tới bao lâu cô đã thay đổi lòng dạ
rồi?
Hắn không biết người đàn ông kia sức quyến rũ quá lớn,hay
tình yêu của cô đối với hắn quá ít? Ít đến người đàn ông khác hơi dùng
chút thủ đoạn,cô đã chuyển sang dựa vào lòng người khác? Còn mình tới
giờ vẫn nhớ mãi không quên cô,trong lòng không khỏi cảm thấy tức giận
cuồn cuộn .
Chẳng qua hắn làm sao có thể bỏ qua,Lục Chu Việt chỉ
dùng chút thủ đoạn với cô,còn hắn dùng là sáu năm thời gian. Chẳng qua
hắn lại không hiểu được,tình yêu không phải là ước mơ lúc còn trẻ mà là
sớm chiều chung đụng quan tâm chăm sóc lẫn nhau mới có.
Nhìn hai
người gắn bó đi tới trước mặt hắn,hắn che dấu tâm tình của mình đi đến
hữu lễ chào hỏi cùng bọn họ,nhưng hắn tuyệt đối sẽ không chào hỏi người
đàn ông kia,hắn nhìn gương mặt thon gầy rũ xuống thản nhiên mở miệng,
“Tiểu Liễm,đã lâu không gặp,tại sao em lại gầy như vậy?”
Hắn nói vậy Hứa Lưu Liễm cũng chỉ bất đắc dĩ ngẩng đầu,Trần Thanh Sở nói
chuyện cũng quá sặc người. Nói cô gầy,đây không phải rõ ràng ám chỉ cô
đi theo Lục Chu Việt sống không tốt? Cho nên ch