
của nàng, cúi đầu thở nhẹ bên tai:
- Đã muộn rồi…..
Lời nói vừa dứt, trung y theo đó đã mở ra, nàng hiện tại đã lõa thể trên mặt đất. Cơ thể Vũ Đồng run lên, hai tay quơ quào trên mặt đất, Cổ Nghịch Hàn không chút lo ngại, một tay giữ chặt nàng, một tay nhanh nhẹn cởi ngoại bào. Trường bào vửa rơi xuống cũng là lúc khuôn mặt tuấn mỹ của hắn ập xuống.
Trận mưa hôn rơi tới tấp trên mặt nàng, trên cổ nàng, nàng liều mạng giãy dụa nhưng vô phương, trong lúc đang muốn mở miệng chửi mắng, một đôi môi đẹp đẽ mềm mại phóng đại trước mắt, không chút dịu dàng tàn phá trên cánh môi hoa đào của nàng. Không chỉ hôn, mà còn là những vết cắn không nhẹ, đày đọa đôi môi của nàng, một lúc sau, chợt một lực đạo từ đâu, bóp mạnh cằm, theo lực đó, miệng và hàm của Vũ Đồng mở ra, cảm giác cái lưỡi của nàng bị cuốn lại, như có một con rắn cuốn trong khoang miệng, dây dưa tàn sát. Cảm giác không thoải mãn làm hắn cứ hút vào từng đợt nước bọt trong khoang miệng của nàng.
Trong đầu Cổ Nghịch Hàn hiện tại không còn nghĩ ngợi gì nữa, hắn chỉ còn lại khoái cảm hưởng thụ kích tình này. Đúng là hồi nãy, hắn vô cùng tức giận, một cỗ nộ khí không biết từ đâu sôi trào trong ngực hắn, khi nghe nàng chửi hắn, khi nghe nàng kêu tên Trúc, khi nàng so sánh hắn với người khác, khi nàng …..nhưng trong người hắn hiện tại chỉ còn là những đợt sóng kích thích, dục hỏa cuồn cuộn lên theo từng cái giãy dụa, hắn cảm thấy vô cùng kinh ngạc, chỉ là hôn nàng thôi mà mang lại cho hắn một cảm giác hưng phấn đến vậy. Lần trước cũng vậy….
Hắn cảm thấy vẫn còn chưa đủ, tay hắn lần lên eo của nàng, dò dẫm từng đường cong trên cơ thể, cảm nhận từng đợt run rẩy của thân hình nhỏ bé dưới thân. Thấy hắn còn muốn tiến thêm, nàng sợ hãi tột độ, nhưng cơ thể đàn ông mạnh mẽ mãnh liệt kèm chặt nàng không sao thoát ra được, đang loay hoay, đột nhiên một cảm giác ướt át trên ngực nàng truyền lại làm nàng giật bắn người. Hắn- tên bạo quân đang cúi đầu chăm chú liếm láp trên hai đầu nhũ hoa hồng hào của nàng. Không được! Trong đầu nàng đang gào thét từng hồi, nhưng vô ích, hắn vẫn tàn sát bừa bãi trên cơ thể đã không còn mảnh vải che thân.
Lực đạo xoa bóp trên tay hắn vẫn không giảm, cảm giác no đủ tràn đầy trong lòng bàn tay làm cho Cổ Nghịch Hàn sung sướng tột độ. Phần hạ thân theo từng động tác mà mỗi lúc một căng cứng lên. Hắn tiện tay cởi nốt những thứ vải vóc vướng víu trên người, lộ ra một thân hình hòan mỹ như điêu khắc mà thập phần rắn chắc, lồng ngực theo đó phập phồng từng đợt. Bất chấp người dưới thân la hét, van xin, nức nở, khóc lóc, hắn mặc kệ tất cả, chỉ muốn hưởng dụng thật nhiều.
Cho đến khi hai đầu nhũ đã dựng đứng và dính đầy nước bọt, hắn mới hài lòng mà rời đi, lần xuống dưới, lướt qua mảng bụng thon thả nhẵn nhụi của Vũ Đồng, vuốt ve phía đùi trong non mềm. Phần hạ phúc bên dưới, bắt đầu đau nhức, cứng rắn cọ lên bụng nàng cho nàng cảm nhận rõ sự tình đang biến hóa đến mức nào, mà tay hắn đã lần đến nơi tư mật nhất của nữ giới….
Khe nhỏ chật hẹp đến khó chịu, khi ngón tay thon dài của hắn đưa vào, nàng đau đến cong người lại, trên trán là từng tầng mồ hôi thấm ướt một mảng tóc mai. Cổ Nghịch Hàn cười tà, đôi con ngươi ẩn ẩn lửa giận.
- Đau sao, ngươi còn muốn giả bộ đến bao giờ?
Nàng cắn môi quay mặt đi, chịu đựng sự khiêu khích lẫn khinh thị của hắn. Hắn gia tăng lực tay, ngón tay tiếp tục đi vào thêm một đốt, chỉ như vậy mà nàng để cảm thấy như rách da rách thịt. Nàng trừng to mắt, há miệng hấp thụ từng đợt không khí những mong giảm nhẹ cảm giác kinh khủng này lại.
- Trúc đã chạm qua chỗ này chưa, đã từng làm như thế này … với ngươi….?
- Chỉ có loại cầm thú như ngươi mới nghĩ đến việc đó! Nàng quay mặt lại phun nước bọt vào mặt hắn kèm theo tiếng quát lớn.
Hắn chẳng những không để ý, còn cười đến mị hoặc: “Ta cầm thú… vậy ngươi có biết cầm thú sẽ làm gì tiếp theo không?”
Nàng đanh mặt, vẫn giữ thái độ im lặng mặc định. Hắn nhẹ nhàng thở bên tai nàng: “Nếu bây giờ ngươi thành thật cho ta biết, có lẽ ta sẽ chán ghét mà tha cho ngươi”. Sau đó ngồi thẳng dậy, nắm cằm cái cằm nhỏ của nàng, một ngón tay vẫn để nguyên bên trong khẹ hẹp ẩm ướt, con mắt nhìn thân hình nàng lồ lộ trong không khí, từng tấc da thịt đã đỏ lên sau những va chạm vừa rồi.
Bàn tay hắn lướt theo những đường cong tuyệt đẹp của cơ thể nàng, ẩn giấu sự khát vọng và đam mê, những cái vuốt ve mang lại cho hắn khoái cảm cực độ, phần hạ thân phình to theo từng động tác. Hắn nhẹ nhàng nâng gáy nàng lên, để nàng nhìn thẳng vào mắt hắn, nhếch miệng: “Ta không thích những thứ đã từng bị chạm qua, nữ nhân đã bị qua tay người khác đối với ta không khác gì món đồ bỏ, ngươi hãy thành thật một chút, chí ít ta sẽ niệm tình mà ban cho ngươi nơi chốn khác…..”
- Câm miệng, ngươi có thể khinh khi xuất thân và hoàn cảnh của ta nhưng không được chà đạp nhân cách và lòng tự tôn của ta. ta với Trúc là trong sạch. Ngươi nói đúng ý ta, để một tên cầm thú như ngươi chạm vào ta, chính bản thân ta cũng cảm thấy mình bị ô uế.
Nói đoạn nàng vùng ta khỏi tay hắn, đập mạnh đầu xuống đất, gằn một