Mạnh Hơn Sợ Hãi

Mạnh Hơn Sợ Hãi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322413

Bình chọn: 7.5.00/10/241 lượt.

o sánh nổi với người phụ nữ trên những bức ảnh mà Suzie từng xem. Cô lật khung ảnh lại, và không bộc lộ chút ngạc nhiên nào, cô đẩy nó sang cho Andrew.

Thay vì một lời đề tặng, trên đó lại viết: ‘Oslo, Kulturhistorisk, Frederiks Gate 3”.

Andrew dịch lại sát Lorraine và ghé vào tai bà.

- Bà giúp tôi một việc được chứ? Nếu có ai tới hỏi, hãy trả lời là bà không gặp chúng tôi tối nay.

- Tôi không phải kiểu người đó, che giấu những vụ ngoại tình.

Andrew trợn mắt nhìn bà chằm chằm và Lorraine Gordon hiểu ra đây là chuyện khác.

- Cậu gặp phiền phức với cảnh sát à?

- Còn phức tạp hơn cả thế, và tôi cần tranh thủ thời gian.

- Vậy thì cả hai chuồn đi. Hãy ra bằng cửa sau. Cuối hành lang có một cánh cửa thông ra quảng trường Waverly. Nếu họ không thấy hai người bước vào, họ cũng sẽ không thấy hai người bước ra.

Andrew dẫn Suzie đến quán Taim, một quán ăn trông bên ngoài thì rất tồi tàn, nhưng dân từ khu Uptown còn phải đến tận đây vì mòn bánh kẹp đậu tằm của quán. Ăn xong họ quyết định đi dạo một chút trên các con phố khu West Village.

- Chúng ta không về khách sạn Marriot nữa, địa chỉ đó đã bị lộ rồi, Andrew nói.

- Còn nhiều khách sạn khác ở New York, Suzie gợi ý, hãy chọn chỗ nào mà anh thích ấy, tôi lạnh cóng cả người rồi.

- Nếu đối tượng mà chúng ta dính líu vào là NSA thì tất cả các khách sạn trong thành phố hẳn đã nhận được dấu hiệu nhận dạng của chúng ta, và ngay đến những khách sạn tồi tàn nhất cũng không đùa với chuyện này đâu.

- Chúng ta không lang thang ngoài đường suốt đêm thế này đây chứ?

- Tôi biết vài quán bar nơi chúng ta có thể được yên thân.

- Tôi cần ngủ.

Andrew thấy một buồng điện thoại ở góc giao giữa phố Perry và Bleecker.

- Lại là một vụ án mạng nữa à? Thanh tra Pilguez lo lắng hỏi.

- Chưa đâu, tôi chỉ đang cần một chỗ an toàn để qua đêm.

- Tới khu Bronx, Pilguez ra lệnh sau một lúc suy nghĩ, quán cà phê Colonial trên đường White Plains, tìm cách nói chuyện với Oscar, và bảo anh ta là tôi giới thiệu cậu đến, anh ta sẽ cho cậu ở mà không hỏi han gì. Ai muốn gây gổ với cậu vậy, Stilman? Thanh tra Morrelli mà tôi đã nhờ vả để cậu yên, ông ấy vừa gọi cho tôi lúc nãy.Cảnh sát toàn thành phố đang lung sục cậu.

- NSA, Andrew đáp.

- Vậy thì quên cái địa chỉ mà tôi vừa cho cậu đi. Ngắt máy ngay và chuồn khỏi nơi cậu đang đứng, mau lên.

Andrew cầm tay Suzie và kéo cô chạy về phía sông Hudson. Anh nhảy xổ ra giữa ngã tư đầu tiên để chặn một chiếc taxi và đẩy cô lên xe không chút nể nang.

- Tôi biết nơi họ sẽ không bao giờ tìm được chúng ta rồi, Andrew lẩm bẩm.

*

Dolorès vừa tắt máy tính. Cô đang sửa soạn rời văn phòng thì thấy Andrew lẻn vào cùng một phụ nữ trẻ. Cô ngẩng đầu lên nhìn hai vị khách.

- Suzie Baker, tôi đoán nhé?

Suzie chìa tay cho cô nhân viên phòng tư liệu, cô này bắt tay không chút nồng nhiệt.

- Tôi cần cô, Dolorès. Andrew vừa cởi áo gió vừa nói.

- Tôi tưởng anh tới đưa tôi đi ăn tối cơ đấy! Anh may đấy, cô nói tiếp, Olivia Stern vừa đi khỏi đây chưa tới mười phút. Tôi không biết anh vẫn còn chuyện gì nới cô ấy, nhưng cô ấy đang bực mình lên với anh và tìm anh khắp nơi. Cô ấy muốn biết gần đây tôi có gặp anh hay điện thoại cho anh không. Tôi không cần nói dối cô ấy.

Dolorès bật lại màn hình máy tính và đặt ngón tay sẵn lên bàn phím.

- Lần này sẽ là gì đây?

- Chẳng gì hết, không tìm kiếm gì hết, chúng tôi chỉ tới ngủ ở đây thôi.

- Trong văn phòng của tôi á?

- Phòng tôi nằm cùng dãy với phòng Olivia mà tôi lại có hàng xóm là Olson.

- Anh lúc nào cũng tìm được lý lẽ lọt tai nhỉ, Stilman. Hãy nói cho tôi nghe, rằng cảnh sát đang lùng sục cô ấy và rằng không phải vì để thỏa mãn cái khoái lạc hèn hạ mà anh muốn qua đêm với cô ta trong phòng tôi?

- Anh ta hoàn toàn không phải kiểu đàn ông tôi thích, Suzie thốt lên. Và cô nói đúng, tôi cần ẩn nấp.

Dolorès nhún vai và đẩy ghế ra.

- Vậy thì, cứ tự nhiên như ở nhà. Nhân viên quét dọn sẽ qua lúc 6 giờ, hai người có cần tôi đánh thức trước không? Thế thì phải có người lôi tôi ra khỏi giường lúc 5 rưỡi rồi! Dolorès nói thêm với giọng lạnh như tiền.

Cô đi ra phía cửa.

- Dolorès? Andrew gọi theo.

- Gì nữa?

- Tôi cũng còn vài thứ muốn nhờ cô tìm giúp.

- À, cứ việc! Tôi nghĩ anh coi tôi là tú bà nhà thổ. Tôi nghe đây, là chuyện gì?

- Những tài liệu chính thức, các bài báo, những tuyên bố mịt mờ nhất mà cô có thể tìm được cho tôi về trữ lượng dầu mỏ ở Bắc Cực, báo cáo về các lần thám hiểm địa chất và khí tượng được thực hiện xung quanh khu vực Bắc Cực, và cả bản báo cáo mới nhất về sự tan chảy của các núi băng, tốt nhất là báo cáo do các nhà khoa học nước ngoài thực hiện.

- Tất cả vào ngày mai?

- Đến cuối tuần, như thế là đẹp nhất.

- Anh sẽ lại qua gặp tôi à?

- Không, trong thời gian trước mắt thì không.

- Vậy thì tôi gửi những tài liệu đó tới đâu cho anh?

- Cô hãy tạo một hòm thư điện tử bằng tên cô và cô chỉ cần dùng tên con mèo nhà cô làm mật khẩu, tôi sẽ tự đăng nhập vào đó.

- Anh đang tiến hành một vụ lớn à, Stilman? Dolorès ra đến ngưỡng cửa còn hỏi.

- Lớn hơn tất cả những gì cô có thể tưởng tượng nổi


Disneyland 1972 Love the old s