Polly po-cket
Mãnh Nam Lầu Sáu

Mãnh Nam Lầu Sáu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322644

Bình chọn: 7.00/10/264 lượt.

iện trong chốc lát sau, liền từ đại lộ chuyển vào ngõ nhỏ, sau đó tiến vào bãi đỗ xe chuyên

dụng của một khách sạn.

Cô nghi hoặc quay đầu nhìn hắn, mới há mồm, hắn giận không thể át ,tiếng quát lại nổ tung bên tai cô.

“Câm miệng!”

Bất quá cô lần này cũng không có ngoan ngoãn nghe hắn câm miệng.

“Anh Quan , nơi này là bãi đỗ xe chuyên dụng của khách sạn, anh không thể đem xe đỗ ở nơi này,anh xem trên kia

viết ‘Không nghỉ ở khách sạn, mỗi giờ thu phí một trăm nguyên’.” cô chỉ

vào bố cáo trên xà ngang.

Quan Hàm Tư không hề phản ứng, ngược lại thuần thục chuyển xe vào bãi.

“Xuống xe.” hắn rút chìa khóa ra.

Tỉnh Vu Hi nhìn hắn một cái, mang theo biểu tình thản nhiên bất đắc dĩ xuống xe.

Hắn đem cô đưa đến khách sạn, chẳng lẽ cô vẫn không có một tia kinh hoảng hoặc cảm giác sợ hãi sao?

Phong tỏa cảm xúc cùng cảm tình chính mình.Cô thật muốn đối đãi chính mình, đối đãi hắn như vậy sao?

Hắn không cho phép, tuyệt không cho phép!

“Đi.” hắn đi đến bên người cô, chế trụ cổ tay cô, lôi kéo cô đi vào đại lâu.

“Anh Quan , anh rốt cuộc muốn dẫn tôi đi chỗ nào?” cô mở miệng hỏi, hắn cũng không trả lời một chữ, đem cô kéo vào thang máy.

Thang máy chậm rãi hướng lên trên, sau

đó ngừng lại, cửa thang máy mở ra, xuất hiện ở trước mắt là khung cảnh

trang hoàng kim bích huy hoàng tục lệ.

“Hoan nghênh quang lâm.”

Ngoài cửa thang máy vang lên tiếng phục vụ sinh to như tiếng chuông, dọa Tỉnh Vu Hi nhảy dựng.

Quan Hàm Tư đem cô kéo ra khỏi thang máy.

“Hoan nghênh quang lâm, xin hỏi tiên sinh cùng tiểu thư muốn nghỉ ngơi hay là qua đêm?” phục vụ sinh mỉm cười hỏi.

“Qua đêm.” hắn nói xong, cũng thoáng nhìn cô đang nhịn không được trợn to hai mắt.

Tốt lắm, rốt cục có vẻ có phản ứng bình thường, hắn không tin cô còn có thể tiếp tục thờ ơ.

“Tốt, xin theo tôi đến.” phục vụ sinh mỉm cười khom người, liền xoay người dẫn đường.

“Chờ một chút,anh Quan !” cô muốn ngăn

lại cước bộ của hắn, nhưng hắn không đếm xỉa đến khí lực nhỏ bé của cô,

vẫn như cũ kiên định lẫn cường ngạnh lôi kéo cô, đi theo phục vụ sinh

vào phòng.

“Hai vị nếu có chút vấn đề gì, chỉ cần

ấn điện thoại gọi số 0, liền có chuyên gia vì ngài phục vụ. Chúc ngài

thoải mái.” lại cúi đầu, phục vụ sinh xoay người ra khỏi phòng.

Cửa phòng đóng lại, Quan Hàm Tư mới xoay người đối mặt cô, biểu tình trên mặt làm cho người ta nhìn không rõ.

“Anh dẫn tôi đến chỗ này là để cho tôi

nghỉ ngơi đi? Là chị tôi dặn anh làm như vậy sao? Chị ấy thật sự là lo

lắng nhiều quá.” Tỉnh Vu Hi quay đầu nhìn hết thảy trong phòng, tự cho

là đúng giải thích hành vi của hắn.

“Em thật sự nghĩ như vậy?” Quan Hàm Tư hỏi.

“Anh yêu chị tôi, đối với chị tôi thật sự, không phải sao?” cô đem ánh mắt quay trở lại trên mặt hắn, bình tĩnh nói.

“Không, người anh yêu là em.” hắn dừng ở cô, còn thật sự nói ra suy nghĩ.

Tỉnh Vu Hi trầm mặc nhìn hắn, sau một lúc lâu mới mở miệng nói: “Tôi không biết anh cũng sẽ nói giỡn.”

“Em cho rằng anh là đang nói giỡn sao?”

“Đương nhiên, chẳng lẽ không đúng sao?”

“Anh yêu em.”

Phanh!

Thẳng thắn!

Lòng của cô là làm sao vậy, vì sao lại có phản ứng kỳ quái như vậy, hơn nữa cảm giác ẩn ẩn đau kia là cái gì? Đau lòng sao?

Không, đương nhiên không phải. Lòng của cô đã sớm không còn đau, cho nên cô cũng sẽ không cảm thấy thương tâm

khổ sở, cũng sẽ không bị đau lòng làm cho không thở nổi.

“Anh thích em, anh yêu em, điểm này thủy chung vẫn không thay đổi.”

Đau!

Đau đớn!

Cảm giác này không có khả năng là đau lòng, bởi vì lòng của cô sớm nên chết lặng, cũng sẽ không đau nữa.

Quan Hàm Tư đột nhiên giơ tay, nhẹ nhàng chạm vào mặt của cô.

Cô kinh hách cấp tốc lùi về phía sau từng bước, trái tim nhanh chóng co rút lại.

Đau lòng, càng rõ ràng.

“Không cần đùa giỡn với tôi, anh Quan .” Tỉnh Vu Hi mặt không có chút máu mở miệng nói.

“Đây là sự thật.”

“Người trong lòng anh là Vu Hiểu.”

“Người trong lòng anh là em.”

“Đó là chuyện đã qua.”

“Mặc kệ là trước đây, hiện tại, hay là

tương lai, những lời anh nói đều vĩnh viễn không thay đổi.” hắn thái độ

thành khẩn mà kích động.

Cô vừa lắc đầu vừa lui về phía sau,

không muốn tin tưởng lời ngon tiếng ngọt gì từ trong miệng hắn nói ra,

bởi vì kia tuyệt đối sẽ khiến tâm cô chết đi sống lại.

“Vu Hi.” hắn đột nhiên hướng cô tới gần.

“Không được lại đây!” Tỉnh Vu Hi không tự chủ được đề cao âm lượng, nghĩ rằng như vậy có thể ngăn cản hắn tới gần.

Hắn cước bộ ngừng một chút, chợt tiếp tục hướng cô đi tới.

“Tôi nói là anh không được lại đây,

không được lại đây!” cô không ngừng lui về phía sau, gương mặt không có

huyết sắc, thậm chí có vẻ có chút kinh hoàng thất thố.

Cô rốt cục không còn chỗ lui, đụng phải vách tường, mà hắn cũng đồng thời đi tới trước mặt cô, hai người trong

lúc đó khoảng cách gần gũi làm cho cô cảm thấy chân tay luống cuống.

Lồng ngực cường tráng của Quan Hàm Tư

cơ hồ muốn gần sát mặt của cô, làm cho cô có loại cảm giác khó thở, cô

dựa lưng vào vách tường ngẩng đầu tìm kiếm không khí, lại không cẩn thận bắt gặp tầm mắt hắn đang thẳng tắp nhìn mình.

Tim đột nhiên đập nhanh một hồi