Mặt Trời Và Mưa - Tôi Đã Yêu Như Thế Nào

Mặt Trời Và Mưa - Tôi Đã Yêu Như Thế Nào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322724

Bình chọn: 8.00/10/272 lượt.

nh lắm không?

Em khẽ gật đầu rồi chắp hai tay trước mặt thổi phù phù, nhìn đáng yêu quá thể. Mãi ngắm em, tôi bất chợt nhớ ra một chuyện quan trọng cần phải làm

- Này, em nhắm mắt lại đi. Anh có một bất ngờ.

- Bất ngờ? – Em tròn xoe mắt nhìn tôi

- Ừa, thì cứ nhắm mắt lại đi đã. Anh đếm từ một tới ba thì em mở mắt ra nhé – Tôi làm ra vẻ bí hiểm

- Hì, rồi. – Em nhắm mắt lại

- Một… Hai… Ba… Mở mắt ra nào!

Em từ từ mở mắt ra. Trước mặt là hộp quà gói nơ mà bên trong là quả cầu tuyết tôi mua lúc chiều. Nhận lấy món quà của tôi, em ra vẻ thích thú lắm.

- Là gì vậy anh?

- Về nhà hẵng mở ra xem. Gớm, xem cái mặt kìa. Thích không? – Tôi nhìn em ngúc ngắc cái đầu, cầm hộp quà mà lật qua lật lại. Không kìm được mà khóe môi khẽ nhếch lên.

- Hì, em thích lắm, cảm ơn anh. – Em nói rồi cố cầm nắn món quà, đoán xem bên trong là gì.

- Anh còn một bất ngờ nữa, muốn xem không?

- Có có, là gì vậy anh? – Em nói rồi lại khẽ nhắm mắt lại

- Ngốc, lần này không cần nhắm mắt đâu. – Tôi vỗ nhẹ vào trán em

Nói rồi tôi lôi trong túi ra một mảnh giấy nhỏ, rồi một chiếc bật lửa. Đốt mảnh giấy lên, rồi khẽ vẫy tay một cái, một bông hồng đỏ thắm hiện ra. Nhìn em cười tít mắt đón lấy bông hồng, rồi ríu rít hỏi tôi làm cách nào mà hay vậy. Lòng bỗng dâng lên một cảm xúc khó tả, mặc dù trời đêm đang lạnh dần, tôi vẫn cảm thấy ấm áp trong tim. Ít ra, tới lúc đó, tôi cũng dần cảm nhận được tình cảm của mình nên về ai, tuy mơ hồ không chắc chắn, nhưng niềm vui mãi cứ rạo rực. Cứ như là ngọn lửa âm ỉ trong lồng ngực. Bất giác, khóe môi nhếch lên. Có lẽ, một thằng sinh viên đã hai mươi tuổi như tôi. Lần đầu tiên có cảm giác thích một người con gái thật sự. Chở em về mà lòng vẫn cứ ngây ngất suốt cả đoạn đường. Khi đã bước xuống trước cổng nhà em. Định chào một câu rồi quay đi, em đã nhón chân khẽ hôn lên má tôi một cái, rồi thẹn thùng chạy vào nhà. Để lại một thằng con trai đỏ mặt lên vì xấu hổ. Về đến nhà. Tôi leo lên giường nằm ngủ mà cứ trằn trọc mãi. Suy nghĩ về em cả đêm, mãi tới gần sáng tôi mới chợp mắt được. Ôi! Hóa ra cảm giác con tim rung động nó thế này. Khi gặp nhau thì vui vẻ trò chuyện chẳng muốn rời, để đêm về nằm thao thức nhớ đến đối phương. Đúng là… chẳng biết nên nói sao nữa. – .-

Đêm hôm qua ngủ dậy muộn là thế. Vậy mà chẳng biết làm thế quái nào mà mới 7h mắt tôi đã mở thao láo. Cố vùi đầu vào gối nhưng chẳng thể nào nướng thêm được nữa. Đành lê thân xuống lầu làm vệ sinh cá nhân. Con bé em chị Huệ đã lanh lảnh kề bên

- Ui cha cha! Anh Tú bữa nay dậy sớm. Kiểu này chắc trưa nay phải đội áo mưa mà đi học rồi.

Khẽ cốc vào đầu nó. Tôi cười hì hì rồi bước xuống dưới nhà ăn sáng. Đã lâu rồi mới cảm nhận được không khí yên bình của buổi sáng. Khẽ mỉm cười. Sao hôm nay thấy yêu đời quá thể. Chắc là do dư âm của tối qua. Hề hề. Ăn sáng xong chẳng biết làm gì. Tôi leo lên lầu xem tivi. Đang theo dõi phim mặt nạ zoro chiếu lại. Bỗng điện thoại reo. Áp điện thoại vào tai, chưa kịp chào hỏi đầu bên kia đã vang lên giọng nói

- Alo. Chim sẻ gọi chích chòe. Nghe rõ trả lời. – Là giọng thằng Minh mốc bạn tôi

- Chích chòe cái đầu mày. Mới sáng ra đã chim với chẳng chóc. Có chuyện gì thì ẳng ra xem nào. – Tôi bụm miệng trả lời

- Ơ cái đệch, thằng này bữa nay láo nhễ. Bố định báo cho mày tin mừng mà mày lại dám nói giọng bố láo với bố. Thế thì tạch con nhé. – Nó sửng cồ với tôi

- Rồi rồi. Cái gì thì phun mẹ nó ra đi. Bày đặt giấu giếm với chẳng bí hiểm. – Tôi thấy nó làm căng thì cũng diệu giọng. Lỡ may lên trường nó bày đầu úp sọt mình thì khổ

- Mày thay đồ đi. Gặp ở quán café cũ. Cho mày 20’- Nó oang oang bên kia đầu dây

- Ngay giờ à? Làm gì mà réo sớm thế? – Tôi thắc mắc

- Cấm hỏi. Mày còn 19’20s. Chuẩn bị đi. Ngay và luôn. – Nó nói rồi cúp máy luôn chẳng cho tôi thời gian từ chối.

“ Quái. Cái bọn này làm gì mà mới sáng ra đã giục rồi ”. Nói rồi tôi cũng phi xuống nhà dưới mà mặc đại cái quần jean với áo pull. Với tay lấy cái nón bảo hiểm rồi phi luôn ra khỏi nhà. Gì chứ đi muộn có khi bọn nó nổi nóng lại hùa vào hội đồng mình thì chắc bỏ cơm mà húp cháo. Dựng xe trước quán cafe mà bọn bạn từ lâu đã làm căn cứ chiếm đóng mỗi lần muốn gặp mặt. Vào quán thì đã đủ mặt anh tài ngồi quanh bàn. Gọi một ly đen đá rồi ngồi phịch xuống. Tôi lên tiếng

- Làm gì mới sáng ra đã gọi như giặc thế mấy bố trẻ

- Cũng chẳng có gì. Gọi mày ra đây để thông báo chuyện quan trọng. Với cả lại để mày thanh toán chầu café này luôn – Thằng Hưng lên tiếng đầu tiên

- Hả? Sao lại là tao? – Tôi trố mắt nhìn nó

- Thế bây giờ mày muốn móc tiền ra đãi chầu sáng nay hay là muốn anh em xử tội mày vụ tối qua đi ăn mảnh với em Ngân hoa khôi Tiếng Anh? – Nó lừ mắt nhìn tôi

“Bỏ bố rồi. Sao bọn này biết hay thế nhỉ?”

- Ơ. Ngân nào? Bố chả biết Ngân nào cả. – Tôi chống chế

- Được. Lại còn chối. Anh em, túm đầu nó lại – Thằng Hưng lắc đầu ra hiệu với bọn kia. Lập tức thằng nào thằng đó lắc cổ, bẻ tay ra vẻ khởi động.

- Ê từ từ bình tĩnh. Đãi thì đãi, làm gi nóng thế. – Tôi hoảng hồn

- Đấy. Giờ còn chối nữa thôi. May mà tối qua bố đi mua đồ thì bắt gặp


XtGem Forum catalog