Polaroid
Màu Xanh Huyền Bí

Màu Xanh Huyền Bí

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323672

Bình chọn: 8.5.00/10/367 lượt.

ất là Lương Nguyên, Lương Nguyên ngây ngẩn cả người, Tang Đồng thiếu chút nữa thét chói tai, liều mạng che miệng, kích động bắt được tay Lương Nguyên.

Lương Nguyên rất nhanh phản ứng kịp thời, mang theo nụ cười ngượng ngùng không thể tin lên sân khấu.

Giải thưởng người mới xuất sắc nhất, diễn xuất tốt nhất cũng là sự phản ánh sự biến đổi về giải thưởng trong giới điện ảnh. Vô số người mới tranh đến bể đầu chảy máu để giành lấy danh hiệu này, nhiều năm như vậy không biết có bao nhiêu người nhờ nó nổi lên, về sau thành danh, cũng không biết có bao nhiêu người tựa như lưu tinh xẹt qua, nháy mắt huy hoàng sau đó thoáng qua rồi biến mất……

Lương Nguyên nhận lấy Tiểu Kim Phủ trên tay người dẫn chương trình, hướng về micro nói: “Có thể bắt được giải thưởng này tôi cảm thấy thật ngoài ý muốn, cũng rất vui mừng, cảm tạ sự ủng hộ cùng khích lệ của mọi người. Lần đầu tiên đóng phim có rất nhiều chỗ thiếu sót, không lưu loát, nhưng là tất cả mọi người không ghét bỏ tôi, ngược lại từng chút từng chút hướng dẫn tôi, để cho tôi thu được thành quả bất ngờ này. Cám ơn……”

Lương Nguyên ánh mắt thẳng tắp nhìn Tang Đồng dưới sân khấu, thanh âm đột nhiên trầm thấp: “Cám ơn vẫn làm bạn ở bên cạnh anh, anh sẽ vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng!”

Buổi lễ trao giải sau khi chấm dứt, diễn viên mới được giải lập tức trở thành chạm tay có thể bỏng, Lương Nguyên ở tại cửa ra vào bị ký giả chen chúc mà đến ngăn chặn, nhất thời không phân thân ra được, không thể làm gì khác hơn là lặng lẽ nháy mắt ra hiệu cho Tang Đồng.

Tang Đồng sáng tỏ chạy đi, một đường bỏ qua ký giả chạy thẳng tới một vùng ngoại ô nông thôn.

Địa thế nơi này vắng vẻ, là quán ăn kiêm phòng nhỏ một gia đình nông dân giản dị dựng lên, một đôi vợ chồng trung niên đang sắp xếp công việc, không có người nào, Tang Đồng và Lương Nguyên ước hẹn phần lớn đều ở chỗ này, ăn chút món ăn nhà nông, tâm sự, cũng có thể trải qua hơn nửa ngày.

Sắc trời đã tối, đường đi ở vùng ngoại ô không tốt lắm, Tang Đồng nhưng một chút điểm không kiên nhẫn cũng không có.

Ở trong tiệm đợi một lát, Lương Nguyên đã tới. Trong tiệm chỉ có hai người bọn họ, Lương Nguyên thuê một gian phòng, lôi kéo Tang Đồng tiến vào.

Tang Đồng không kịp chờ đợi nói: “Nhanh lên một chút, nhanh lên một chút, để cho em nhìn xem Tiểu Kim phủ!”

Lương Nguyên cười từ trong túi lấy ra, chiếc rìu kim quang lấp lánh tinh xảo, nặng trĩu, Tang Đồng sợ hãi than liên tiếp.

“Lương Nguyên anh thật lợi hại!”

Dưới ánh đèn lờ mờ, Tang Đồng sắc mặt ửng hồng, cặp mắt sáng long lanh nhìn hắn, mặt tràn đầy sùng bái cùng vui mừng.

Lương Nguyên ánh mắt của từ từ trầm xuống, nhỏ giọng nói: “Tiểu Kim phủ em phải giữ gìn cẩn thận đấy, đây cũng là tín vật đính ước của anh!”

Tang Đồng kinh ngạc trợn to hai mắt, ngây ngốc hỏi: “Anh thật sự cho em à? Đây chính là phần thưởng đầu tiên của anh……”

Lương Nguyên thật sự nhịn không được rồi, cúi đầu hôn lên môi của cô.

Đây là nụ hôn đầu của bọn họ.

Có bao nhiêu người có thể cùng người yêu cùng nhau chia sẻ lần đầu tiên của mình đây?

Tang Đồng khẩn trương thiếu chút nữa đem Tiểu Kim phủ vứt bỏ, có thể tưởng tượng đến đây là phần thưởng Lương Nguyên thiên tân vạn khổ lấy được, lại trở thành…… Tín vật đính ước, không khỏi nắm chặt hơn.

Lương Nguyên nhích lại gần hơn, dịu dàng phác họa khuôn mặt của cô, đầu ngón tay cảm thụ làn da nhiệt độ nóng rực, trong lòng chỉ cảm thấy một mảnh an bình tốt đẹp.

Tang Đồng xấu hổ đến nỗi ngay cả cổ đều là một tầng nhàn nhạt phấn hồng, lấy lại dũng khí nhìn thẳng hắn, kiễng chân lên ở trên môi hắn chạm nhẹ, cười nói: “Đây là đáp lễ cho anh……”

Lương Nguyên ánh mắt của thâm trầm, nhẹ giọng nói hỏi: “Chỉ như vậy?”

Nói xong, trong ánh mắt xấu hổ và kinh ngạc của Tang Đồng, nhanh chóng nắm lấy gáy cô, không để cho cô kịp kháng cự mạnh mẽ hôn xuống.

Không còn là chuồn chuồn lướt nước thử dò xét, đôi môi trằn trọc mút vào, tìm được một khe hở liền không chút do dự cạy mở hàm răng, câu dẫn lưỡi đối phương, liều chết triền miên.

Tang Đồng chưa bao giờ trải qua nụ hôn đau khổ lại kịch liệt như vậy, đôi tay thật chặt vòng trên cổ của Lương Nguyên, trợn to cặp mắt muốn vững vàng ghi nhớ giờ khắc này.

Một hồi lâu, Lương Nguyên mới buông ra Tang Đồng toàn thân đã mềm nhũn, ôm cô cùng nhau nằm ở trên giường.

Gian phòng nho nhỏ, cái giường nho nhỏ, lại làm cho hai người không tự chủ được nhích lại gần hơn.

Tang Đồng vùi mặt ở hõm vai Lương Nguyên, buồn buồn nói: “Anh thật thuần thục……”

Lương Nguyên cảm thấy buồn cười nói: “Anh đó là bản năng, hơn nữa…… Anh sớm đã ở trong mộng làm như vậy rất nhiều lần rồi!”

Tang Đồng xấu hổ đánh hắn một cái, tựa vào trên vai hắn nói: “Anh đều đã đem Tiểu Kim phủ đưa cho em, mà em lại không thứ gì có thể đưa cho anh……”

Lương Nguyên sờ sờ tóc của cô, hài hước nói: “Thế nào, còn không hài lòng? Có muốn một lần nữa hay không?”

Tang Đồng hừ một tiếng, lại ảo não nói: “Làm sao bây giờ, anh đưa nhưng lại là đồ thật giá thật, em bây giờ còn chưa có giải thưởng nào, cũng không có gì có thể đưa cho anh……”

Lương Nguyên hôn một cái trên trán của