XtGem Forum catalog
Màu Xanh Huyền Bí

Màu Xanh Huyền Bí

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323943

Bình chọn: 8.00/10/394 lượt.

n rộng rãi, tình cảm phong phú, mấu chốt có cao trào xung đột tình cảm rất rõ ràng, nhân vật cũng rất có sức cuốn hút.

Vốn là còn chút xíu do dự, nhưng sau khi xem hết kịch bản, Tang Đồng đã quyết định nhận vai diễn này.



Lúc Lạc Hưởng Ngôn về đến nhà thấy Tang Đồng còn chưa ngủ, trong tay cầm một quyển gì đó vùi ở trên sô pha, không biết đang suy nghĩ cái gì, ngay cả hắn trở lại cũng không phát hiện.

Lạc Hưởng Ngôn đi tới trước mặt cô, đưa tay ở trước mắt cô quơ quơ hỏi: “Làm gì đó? Trễ như vậy thế nào còn không đi ngủ?”

Tang Đồng cả kinh hồi hồn, quơ quơ kịch bản trong tay nói: “Không có việc gì, em mãi xem kịch bản, không để ý thời gian.”

“Kịch bản?” Lạc Hưởng Ngôn kinh ngạc rút đi kịch bản trong tay cô, vừa lật vừa hỏi, “Khuynh tẫn thiên hạ? Đây không phải là bộ phim Nghiêm Đạo sắp đóng máy sao?”

Tang Đồng nhún vai một cái: “Đúng vậy a, Nghiêm Đạo mời em diễn xuất, em nói là muốn xem trước kịch bản một chút……”

“Em muốn làm việc lại?”

Tang Đồng gật đầu một cái: “Em muốn, em mới 25, câu chuyện xưa này em rất thích, Nghiêm Đạo lại là Đạo Diễn số một, em dĩ nhiên không có lý do cự tuyệt.”

Lạc Hưởng Ngôn mày nhíu lại rất chặt: “Có phải mẹ anh tìm em rồi hay không? Bà ấy ép em ra diễn đúng hay không? Em yên tâm, chỉ cần là em không muốn, anh có thể nghĩ biện pháp……”

Tang Đồng trừng mắt nhìn, nhìn hắn bộ dạng có chút nóng nảy, không nhịn được liền bật cười.

“Lạc Đà, anh sao lại đối với em tốt như vậy chứ?”

Lạc Hưởng Ngôn nghe thấy sửng sốt, vẻ mặt mất tự nhiên, làm bộ như không cho là đúng dáng vẻ cười nhạo nói: “Anh đối tốt với em? Con mắt nào của em nhìn thấy anh đối tốt với em chứ?”

Tang Đồng nhíu mày: “Hả? Vậy sao?”

Lời còn chưa dứt liền lấy khí thế sét đánh không kịp bưng

tai nhảy dựng lên, nhào tới trên người Lạc Hưởng Ngôn, thật nhanh từ trong túi của hắn rút ra một chiếc khăn tay.

Lạc Hưởng Ngôn đối với ôm ấp yêu thương nho nhỏ của cô nhộn nhạo, nhưng vừa nhìn thấy thứ đồ lúc ẩn lúc hiện ở trong tay cô, không khỏi sắc mặt cứng đờ, thẹn quá thành giận muốn đi đoạt lại.

“Trả cho anh!”

Tang Đồng nhanh chóng thu tay lại, mở ra, cười nói: “Ơ, khăn tay em đưa cho anh không phải anh không thích sao? Thế nào còn mang theo bên người nha?”

Lạc Hưởng Ngôn quay mặt đi, hừ lạnh một tiếng nói: “Khăn tay của anh đã đem đi giặt, tạm thời không có cái khác sạch sẽ, không thể làm gì khác hơn là lấy cái của em vừa vặn thích hợp……”

Tang Đồng khẽ cười một tiếng, mở ra khăn tay, màu xanh dương đậm ở một góc khăn tay, thêu hoa thể L. Đây là ban đầu Tang Đồng học thiết kế tiện tay làm được, đưa cho Lạc Hưởng Ngôn làm lễ vật, còn bị hắn khắp nơi cười nhạo một phen.

Tang Đồng khẽ mỉm cười, nghiêm túc nói: “Lạc Đà, cám ơn anh những năm qua đã chăm sóc em.”

Lạc Hưởng Ngôn có chút không tự nhiên, lỗ tai cũng ửng hồng, xoay xoay vặn vặn hừ một tiếng nói: “Nói cám ơn thì không cần? Anh nói rồi, cảm tạ anh chỉ tiếp nhận là lấy thân báo đáp!”

Tang Đồng “Cắt” một tiếng, cầm tay khăn ném tới trên mặt Lạc Hưởng Ngôn: “Năm trước đưa cho anh một rương Durex vẫn chưa hết à?”

Không đề cập tới chuyện này còn đỡ, vừa nhắc tới Lạc Hưởng Ngôn lập tức xù lông

Năm trước Lạc Hưởng Ngôn sinh nhật, Tang Đồng vừa đúng dịp cùng hắn cãi nhau, giận dỗi ở trên mạng đặt hàng một rương lớn Durex size nhỏ nhất, đặc biệt thất đức gửi đến Vinh Hiển, khiến Lạc Hưởng Ngôn trong mấy tháng liền đều không có mặt mũi đi làm.

Lạc Hưởng Ngôn vừa nghĩ tới biểu tình lúc nữ trợ lý xinh đẹp ôm rương lớn Durex đưa đến trước mặt mình, trên cái rương dán chữ S khổng lồ cực kỳ chói mắt. Các cấp dưới ánh mắt phức tạp, khiến Lạc Hưởng Ngôn hận không thể đem cái rương vứt hết trên mặt bọn họ.

Lạc Hưởng Ngôn sắc mặt tối sầm, cười lạnh nói: “Anh đưa cho em ** cỡ bự em dùng hết rồi à, cũng không thấy ngực em nở nang mấy, đoán chừng đây chính là cực hạn của em rồi!”

Lạc Hưởng Ngôn tự nhiên không chịu thua thiệt, mua một rương sản phẩm lớn ngực tới châm chọc Tang Đồng.

Tang Đồng ôm ngực hừ lạnh: “Như thế nào? Ngựa Ứng Long dễ dùng hay không?”

Lạc Hưởng Ngôn vừa nghe “Ngựa Ứng Long” suýt nữa bạo phát, nhìn chằm chằm bộ ngực Tang Đồng giễu cợt: “Anh đưa cho em túi nước quấn ngực siêu dày 32A cũng vô dụng sao? Khó trách đều thành ra như vậy! Bất quá coi như em mặc rồi, đoán chừng người kia sờ soạn vóc người cũng sinh bất mãn……”

Tang Đồng giận dữ, một cú chạy lấy đà nhảy phốc lên trên người Lạc Hưởng Ngôn, đụng phải hắn lui về phía sau mấy bước mới miễn cưỡng đứng vững.

Tang Đồng hai tay ghìm chặt cổ hắn, cặp chân thật chặt kẹp ở bên hông hắn, nhe ra hai hàng răng trắng tinh, hung hăng cắn lên lỗ mũi Lạc Hưởng Ngôn.

Đau đớn bén nhọn kích thích, Lạc Hưởng Ngôn lập tức khống chế không được chảy nước mắt, muốn đem Tang Đồng từ trên người mình đẩy xuống, rồi lại lo lắng làm cô té, không thể làm gì khác hơn là nâng cô, chịu đựng cảm giác đau nhức đánh thẳng vào tuyến lệ.

Tang Đồng buông miệng ra, lui về phía sau một chút, thấy trên lỗ mũi anh tuấn của Lạc Hưởng óng ánh hiện lên dấu răng mới mẻ, vô cùng hài lòng.

Lạc Hưởng Ngôn nâng cô, muốn sờ sờ lỗ mũi c