Duck hunt
Mẹ Đừng Đùa Với Lửa

Mẹ Đừng Đùa Với Lửa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325013

Bình chọn: 8.00/10/501 lượt.

i làm trung thành này, Trình Du Nhiên nói vô cùng khách khí.

"Cảm ơn tiểu thư." Nói xong, chú Trung đứng lên mắng Vạn Tuyết Cầm: "Người phụ nữ này hại chết phu nhân, lừa gạt lão gia, thiếu chút nữa phá hủy cơ nghiệp nhà họ Mộ, tôi cầu xin tiểu thư để cho tôi giết bà ta."

"Không, tôi không muốn người làm đê tiện giết tôi." Vạn Tuyết Cầm quát to một tiếng, muốn dùng súng lục chỉ hướng đầu mình, cả đời bà ta đều bò lên trên, đến cuối cùng tuyệt không thể dễ dàng tha thứ cho việc mình chết trong tay một người làm đê tiện.



Vạn Tuyết Cầm nóng nảy, từ hơn 20 tuổi, bà ta tự nói với mình nhất định phải làm một thượng nhân, vì thế bà ta không tiếc sử dụng các loại thủ đoạn hèn hạ vô sỉ bò lên trên, học tập lễ nghi quý phụ để cho bà ta đau đến không muốn sống, hôm nay lại phải chết trên tay người làm bẩn thỉu, bà ta làm sao có thể tiếp thu được điều này?

Thà tự sát, bà ta cũng không muốn bị loại người hạ đẳng vũ nhục, chết, cũng phải chết có thể diện.

"Muốn chết, không dễ dàng như vậy." Giọng nói lạnh lùng giống như một khối băng cứng đâm thật sâu vào trong lòng Vạn Tuyết Cầm, mặt đỏ thắm trở nên trắng bệch hoàn toàn, súng lục đã rớt xuống đất, bàn tay phải liên tiếp có dòng máu nhỏ xuống, phát ra tiếng vang tí tách.

Mặt Viêm Dạ Tước không chút thay đổi, tay phải dùng súng hạ xuống, sẽ không ai có tốc độ nổ súng nhanh hơn anh, huống chi còn là một tay mới căn bản chưa từng sử dụng qua súng.

"Anh. . . . . . Anh không thể như vậy!" Vạn Tuyết Cầm lảo đảo lùi về phía sau mấy bước, tay phải vịn lên tay vịn cầu thang phòng khách, viên đạn nhất thời mang tới đau đớn trầm trọng hơn, nhưng loại đau đớn này lại không thể khiến bà ta ngất đi, sau lưng tựa vào trên cầu thang, thở hồng hộc.

"Chú Trung, đón lấy." Một phát súng giết Vạn Tuyết Cầm, tất nhiên có thể báo thù cho mẹ, nhưng có thể làm cho bà ta trước khi chết chịu đựng khổ sở nhiều hơn, Trình Du Nhiên dĩ nhiên sẽ không bỏ qua cho, khẩu súng giao cho chú Trung, đây là người làm trung thành với nhà họ Mộ, nên cho ông ta cơ hội đó.

"Không!" Vạn Tuyết Cầm hét lên một tiếng, đột nhiên chuyển sang ba người nhà họ Lãnh kêu lên: "Lãnh tiên sinh, Lãnh phu nhân, trước đây chúng ta chung sống rất tốt, còn có Lãnh Triệt, cậu thiếu chút nữa đã trở thành em rể của tôi, tôi van cầu các người giết chết tôi đi."

Lãnh Triệt không thèm để ý ngồi ở chỗ đó, anh ta cũng không có một chút ấn tượng tốt đối với chị em nhà họ Vạn, nếu như ban đầu không phải ông cụ thúc giục, anh ta mới sẽ không lui tới với Vạn Nhã Cầm cực phẩm đó, mạo hiểm đưa cô ta đến Châu Âu, đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi.

Sắc mặt Lãnh Tuyệt khó coi lắc đầu một cái, Mộ Viễn Chi là ông bạn già của ông ta, mười mấy năm qua ông bạn già bị người phụ nữ coi như khỉ đùa giỡn, nếu như không phải là bởi vì Viêm Dạ Tước, bây giờ ông ta lập tức ra lệnh thuộc hạ dẫn bà ta trở về, không nếm đủ 18 loại hình tuyệt không để bà ta chết, bản thân Lãnh Tuyệt cũng xuất thân từ Hắc bang.

Thỉnh cầu không có hiệu quả, Vạn Tuyết Cầm xoay mặt hướng Viêm Kinh Vũ, mặc dù bị thuộc hạ của Viêm Dạ Tước vây quanh, nhưng súng trên tay anh ta cũng không có vứt xuống dưới, giống như thấy được một tia hi vọng lớn vội kêu lên: "Viêm Kinh Vũ, anh quên, tôi đã là người phụ nữ của anh, bất luận kẻ nào cũng không thể quyết định được sống chết của tôi, nếu như anh vẫn còn là đàn ông, một súng giết chết tôi đi."

Viêm Kinh Vũ cười khổ, nếu như có thể giết, anh ta đã sớm nổ súng giải quyết hết đứa con riêng này, không có Vạn Tuyết Cầm, Viêm Dạ Tước cũng chưa có lý do giết anh ta, nhưng bây giờ anh ta căn bản không dám nhúc nhích, mới vừa rồi mục tiêu một phát súng của Viêm Dạ Tước mặc dù là Vạn Tuyết Cầm, nhưng cũng đồng thời là đang cảnh cáo anh ta không nên hành động thiếu suy nghĩ, may mà trước kia anh ta luôn lắc lư theo gió, tương đối thông thạo nghiệp vụ, coi như giả bộ không nghe được cũng sẽ không có chút đỏ mặt, lại nói có Vạn Tuyết Cầm ở phía trước, nói không chừng anh ta còn có cơ hội chạy trốn.

"Ha ha, đây chính là Hắc bang hào môn, Lãnh Tuyệt, Lãnh Triệt, Viêm Kinh Vũ, các anh tựa như chó nghe lời Viêm Dạ Tước, các anh tính là gì, Vạn Tuyết Cầm tôi biết các anh, thật là thấp kém hơn thân phận của tôi." Vạn Tuyết Cầm lớn tiếng mắng, nào còn có một chút bóng dáng nhã nhặn lịch sự.

Lãnh Triệt tà mị cười, xì mũi coi thường đối với phép khích tướng của Vạn Tuyết Cầm, qua nhiều năm như vậy nhà họ Lãnh từ đen chuyển trắng, có lời khó nghe nào mà chưa từng nghe qua, muốn dùng loại phương pháp này kích bọn họ ra mặt, cũng thật sự là quá ngây thơ rồi.

Lúc này, chú Trung rốt cuộc lảo đảo đi tới hướng Vạn Tuyết Cầm, bây giờ mặc dù ông ta rất suy yếu, nhưng tay phải cầm súng lại vô cùng có lực, một đôi mắt đục ngầu tản ra sát ý mãnh liệt, cho dù ai cũng sẽ không cảm thấy đây là chuyện một ông lão nói không chừng có thể chết bất cứ lúc nào có thể làm.

"Không nên tới đây." Vạn Tuyết Cầm hốt hoảng muốn trốn lên trên lầu, nhưng trên tay vốn bị thương, hôm nay vội vàng phạm phải sai lầm, áo tơ trắng cọ trên lan can cầu thang, trực tiếp quấn ngã b