
liên lụy, việc này nhất định không đơn giản như vậy.” Mạc Kỳ Hàn nhìn tới, gật đầu tán đồng.
“A-”
Một tiếng ngáp vang lên, Lâm Mộng Thanh
vốn ngồi ngay ngắn ở bên giường, vì ngủ gật mà lật người, đầu đụng phải
đầu giường, thét chói tai lên, “Á!”
“Câm miệng!” Hai người đang thảo luận tin tình báo cùng quát lên.
Lâm Mộng Thanh che miệng, ai oán nhìn hai người, “Sư phụ, sư huynh, các người thật là không có lương tâm! Con thảm như vậy, còn không cho con la một tiếng!”
Hai đôi mắt trừng trắng lại, Lâm Mộng Thanh co rúm, nhưng không cam lòng vươn cổ một cái, tức giận nói: “Hơn nửa đêm, còn chưa ngủ a? Không phải nghiên cứu Bạch Tĩnh An sao? Con
dám đánh cuộc, nếu năm đó Lăng Vương xả thân cứu giá là giả, vậy thì
thật rõ ràng, Mã An mang tiếng là đầu lĩnh chịu chết, thực tế chủ tử
phía sau màn là Bạch Tĩnh An, mà chủ tử sau lưng Bạch Tĩnh An chính là
Lăng Vương! Chỉ đơn giản như vậy, không bằng đổi phương hướng, âm thầm
điều tra quan hệ của Tam Vương gia cùng Bạch Tĩnh An những năm gần đây
đi!”
“Ha ha, tiểu tử Mộng Thanh này cũng bắt đầu thông minh a!” Thiên Cơ lão nhân giơ ngón tay cái lên, thở dài nói.
Mạc Kỳ Hàn mang cười ý, gật đầu, “Đúng là như thế, sư đệ đề nghị không sai, bất quá, con còn phải tra một người!”
“Ai?” Lâm Mộng Thanh cùng Thiên Cơ lão nhân trợn mắt, nghi hoặc nói.
“Đại tướng quân Hạ Chi Tín!” Mạc Kỳ Hàn nâng mày, nhẹ thở ra sáu chữ.
Hai người ngẩn người nửa ngày, mới đột nhiên hiểu được, ào ào gật đầu, “Đúng, phải tra, đây cũng là một người từng có quan hệ mật thiết với Lăng
Vương, hiện tại cũng có khả năng có quan hệ với Tam Vương gia.”
“Đương nhiên!”
Mạc Kỳ Hàn cầm chén trà lên, nhẹ nhấp một ngụm, liếc về phía Lâm Mộng Thanh, cười cười nói: “Sư đệ, chờ ta thành đại sự, tứ hôn cho đệ, như thế nào?”
“A? Cái gì tứ hôn?”
Lâm Mộng Thanh nghe vậy kích động bật
lên, toàn bộ sâu ngủ chạy đi trong nháy mắt, tiến tới trước mặt Mạc Kỳ
Hàn, cười tít mắt nói: “Sư huynh, huynh nên chọn cho đệ một cô nương thật xinh mới được, hạnh phúc nửa đời sau của đệ đều phải dựa vào huynh!”
“Ha ha, sư phụ, sư đệ khẩn trương muốn bỏ lại ngài mà đi tiêu dao kìa!” Mạc Kỳ Hàn cười khẽ ra tiếng, thổi gió châm ngòi lửa.
Thiên Cơ lão nhân ngoài cười nhưng trong không cười, nói: “Mộng Thanh, con đi đâu, sư phụ đi cùng con, hạnh phúc nửa đời sau của sư phụ phải dựa vào con!”
“Sư phụ!”
Lâm Mộng Thanh chán nản nằm sấp ở trên bàn, lầm bầm: “Sư phụ nửa đời sau ngài vẫn là cho Hoa Mai bà bà đi, con còn muốn sinh con đó!”
“Tiểu tử thúi, sư phụ đi theo con, con không sinh được con sao?” Thiên Cơ lão nhân giận dữ!
“Không phải, haiz! Con là suy
nghĩ cho sư phụ thôi, ngài cùng Hoa Mai bà bà sống trong thế giới chỉ có hai người không tốt sao? Suốt ngày quấn quít lấy con, con còn trẻ như
vậy, tuổi thanh xuân liền lãng phí ở trên người lão nhân ngài, con có
oan hay không?”
Lâm Mộng Thanh vẫn oán trách, mà không
biết rằng, hắn mới nói xong, Thiên Cơ lão nhân đã tức giận cởi một chiếc giày trên chân ném bay tới đỉnh đầu hắn!
“A!” Bất hạnh bị nện trúng, Lâm Mộng Thanh hét thảm một tiếng, “Sư phụ, ngài làm gì vậy?”
“Ha ha ha.”
Mạc Kỳ Hàn cũng nhịn không được cười to, nhưng Lâm Mộng Thanh đen mặt, cắn răng nghiến lợi nói: “Sư huynh, đã trễ thế này, huynh không đi tìm sư tẩu tâm sự sao? Ngày tốt cảnh đẹp, chớ để uổng a!”
“Khụ khụ!” Mạc Kỳ Hàn quẫn, cắn răng, “Đệ làm thế nào biết ta ban đêm không ở nơi này?”
“Hì hì, đệ đoán! Sư tẩu bị dâm
tặc huynh làm cái gì cái gì, thân phận huynh hiện tại đặc thù, lại không thể công khai đi tìm nữ nhân giải quyết, một lần là dâm tặc, hai lần
cũng là dâm tặc, huynh chắc chắn sẽ không để mình ủy khuất, đúng không?” Lâm Mộng Thanh lắc đầu, đắc ý hả hê nói.
“Ách, Mộng Thanh, con còn có thể trinh thám a?” Thiên Cơ lão nhân tắc lưỡi, lại vô cùng bội phục giơ ngón tay cái lên.
Nhưng, khuôn mặt tuấn tú của Mạc Kỳ Hàn xanh đỏ lẫn lộn, vỗ bàn gầm nhẹ: “Lâm Mộng Thanh đáng chết, hiện tại ta ném đệ vào lầu Hoa Mãn, tìm hai mươi cô nương hầu hạ đệ!”
“A? Sư huynh, không cần, đệ sai
lầm rồi, đệ không bao giờ trinh thám cuộc sống riêng của huynh nữa,
huynh nếu nhiều bạc không có chỗ dùng, không bằng mang đến cho sư phụ
dùng đi, sư phụ tịch mịch rất nhiều năm rồi!” Lâm Mộng Thanh chê cười, thò tay chỉ sư phụ già bên cạnh hắn, đề nghị.
“Lâm Mộng Thanh!”
Sư phụ già kia nhăn mặt nổi giận, “Sư phụ ta sẽ thiến con, đưa con tiến cung làm thái giám!”
“Bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại, sư phụ, con còn chưa có con đâu!” Lâm Mộng hút không khí nói, “Sư phụ xuống tay lưu tình a, Lâm gia con mười tám đời đơn truyền, không thể đoạn tử tuyệt tôn!”
“Ha ha ha!”
Mạc Kỳ Hàn cười, ”Sư phụ, các người sớm nghỉ ngơi đi, con đi đây!”
Nghe vậy, Lâm Mộng Thanh ghen tị ủy khuất, “Sư huynh lại đi, đệ còn chưa có người trong lòng đâu!”
“Tiểu tử thúi, con cứ độc thân đi!”
Thiên Cơ lão nhân lại tức giận nhéo một cái, tiếng kêu thảm thiết liền gào khóc lên!
Mạc Kỳ Hàn ngậm cười bước ra mật thất, mở ra cửa đường hầm, lắc mình đi vào.
Lăng Tuyết Mạn đang ngủ say, cảm giác
trên mặt ngứa một chút, nó