XtGem Forum catalog
Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng

Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3211585

Bình chọn: 9.00/10/1158 lượt.

đã chứng minh sao? Nàng nghe mấy lời sáo rỗng đó không sợ ta cố ý lừa nàng sao?”

“Không sợ! Cho dù có sáo rỗng ta cũng muốn nghe!” Lăng Tuyết Mạn ngước mắt, kiên định dị thường.

“Ta… ta nói không được!” Mạc Kỳ Hàn mất cả nửa ngày trời, không được tự nhiên mở miệng, trợn mắt nói “Ngủ! Không ngủ, ta sẽ đi, mười ngày không đến tìm nàng!”

“Chàng! Vậy chàng đi đi, vĩnh viễn đừng tới nữa!” Lăng Tuyết Mạn cũng tức giận, không nói gì liền đẩy Mạc Kỳ Hàn xuống giường, Mạc Kỳ Hàn lạnh lùng, mặt đen như than “Mạn Mạn, có phải muốn ta điểm nàng mấy cái huyệt đạo hay không? Nàng xem

giờ này là giờ gì rồi? Ta nhiều lắm cũng chỉ có thể ở cùng nàng một canh giờ nữa là phải đi, nàng còn nháo cái gì?”

“Ta, ta không nghe! Chàng khi dễ ta!” Lăng Tuyết Mạn không đẩy nữa, cuốn tất cả chăn, một mình bò vào góc giường ngủ.

“Được! Nàng muốn lão công nàng chết rét, vậy nàng cứ yên tâm ngủ đi!” Mạc Kỳ Hàn buồn bực bỏ lại một câu, cũng ném cái sống lưng cho Lăng Tuyết Mạn, nhắm mắt lại ngủ.

Lăng Tuyết Mạn tức giận tràn trề nhưng

lại buồn cười với lời của Mạc Kỳ Hàn, lại đau lòng hắn lạnh, liền ngồi

dậy, một tay ném qua một cái chăn, buồn buồn nói “Chàng chết, ta sẽ bị thiệt, ta còn muốn giữ chàng lại, hầu hạ ta!”

“Ha ha!”

Mạc Kỳ Hàn trở người, vươn tay, kéo Lăng Tuyết Mạn vào, đem nàng nhét vào chăn, cười đùa nói “Vật nhỏ, rõ ràng nàng đau lòng nam nhân của nàng, lại còn nói cứng!”

“Ta không có!” Lăng Tuyết Mạn già mồm, hai tay nhỏ bé lại tự nhiên bò lên lồng ngực Mạc Kỳ Hàn, bĩu môi nói “Ngủ đi, vốn một ngày chỉ có thể gặp nhau vào lúc nửa đêm này, đều dùng để gây gổ…”

“Không sao, càng ầm ỹ tình cảm càng tốt, đầu giường gây gỗ đến cuối giường.” Mạc Kỳ Hàn cười khẽ, ôm chặt người trong ngực “Cùng nhau ngủ.”



Liên tiếp ba ngày tuyết rơi, đợi đến khi tuyết ngừng rơi, đã là ngày thứ ba, sau giờ ngọ.

Ngày thứ tư, trời quang mây tạnh, cảnh

sắc tươi đẹp, từng tảng lớn bông tuyết bắt đầu hòa tan, bọn hạ nhân đều

bận rộn quét dọn tuyết, thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng cười đùa.

“A, toàn bộ hoa mai đã nở!”

Một người kích động hô lên, lập tức liền có người đề nghị “Cắt vài nhánh đưa cho vương phi đi, để chưng trong nhà, ngửi hương hoa mai, nhất định tâm tình sẽ tốt đó!”

Lăng Tuyết Mạn nằm trên giường đọc sách,

nghe những lời này, gương mặt lộ ra nụ cười cảm động, mới cúi đầu tiếp

tục đọc sách, lại nghe được tiếng bước chân vội vã của Thu Nguyệt vang

lên, đợi ngẩng đầu lên, Thu Nguyệt đã đến trước mặt, mỉm cười nói “Vương phi, hôm này là ngày sinh nhật của chủ tử, quản gia để cho nô tỳ tới

nói cho vương phi, mấy vị vương gia phụng mệnh hoàng thượng đã tới vương phủ dâng hương cho chủ tử, xin vương phi chuẩn bị một chút, hôm nay

toàn bộ trên dưới Tứ Vương Phủ đều phải đến Từ Đường cúng tế chủ tử!”

Bởi vì phải bái tế vong phu, cho nên Lăng Tuyết Mạn theo quy cũ đổi lại một bộ váy dài tuyết trắng, tóc cài một

cây trâm bách hợp màu trắng, làn váy có chút dài, khiến cho nàng đi đứng cẩn thận, chỉ sợ không cẩn thận ngã một cái, ảnh hương đến hình tượng

vinh quang của mình.

“Vương phi, năm vị vương gia, cùng công chúa Nhã Phi, đang cùng chờ vương phi ở đại sảnh.” Xuân Đường bước nhanh đến, cười nói.

“A, bái tế phu quân có quy định là giờ Thìn sao?” Lăng Tuyết Mạn xách hai bên váy, thuận miệng hỏi.

Xuân Đường trừng to hai mắt, suy nghĩ một chút nói “Cái này nô tỳ không nghe nói, nhưng mà nghĩ lại giờ sinh của chủ tử hình

như là giờ Mùi đi. Nghe nói sáng nay, hoàng thượng cùng hoàng hậu nương

mang theo các vương gia cùng tất cả công chúa trong hậu đến Long Dương

Điện mở tiệc sinh nhật, đến thái miếu dâng hương” (Rin: người đã khuất cũng tổ chức sinh nhật sao?? 0.0)

“A? Long trọng như vậy à?” Lăng

Tuyết Mạn hơi giật mình, thầm nghĩ, xem ra hoàng thượng đối với phu quân đã chết của nàng là phụ tử tình thâm! Ách… vậy nếu như ông ấy biết nàng cho nhi tử của ông ấy đội nón xanh (*), có thể bị tức chết tại chỗ hay

không? (Đội nón xanh: cắm sừng)

Suy nghĩ không khỏi bước chậm lại, tinh

thần có chút bất an, cảm giác áy náy lại một lần nữa quấn quanh nàng

thật sâu. Tứ Vương Gia đối với nàng rất tốt, còn lưu lại nhiều người bảo vệ nàng, hầu hạ nàng, nhưng mà nàng lại… thật có lỗi với hắn!

“Vương phi, cẩn thận nhìn đường!”

Thu Nguyệt đỡ một tay, Lăng Tuyết Mạn hồi phục tinh thần nhìn lên, nang đi trên hành lang dài, một chân đã đạp

vào bên cạnh lan can, lùi xuống một chút, nàng lúng túng cười “Ta có chút xuất thần…”

“Vương phi, tâm sự sao lại nặng nề như vậy? Có phải… tưởng niệm chủ tử hay không?” Xuân Đường hiểu ý hỏi.

Hiển nhiên, hai chữ ‘chủ tử’ vào tai Lăng Tuyết Mạn lại trở thành hai người, nàng buồn bã cười, sâu kín nói “Nghĩ thế nào? Chỉ gặp qua di thể của hắn, sau đó lại nhìn bức họa của hắn,

không nói chuyện với nhau qua câu nào, hắn cũng không nhìn qua ta, đây

coi là vợ chồng gì chứ?”

“Vương phi, thật ra thì, thật ra thì ngài không cần nghĩ như vậy, chủ tử…” Thu Nguyệt rất không nhịn được muốn nói, nhưng cuối cùng lại không thể, lời đến khóe miệng lại đổi thành “Chủ tử trước đây đã gặp q