XtGem Forum catalog
Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng

Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329501

Bình chọn: 9.00/10/950 lượt.

gắm trăng, mau lui về!”

“Được, được!” Lăng Tuyết Mạn vội gật đầu, hoàn toàn không có chú ý một câu sau của hắn.

Ngự Lâm quân rời đi, Lăng Tuyết Mạn lắc đầu, “Ta bây giờ đi về, tối nay sẽ phải chết rét!”

Nhấc chân, chậm rãi bước đi tới Lầu Lãm Nguyệt, lại nghe đến đoạn đối thoại nhàn nhạt trong đội Ngự lâm quân lúc nãy truyền ra.

“Thủ lĩnh, sao bỏ qua cho cung nữ kia? Rất là khả nghi a!”

“Khả nghi cái gì? Ngươi không nghe thấy sao? Đó là Tứ Vương phi, hôm nay bị hoàng thượng cách chức đến Hoán Y Cục.”

“A, nếu như vậy, vậy chúng ta hiểu rõ thánh ý, nên kiểm tra a!”

“Tra cái rắm! Nghe nói đêm trước ở

Đông cung, Tam Vương gia cùng những Vương gia khác cũng vì Lăng Tuyết

Mạn quỳ gối van xin hoàng thượng, vốn là định tội chết, hoàng thượng mới miễn tha nàng tội chết, cách chức làm nô tỳ đấy!”

“Đúng rồi, ta nghe bảo hôm nay trưởng

công chúa cùng trưởng thân Vương đích thân tới Hoán Y Cục, rất có khả

năng vì cái hưu phi này a!”

“Nói nhảm, cho nên nàng mới vừa nói

muốn đi cung Cảnh Hiên, ta liền không có cản nàng, ai biết lòng của

những chủ tử phía trên, nếu gây chuyện không tốt, chúng ta chết thế nào

cũng không biết!”

Tiếng nói chuyện càng ngày càng mơ hồ,

Lăng Tuyết Mạn quay đầu lại, Ngự Lâm quân đã đi vô cùng xa, mà nàng cũng càng váng đầu, quỳ xuống…… Cầu cạnh…… Tội chết……

Đến cùng là có chuyện gì xảy ra?

Tình nhân…… Chàng đang ở đâu? Mạng của ta, rốt cuộc là…… Bởi vì người nào mà sinh?

Bước chân lảo đảo, Lăng Tuyết Mạn cảm

giác cái đầu muốn nổ tung, cổ họng khô đến nước bọt cũng không cách nào

nuốt xuống, ngước mắt, nhìn về trước 50m, Lầu Lãm Nguyệt bảy tầng cao

vút đứng yên ở dưới màn đêm, theo ánh trăng nhàn nhạt, loáng thoáng có

thể thấy, trên gác tựa hồ có bóng người đang di động, bởi vì có mấy đèn

cung đình rất là sáng, còn có trận trận tiếng đàn truyền vào trong tai……

Trên gác xép, Vô Cực, Từ An đứng thẳng,

còn có hai thái giám, hai cung nữ, trên trường án bạch ngọc, để đàn, Hạ

Lệ Nhân nhẹ gảy dây cung, Mạc Kỳ Hàn tựa nghiêng trên ghế, lười biếng

híp mắt, vẻ mặt bí hiểm, không nhìn ra bất kỳ tâm tình gì, chỉ thỉnh

thoảng cười khẽ với Hạ Lệ Nhân, Hạ Lệ Nhân liền vui mừng đỏ mặt, tiếp

theo càng ra sức gảy đàn, lấy lòng vua.

Nơi xa dưới lầu có âm thanh nho nhỏ, Vô

Cực khẽ ghé mắt, đầu tiên cũng không để ý, cũng đang lúc Lăng Tuyết Mạn

ngước mắt nhìn về Lầu Lãm Nguyệt, mơ hồ thấy được hình dáng nàng, trong

bụng vừa động, ngưng thần nhìn kỹ lại, mười ngón tay nhất thời căng

thẳng.

Ánh mắt liếc về hướng Mạc Kỳ Hàn vẫn hơi hí mắt, Vô Cực mấp máy môi, nhẹ bước đến gần, nhỏ giọng nói: “Hoàng thượng, hình như gió muốn nổi lên, coi chừng gió rét.”

Vô Cực nói xong, kéo áo choàng lên trên vai Mạc Kỳ Hàn, nhăn nhẹ chân mày nói: “Hoàng thượng đêm qua mới bị nhiễm hàn, không thể khinh thường nữa rồi!”

Từ An ngẩn người, theo bản năng ngẩng đầu nhìn trời, mây ít sao thưa, có thể gió sẽ bắt đầu thổi, vậy mà đêm qua

bị lạnh, ánh mắt dời về đến trên người Vô Cực, đầu cúi thấp, lên tiếng

phụ họa nói: “Hoàng thượng, vào lúc này trời lạnh rồi, nô tài lấy một lò sưởi đến đây đi!”

Mạc Kỳ Hàn chậm rãi mở mắt ra, như có gió rưới vào cổ áo, giơ tay lên buộc áo choàng, thản nhiên nói: “Không có chuyện gì, tối nay hiếm khi được nghe Lệ Nhân đánh đàn, không cần làm trẫm mất hứng!” Vậy mà, mới nói xong, lại không nhịn được ho nhẹ, “Khụ khụ…… Khụ khụ……”

“Hoàng thượng!” Hạ Lệ Nhân kêu lên một tiếng, vội từ trường án đứng dậy, nửa ngồi ở trước mặt Mạc Kỳ Hàn,

ngón tay khẽ vuốt ngực Mạc Kỳ Hàn, săn sóc nói: “Hoàng thượng muốn

nghe Lệ Nhân đánh đàn lúc nào cũng rất dễ dàng, long thể hoàng thượng

quan trọng, Lệ Nhân đỡ hoàng thượng hồi cung đi!”

“Được!” Mạc Kỳ Hàn hơi hơi cười, dịu dàng nói: “Lệ Nhân thật là khéo hiểu lòng người, trẫm có nàng bên cạnh, về sau không lo!”

“Hoàng thượng!” Hạ Lệ Nhân vui

mừng giương lên khuôn mặt tươi cười, phong tình vạn chủng nháy lông mi,

thuận thế kề mặt ở lồng ngực Mạc Kỳ Hàn, hơi thở mị hoặc thơm như hoa

lan, “Vậy tối nay Lệ Nhân làm bạn với hoàng thượng được không?”

“Ha ha, không đợi được?” Mạc Kỳ Hàn cười, ngón tay dài xẹt qua gò má của Hạ Lệ Nhân, lại nhẹ nhíu mày, “Trẫm cũng muốn, nhưng đêm qua trẫm nhiễm phong hàn, chỉ sợ sẽ lây bệnh cho

Lệ Nhân, nếu Lệ Nhân bị bệnh, từ nay đến lễ sắc phong không còn lâu, đêm động phòng nên làm cái gì bây giờ?”

“Hoàng thượng, ngài… ngài đối với Lệ

Nhân thật là tốt, thân thể Lệ Nhân rất tốt, sẽ không bị lây bệnh, để Lệ

Nhân hầu hạ hoàng thượng có được hay không?” Hạ Lệ Nhân vừa cảm động lại khẩn thiết nói.

“Lệ Nhân, còn nhiều thời gian, nàng mới vào cung, nếu có cái gì sơ xuất, trẫm ăn nói sao với Hạ tướng quân đây?” Mặt Mạc Kỳ Hàn hơi hơi trầm xuống, rồi lại tà mị cười khẽ, “Trẫm không nỡ để nàng chịu chút ốm đau, hai ngày này trẫm điều dưỡng thân thể cho tốt, sau đó…… Ha ha……”

Những lời này phải nói là tuyệt diệu tuyệt luân, Vô Cực thầm trợn mắt, sùng bái thật sâu!

Trên mặt Hạ Lệ Nhân đã đỏ hồng một mảnh, thẹn thùng vô cùng gật đầu một cái, “Dạ, Lệ Nhân tuân chỉ, Lệ Nhân trước đỡ hoàng thượng hồi cung.”

“Đ