
không phải là nữ nhân thời đại này, ta đến từ thế kỷ hai mươi mốt, tên thật của ta cũng gọi là
Lăng Tuyết Mạn, có thể duyên phận này chính là ông trời an bài đi! Niên
đại của ta là sau nơi này, có thể là mấy trăm năm về sau, cũng có thể có thể là mấy ngàn năm về sau, tóm lại nói không rõ, bởi vì chúng ta có vẻ như không phải cùng một thời không, trong lịch sử của chúng ta cũng
không có Đại Minh, Nam Chiếu, Bắc Chu, Thiên Tố, ta luôn luôn nghĩ, hẳn
là hai thời không song song đi.”
“Nàng nói… cái gì?”
Lăng Tuyết Mạn bất an chờ đợi thật lâu, Mạc Kỳ Hàn mới hồi thần lại từ trong cơn chấn kinh, môi hộc ra bốn chữ.
“Tình nhân, chàng… chàng bị dọa phải không? Ta đã biết… đã biết chàng sẽ có phản ứng này!” Lăng Tuyết Mạn quýnh lên, lập tức từ trong lòng Mạc Kỳ Hàn đứng lên,
nàng hoảng hốt thầm nghĩ lập tức thoát lhoir hắn, nàng không nên bị
người ta coi là quái vật!
Luống cuống tay chân xuống giường, lung
tung khoác áo choàng lên, đến giày cũng tới không mang, Lăng Tuyết Mạn
chạy tới cửa đường hầm, Mạc Kỳ Hàn phản ứng kịp, nhảy dựng xuống giường, “Mạn Mạn, nàng đi nơi nào?”
Bên eo bị một đôi bàn tay to gắt gao cầm giữ, cằm của hắn để ở tại trên bờ vai nàng, giọng điệu còn gấp hơn nàng, “Mạn Mạn, ta không phải bị dọa, ta là rất chấn kinh, nàng… nàng nói những
thứ này đều là thật sao? Đây… đây hình như là chuyện quỷ thần, là ta ban đầu cũng không tin, là ta nhất thời không phản ứng kịp, nàng không được đi, không được đi, nàng cẩn thận nói cho ta… ta muốn nàng, vẫn luôn
muốn nàng, cho dù nàng là loại người nào, nàng đều là Mạn Mạn của ta, nữ nhân là ta muốn đến răng long đầu bạc, không đi được không?”
“Thông dâm tình nhân, chàng…” Nghe nam nhân phía sau nói năng lộn xộn, nghe lời nói khủng hoảng sợ hãi của hắn khi nàng rời đi, trong lòng Lăng Tuyết Mạn nóng lên, không nhịn
được, nước mắt tràn mi mà ra, “Tình nhân, chỉ cần chàng không coi ta là quái vật, chỉ cần chàng còn yêu ta, còn muốn ta… ta sẽ không đi, không đi…”
“Mạn Mạn!” Trong lòng Mạc Kỳ Hàn run lên, kéo thân mình Lăng Tuyết Mạn, gắt gao ôm nàng vào trong lòng, “Chuyện lớn như vậy, sao nàng không sớm nói với ta? Nàng nói xuyên qua thời
không, thế kỷ hai mươi mốt, hiện đại cái gì ta không hiểu, nhưng ta có
thể hiểu cái từ mượn xác hoàn hồn này, ta đã nghe qua khi xem kịch, nói
là một người đã chết, Diêm Vương ân chuẩn hắn sống lại, nhưng thân thể
hắn qua thời gian dài đã mục nát, Diêm Vương gia liền đem hồn phách của
hắn sống nhờ trên thân một người vừa chết. Mạn Mạn, ý của nàng có phải
loại tình huống này không?”
“Ta cũng không biết, dù sao ta ở hiện
đại còn chưa có chết, bị sét đánh trúng, chờ ta tỉnh lại đã đi tới nơi
này, sau đó Lăng Bắc Nguyên liền buộc ta lên kiệu hoa, gả ta cho Tứ
Vương gia xung hỉ, ta mới biết ta là sống nhờ ở trong thân thể tiểu thư
của Lăng gia, vốn dung mạo này, thân thể này chẳng phải của ta.” Lăng Tuyết Mạn ổn định cảm xúc một chút, chậm rãi nói.
“Vậy…” Đáy lòng Mạc Kỳ Hàn xông lên một tầng lo lắng, đến phiên hắn bất an: “Mạn Mạn, hồn phách của nàng có thể trở lại trong thân thể hiện đại của nàng hay không, hoặc là nói nàng có thể trở về chỗ ban đầu của nàng hay
không?”
“Ta không biết.” Lăng Tuyết Mạn lắc đầu, cái gì nàng cũng không biết.
Mạc Kỳ Hàn lại đột nhiên nóng nảy, nâng mặt Lăng Tuyết Mạn lên, vội vàng nói: “Vậy nàng không thể đi, chúng ta có hứa hẹn, chúng ta muốn sinh tử không rời đến đầu bạc, còn nhớ rõ sao?”
“Tình nhân, chuyện này không phải ta nghĩ muốn ra sao thì ra, phải xem ông ấy.” Lăng Tuyết Mạn vươn ngón trỏ, chỉa chỉa đỉnh đầu, “Chàng phải hỏi ông trời, ngộ nhỡ tâm tình ông ấy khó chịu, lại kéo ta về, ta cũng không có cách nào a.”
Giọng Mạc Kỳ Hàn thực vội, thật hoảng, vẻ mặt vô cùng lo lắng, kích động, nói năng càng thêm lộn xộn, “Được, bắt đầu từ ngày mai, mỗi ngày thắp hương ta tế thiên, cầu ông trời, cầu Diêm Vương được đưa nàng trở về, nàng là của ta, vĩnh viễn là của ta…
ta còn muốn cảm tạ ông trời, cảm tạ ông ấy đưa nàng tới bên cạnh ta, làm cho ta tìm được chân ái đời này, Mạn Mạn, nàng nói, nói nàng sẽ vĩnh
viễn ở bên cạnh ta, không rời không bỏ, nói cho ta nghe, được không?”
Đây là hắn, sống hai mươi sáu năm, lần
đầu tiên như thế thất thố, đã quên bình tĩnh trầm ổn là cái gì như thế,
đối mặt với nữ tử âu yếm, hắn cũng chỉ là một người bình thường, không
phải Hoàng đế nắm thiên hạ trong tay, chỉ là một nam nhân yêu nàng như
mạng!
“Tình nhân, chàng…” Cảm động thật
sâu, Lăng Tuyết Mạn ngây ngốc bị Mạc Kỳ Hàn ôm vào trong ngực, hắn ôm
nàng thật chặt, gần như khiến nàng thở dốc, nhưng nàng không đành lòng
đẩy hắn ra, cả đời được đến một phần tình yêu như vậy, còn cầu gì hơn?
“Mạn Mạn, nàng nhanh nói cho ta nghe, làm cho ta an tâm được không?” Mạc Kỳ Hàn càng nóng nảy hơn, nâng mặt nàng lên, kiên trì muốn một đáp án.
“Ừ, ta nói, ta không rời chàng, vĩnh viễn không rời, chúng ta dắt tay nhau, một đời gần nhau.” Lăng Tuyết Mạn cười mà rớm nước mắt, hạnh phúc tràn đầy.
“Được! Được!”
Mạc Kỳ Hàn cũng cười, trong mắt cũng có
nước mắt nóng bỏng chảy xuống, dướ