Mị Hương

Mị Hương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326784

Bình chọn: 9.5.00/10/678 lượt.

ng, mặc dù nàng cố gắng bảo dưỡng nhưng vẫn không thể giữ được màu da như cũ. Chỉ cần cho nàng mười ngày, nhất định nàng có thể khôi phục thành một mỹ nhân trắng mịn cho xem.

Sử Tú Nhi cũng đồng thời thấy khuôn mặt của một cô nương xinh đẹp, nhất thời nói thầm: “Triều Đại Kim toàn là mấy bà già! Như vậy mà bọn họ cũng không biết xấu hổ hiến cho A Thắng nhà ta?”

Phạm Tình lại vui vẻ, buông vọng viễn đồng ra nói với các nàng: “Nha hoàn nhà ta đẹp hơn của hai người nhé.”

Diêu Mật thừa nhận, “Đẹp hơn một chút.”

Nhìn xong lang quân của mình, các nàng mới nhìn Tạ Đoạt Thạch, nhất thời thở dài nói: “Lão tướng quân nhà chúng ta thật là uy phong! Một thân võ phục thế này, nhìn như trẻ thêm mười tuổi vậy. Ta nghi là có không ít cô nương có ý đồ với ông ấy. Phải chú ý kĩ nhé, đừng để nữ tử bất chính nào vào phủ làm nha hoàn. Nếu không, không chừng sẽ có một cô nương trẻ tuổi nào đấy làm bà nội, chuyện này không hay lắm.”

Bên ngoài cửa cung, Huệ Tông hoàng đế đã tự mình dẫn bách quan nghênh tiếp đám người Tạ Đoạt Thạch và Tạ Đằng.

Tạ Đoạt Thạch và Tạ Đằng đi tới trước cửa cung, sớm tung người xuống ngựa, bái kiến hoàng đế, lại dâng hòa ước ký kết với Đại Kim quốc lên, có thêm danh sách tài bảo Đại Kim quốc cống cho Đại Ngụy. Đợi Cao công công nhận minh ước và danh sách tài bảo đưa tới tay Huệ Tông hoàng đế, lúc này Tạ Đằng mới phất tay bảo mang tài bảo lên, trước mặt mọi người mở rương ra. Trong phút chốc, bảo thạch cùng vàng bạc thiếu chút nữa làm lóa mắt Huệ Tông hoàng đế.

Vài chục năm nay Đại Ngụy triều chiến tranh liên miên, quốc khố trống rỗng, để gom góp quân tư, ông vụng trộm bán tài vật trong cung để lấy tiền, có thể nói, vị trí hoàng đế của ông mỗi ngày trôi qua là một ngày căng thẳng, hiện nay có những tài bảo này, cuối cùng quốc khố không còn trống không nữa, cũng giải quyết được cửa ải nguy cơ tài chính cuối năm nay.

Huệ Tông hoàng đế cực kì vui mừng, liền thân thiết nâng Tạ Đoạt Thạch và Tạ Đằng đứng dậy, vỗ vai Tạ Đằng nói: “Tướng quân thật uy vũ! Bây giờ về rồi, có yêu cầu gì cứ việc nói, trẫm sẽ tận lực thỏa mãn.”

Tạ Đằng tạ ân, chỉ chỉ đám người Linh Chi đi theo phía sau nói: “Hoàng thượng, lần này có thể đánh thắng trận, cũng là nhờ tin tình báo của ba a hoàn này. Không có cầu xin gì khác, chỉ cầu hoàng thượng ban cho các nàng một vị hôn phu thật tốt.”

“À, cô nương đã nhìn trúng ai rồi? Cứ nói đi!” Huệ Tông hoàng đế vừa nghe yêu cầu của Tạ Đằng đơn giản như thế, không khỏi vuốt râu nở nụ cười, cái này dễ nha! Nếu các nàng ấy nhìn trúng trẫm, cũng được, trẫm sẽ cho các nàng vào cung làm phi tử. Dù sao nữ tử trong cung nói nhiều cũng không nhiều, nói ít cũng không ít mà.

Đám người Linh Chi lần đầu tiên nhìn thấy hoàng đế, sớm đã hoảng loạn không yên, nghe được câu hỏi Huệ Tông, liền quỳ xuống trả lời: “Tạ ơn hoàng thượng long ân!”

Huệ Tông hoàng đế: Không phải chứ, ba cô nương này nhìn trúng trẫm rồi sao? Mấy năm này chiến tranh không ngừng, hoàng đế thay đổi liên tục, từng nhóm phi tử bị đưa đi làm ni cô. Sớm đã không có ai tình nguyện tiến cung. Trẫm vẫn thường đùa với hoàng hậu, nói là không ai nhìn đến trẫm nữa rồi. Chuyện này sẽ sao?

Tạ Đằng thấy Linh Chi các nàng chỉ lo tạ ân, cũng không chịu nói đã nhìn trúng ai, liền nhắc nhở: “Hoàng thượng ân điển, nhưng các ngươi cũng phải nói đã nhìn trúng ai, hoàng thượng mới hạ chỉ được.”

Linh Chi vừa nghe, trong lòng sôi trào, kích động vạn phần, lúc này chỉ cần nói trước mặt mọi người rằng mình thích tướng quân, kim khẩu hoàng thượng đã mở, có phải là mình sẽ trở thành tướng quân phu nhân không?

Triều Đại Ngụy nhiều nữ ít nam, thành ra có hai hậu quả: Thứ nhất, nữ tử khó tìm hôn phu, thứ hai, nữ tử lớn gan, vì để tìm hôn phu, dám nói dám làm dũng cảm bày tỏ.

Theo Tạ Đằng quan sát, Linh Chi này “mắt đi mày lại” với Phương phó tướng, trông rất có tình ý. Chỉ là Linh Chi quen làm a hoàn, không to gan như đám Tô Ngọc Thanh, nên có vẻ như không dám bày tỏ. Mà một khi Phương phó tướng hồi kinh, có rất nhiều cơ hội để lựa chọn nữ tử thích hợp, không bắt buộc là không thể không chọn Linh Chi. Linh Chi thật sự có tình ý với Phương phó tướng, nên nhân cơ hội này cầu xin hoàng đế ban hôn, đại sự sẽ định. Mặt khác Phương phó tướng của phủ Phương vì do hoàng đế tứ hôn nên sẽ không dám ghét bỏ thân phận a hoàn của Linh Chi. Linh Chi đến Phương phủ cũng có thể ưỡn ngực làm phu nhân, không bị ức hiếp. Tiểu cô cô đã mất, hắn phải tìm cách giúp a hoàn của tiểu cô cô được hạnh phúc thôi!

Linh Chi thật ra là bị oan, nàng khi nào thì mắt đưa mày lại với Phương phó tướng chứ? Chẳng qua là nàng nghe nói tổ tiên Phương phó tướng từng có người làm ngự y, trong tay có một bí kíp làm đẹp da, nên mới cùng Phương phó tướng tiếp xúc vài lần, muốn thu bí kíp vào tay mà thôi!

Thấy Linh Chi run run môi, nói không nên lời, Huệ Tông hoàng đế cười một tiếng thông cảm, xua tay nói: “Được rồi, nếu không có ý trung nhân, cũng không cần nôn nóng. Đợi khi nào tìm thấy người trong lòng, ngươi nói cho tướng quân nhà ngươi biết là được.”

Linh Chi không khỏi nóng nảy, a a, ta c


XtGem Forum catalog