
Tú Nhi và Phạm Tinh biết La Hãn muốn tìm Diêu Mật nói chuyện, hai người nàng sợ lại có thêm người đến, vội bước lên trước vài bước, che gió cho Diêu Mật, thuận tiện để ý trong lương đình, sợ Cố Đông Du và Cố Đông Cẩn bất thình lình tỉnh dậy, sẽ đến phá hỏng chuyện của các nàng.
La Hãn nhanh chóng bước lại, chỉ một lúc đã đến trước hòn giả sơn, cũng không vòng vo, hắn nói thẳng: “Tiểu Mật, chuyện Đức Hưng quận chúa nói có thật không?”
Diêu Mật vừa nghe La Hãn nói, lòng thầm than vãn,ai ai, ta bán đứng Tạ Đằng, Đức Hưng quận chúa liền bán đứng ta sao? Đúng là bị báo ứng mà ! Chỉ là, dù sao chỉ cần đợi Tạ Đằng nhắc tới với Tạ lão tướng quân, mọi người cũng sẽ biết ý định của chúng ta, lúc này cũng không cần thiết phải gạt La Hãn nữa, nên nàng nói: “Nàng ấy nói thật đấy.”
“Nàng… nàng….” La Hãn thấy Diêu Mật hoàn toàn thừa nhận, trong lòng đúng là ngũ vị hội tụ, chỉ vào Diêu Mật muốn nói lý lẽ, nhưng thật lâu sau cũng chỉ phun ra được một câu: “Tại sao?”
Diêu Mật nhỏ giọng nói: “Chúng ta ái mộ hắn, vào phủ tướng quân cũng chỉ là vì theo đuổi hắn.”
Cách một hòn giả sơn, lời Diêu Mật nói tuy nhỏ nhưng Tạ Đằng nghe cực kì rõ, khóe miệng hắn bất giác nhếch lên, tiểu đầu bếp đúng là rất si tâm! Hiện giờ đã nói đến như thế, không lẽ La Hãn lại còn không biết xấu hổ mà dây dưa tiếp?
Tạ Thắng liếc nhìn Tạ Đằng, thấy đáy mắt khóe miệng hắn đều hiện lên sự sung sướng, không khỏi âm thầm suy đoán, chẳng lẽ tiểu đầu bếp biết đại ca đang nghe trộm nên mới nhân cơ hội La Hãn ép hỏi, bày tỏ với đại ca luôn? Muốn một lần hạ gục “trái tim” của đại ca?
La Hãn nghiến răng: “Tạ Đằng sẽ dung các nàng?”
Diêu Mật cười: “Tạ Đằng đã đồng ý nói lại với Lão tướng quân. Hiện giờ chỉ cầu ngươi đừng làm đảo loạn chuyện của chúng ta thôi.”
“Nếu ta cứ muốn phá rối thì sao?” La Hãn cực kì đau khổ, tuổi Tạ Đoạt Thạch đã cao, dựa vào gì mà lấy được ba mỹ nhân?
Tạ Đằng nghe đến đó không thể nhịn được nữa, cảm thấy La Hãn quá mức bỉ ổi, cứ quấn lấy nữ nhân của hắn như vậy mà không biết xấu hổ, hắn “Hấp” một tiếng rồi nhảy ra từ hòn giả sơn, đứng giữa Diêu Mật và La Hãn, hắn chỉ vào mũi La Hãn: “La nhị, ngươi đủ chưa?” Thiếu đòn có đúng không?
Tạ Đằng đột nhiên nhảy ra, đương nhiên là làm cho Diêu Mật và La Hãn bị giật mình, Sử Tú Nhi và Phạm Tinh nghe tiếng la, quay lại thấy bộ dạng muốn đánh người của Tạ Đằng, hai người vội đi tới khuyên nhủ: “Tướng quân, có chuyện gì thì từ từ nói, đừng động thủ!”
Việc này cũng khó trách, có người muốn mê hoặc bà nội hắn, bảo sao hắn không tức giận?
Cố Đông Du và Cố Đông Cẩn bị Diêu Mật thổi ngã xuống đất, chỉ một lúc đã khôi phục khí lực, nghe thấy tiếng la ầm ĩ, hai người bò dậy, nhìn chăm chú, tuy không biết chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn quyết định biểu hiện một phen, lập tức phủi phủi quần áo trên người, bước ra khỏi lương đình, hét lớn: “Biểu muội đừng sợ, chúng ta tới rồi.”
Một nơi khác, quản gia thấy sắp khai tiệc, mọi người Cố phủ đã chờ ở Tiểu Thiên sảnh, nhưng Tạ Đằng lại chẳng thấy bóng dáng đâu, sợ thất lễ với khách nhân, liền bẩm Tạ Đoạt Thạch. Tạ Đoạt Thạch để Tạ Nam tiếp khách thay Tạ Đằng, còn ông thì đi theo quản gia đến Tiểu Thiên sảnh gặp người Cố phủ.
Người Cố phủ thấy Tạ Đọat Thạch tới thì vội vàng đứng dậy hành lễ, Cố Đình chào hỏi vài câu mới đi vào đề tài chính: “Ta có một cháu gái ngoại tên là Diêu Mật, và hai người cháu gái họ khác tên là Sử Tú Nhi và Phạm Tinh, chẳng hay ba đứa này có ở trong phủ tưởng quân?”
Tạ Đoạt Thạch cười nói: “Gần đây trong này có ba a hoàn mới tới, tên gọi đúng là ba cái tên này.”
Quản gia chen vào nói: “Lão tướng quân thấy ba người có lời nói cử chỉ không giống với các nha hoàn bình thường, liền phái người tra xét, xét ra mới biết ba người quan hệ thân thiết với Cố phủ. Bởi vậy mới bảo ta gửi đến Cố phủ ba tấm thiệp mời.”
Cố Đình nghe chính miệng Tạ Đọat Thạch xác nhận đám Diêu Mật ở phủ tướng quân, ông không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Trong lòng Sử di nương nhẹ nhõm, lập tức cười nói: “Vừa có một bà tử đến mời Đông Du và Đông Cẩn ra ngoài, nói là có người muốn gặp bọn chúng. Chắc hẳn người muốn gặp bọn chúng là Tiểu Mật các nàng rồi. Bọn nó huynh muội tình thâm, vốn là đã nói đến việc hôn sự, không ngờ lời nói xích mích, Tiểu Mật các nàng tức giận, liền giả bộ lên biệt viện Tây Sơn học nghệ, không ngờ chúng lại lén chạy đến phủ tướng quân làm a hoàn. Đúng là mấy đứa liều lĩnh!”
Á, không những La Hãn muốn giành mà cả hai vị biểu ca cũng muốn giành tỷ muội Tiểu Mật à? Được, càng náo nhiệt càng tốt. Tạ Đoạt Thạch cười nói: “Tướng mạo Tiểu Mật giống tiểu nữ A Vân, bên ngoài có người đồn, nói ta chuẩn bị nhận Tiểu Mật làm nghĩ nữ đấy, chắc hẳn mọi người cũng nghe đồn chứ?”
Cố Đình nghe Tạ Đọat Thạch nói vậy, cũng nhân cơ hội: “Chúng ta cũng muốn nói việc đó đấy, coi như Tiểu Mật hợp mắt lão tướng quân, nhưng nếu nhận nhận làm nghĩa nữ thì có vẻ rối loạn bối phận! Nếu muốn nhận thì phải nhận làm cháu gái sẽ thỏa đáng hơn.”
Tạ Đoạt Thạch nghe Cố Đình nói, ông gật gật đầu: “Nói rất có lý. Hôm nay ta muốn thương lượng với mọi người một chút, nếu ta mu