Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Mối Tình Đầu Của Nàng Bọ Cạp (Ngự Tỷ Giang Hồ)

Mối Tình Đầu Của Nàng Bọ Cạp (Ngự Tỷ Giang Hồ)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323611

Bình chọn: 10.00/10/361 lượt.

họa sĩ nước ngoài nổi tiếng

Kỳ Quyên cúi đầu chăm chú nhìn vào trang sách mà không hề phát hiện Ôn Bình cũng dựng giá vẽ tranh ở một chỗ trong lớp, nhìn về phía cô gái với ánh mắt dịu dàng , khẽ cầm bút vẽ

Vừa hay Tiêu Tinh ngồi ở bên cạnh anh, khẽ tám chuyện:" thầy cũng muốn tự tay vẽ sao?"

Ôn Bình mỉm cười:" thầy giáo tốt dĩ nhiên phải lấy mình làm gương cho các em"

"..."

Xí đuôi cáo sắp vểnh lên trời rồi, nếu không phải Kỳ Quyên làm mẫu còn lâu anh mới động bút

Một tiết học nhanh chóng kết thúc, sinh viên lần lượt nộp bài rời khỏi phòng học

Ôn Bình đến gần Kỳ Quyên, khẽ hỏi:" ngồi một tiết có mệt không?"

Kỳ Quyên xoa bóp cái cổ mỏi nhừ, cười nói:" bình thường. Xem tranh cũng không mệt". Liếc nhìn bài tập của sin viên trên tay anh " tranh của sinh viên thầy, tôi có thể xem được không?". Kỳ Quyên rất tò mò không biết họ vẽ mình như thế nào

Ôn Bình mỉm cười:" dĩ nhiên là được"

Kỳ Quyên nhận từ tay anh một tập tranh dày, xem từ đầu đến cuối

Sinh viên của học viện mỹ thuật này quả nhiên có tài, mười mấy bức tranh mặc dù vẽ cùng một người nhưng phong cách thì hoàn toàn khác nhau. Nhìn những người này vẽ mình đẹp như vậy, Kỳ Quyên thật sự muốn mang về hết làm kỉ niệm

Ôn Bình thấy dáng vẻ ngỡ ngàng của Kỳ Quyên khi xem tranh, không kìm được hỏi:' trước đây chưa từng vẽ tranh chân dung sao?"

Kỳ Quyên lắc đầu:" chưa, cùng lắm là dùng máy ảnh 360 tự chụp sau đó dùng hiệu ứng vẽ phác họa, đúng là kém xa với tranh chân dung thực sự"

Ôn Bình quay người lấy một bức tranh trên giá vẽ của mình , mỉm cười nói:" bức này tặng cô làm kỷ niệm"

Kỳ Quyên nhận bức tranh trên tay anh, không khỏi tròn mắt ngạc nhiê

Quá giống!

Cô gái trong bức tranh tay cầm cuốn sách, đang cúi đầu chăm chú đọc,gương mặt nghiêng bị ánh nắng bên ngoài cửa sổ bao trùm lông mày giãn ra, khóe miệng khẽ nở nụ cười. Trong bức tranh này đừng nói là động tác, thần tháu giống hệt cô, ngay cả những chi tiết trên ngón tay cũng vẽ giống y như thật, chẳng khác nào dùng máy ảnh chụp rồi dùng hiệu ứng vậy

Kỳ Quyên ngỡ ngàng rất lâu rồi mới nghi ngờ hỏi:" đây là...thầy vẽ sao?"

Ôn Bình gật đầu nói:" tác phẩm của sinh viên không thể tùy ý tặng người khác, chỉ có thể lấy tranh tôi vẽ tặng cho cô thôi"

"... Vẽ quá đẹp, cảm giác như đang soi gương vậy" Kỳ Quyên ôm bức tranh trong lòng mà không giấu được vẻ vui sướng:" về nhà phải đóng khung treo lên mới được"

Ôn Bình mỉm cười, ánh mắt cũng trở nên vô cùng dịu dàng" cô thích là được"

" cám ơn anh". Kỳ Quyên mất tự nhiên trước ánh mắt của anh, vội vàng cúi đầu xem giờ rồi nói:" tôi phải đi rồi, Tiêu Tinh đâu?"

" chắc là vào nhà vệ sinh. Đợi cô ấy quay lại,hai người cùng xuống dưới chờ tôi, tôi đi lấy xe"

" không cần phiền anh..."

" bây giờ là năm giờ rồi, đi tàu điện ngầm e là không kịp"

Ôn Bình xuống dưới lấy xe, Tiêu Tinh cũng quay về từ nhà vệ sinh. Thấy Kỳ Quyên cầm tranh trên tay, ngạc nhiên nói:" đây là tranh thầy Ôn vẽ à? Thầy ấy tặng mày?"

Kỳ Quyên đắc ý gật đầu:" đúng vậy coi như thù lao làm người mẫu, đẹp đấy chứ?"

Tiêu Tinh nhìn cô với ánh mắt phức tạp:" rất nhiều người mời thầy ấy vẽ tranh mà thầy ấy chẳng buồn cầm lấy bút đấy! Mày biết không? Chỉ bức tranh trên tay mày, nếu mà thầy ấy muốn, sửa lại kỹ một chút là có thể mang đi triển lãm bán đấu giá đấy..."

Kỳ Quyên kinh ngạc thốt lên:" anh ta nổi tiếng vậy sao?"

" triển lãm tranh quốc tế ở New Yort dạo trước, thầy ấy được ban tổ chức mời đi tham gia triển lãm đấy"

"..."

" thầy ấy rất có tài hội họa. Năm mười mấy tuổi, vì học vẽ mà đã cãi nhau với người nhà,mẹ thầy ấy cắt nguồn kinh tế của thầy ấy, ngay cả học phí cũng không cho,,,, về sau tao mới biết, thầy ấy làm gia sư cho tao là để kiếm tiền học phí. Hồi ấy thầy ấy làm gia sư cho mười học sinh liền cơ"

Kỳ Quyên liền cảm thấy thương anh:" thê thảm vậy sao...."

" ừm, hoàn cảnh của thầy ấy rất phức tạp, sau này mày từ từ tìm hiểu. Dù sao...thầy ấy có thể địch thân vẽ tranh cho mày,lại còn tặng tranh cho mày, tao cảm thấy chuyện này rất đáng tin"

Kỳ Quyên ngơ ngác" mày nói cái gì đáng tin?"

" Tiêu Tinh". Đột nhiên ngoài cửa vang lên giọng nói quen thuộc, ngắt lời hai người, ngoảnh đầu lại nhìn thấy Ôn Bình mỉm cười đứng ở cửa" hai người còn nói chuyện nữa là muộn đấy"

Tiêu Tinh lập tức đứng thẳng lên:" em biết rồi ạ, chúng ta mau đi thôi, hơn năm giờ rồi"

Đúng giờ tan tầm, tình trạng tắc đường khá nghiêm trọng. Ôn Bình rẽ sang đường vành đai, đổi sang tuyến đường mặc dù rất xa nhưng khá thông thoáng

Xe chạy rất nhanh, Tiêu Tinh và Kỳ Quyên cùng ngồi ở ghế sau, hai ngườ đều im lặng không nói gì

Đột nhiên điện thoại của Tiêu Tinh đổ chuông, nhấc máy liền nghe thấy giọng lạnh lùng của Thẩm Quân Tắc vang lên bên tai:" Em đi tham dự hôn lễ của bạn đúng không? Quần áo và phong bì đều ở nhà"

" Á, lúc đi ra khỏi nhà vội quá..."

" được rồi, em cứ đến hội trường đi, anh mang đến cho em"

" vâng, vậy làm phiền anh"

"..."

" sao vậy?"

" tham dự hôn lễ của bạn thân, chẳng phải là nên mang theo một nửa đi sao? Hình như em hoàn toàn không thông báo với anh?"

" em đưa Kỳ Quyên đ