Polaroid
Một Cục Cưng Và Bốn Baba

Một Cục Cưng Và Bốn Baba

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324092

Bình chọn: 8.00/10/409 lượt.

ầy phẫn nộ.

"Sở Thiểu Hoa, ngươi muốn chết à?" Có phải hay không vừa mới thăng cấp nên rất hưng phấn, bắt hắn luyện tập?

Lúc này hai mắt Sở Thiểu Hoa đều đỏ, trong lòng chỉ có một ý nghĩ, đem ánh mắt như hạt châu của hắn bỏ xuống dưới.

Thấy hắn vẫn như cũ không chịu buông tha cho mình, cứ hướng về phía mình mà đánh tới, tư thế kia cũng không phải là hay nói giỡn, hắn chưa từng gặp Sở Thiểu Hoa đang nổi điên, hôm nay làm sao giọt , chẳng lẽ là tẩu hỏa nhập ma ?

"Sở Thiểu Hoa, ngươi bị tẩu hỏa nhập ma hay sao? Nếu như vậy thì ta không cần khách khí ."

Sở Thiểu Hoa thở hổn hển, gắt gao trừng mắt với Sở Bồi Lâm, lớn tiếng quát, "Con mẹ nó, nhìn thẳng vào mắt tôi này, chuyện này chúng ta coi như xong."

"Hả? nhìn thẳng vào mắt hắn?" Sở Bồi Lâm há hốc miệng, cho là mình nghe lầm.

Thằng nhãi này, không dám xuất hiện à?

Diệp Đan Phượng ở bên cạnh cũng không giải thích được, chỉ thấy hai người đánh nhau, nhưng với tình huống của mình lại càng lúng túng hơn, làm sao còn có tâm tình đi quản bọn họ.

Kỳ thật Sở Thiểu Hoa chính là đầu óc mê muội, còn Sở Bồi Lâm vốn không nhìn thấy gì, bởi vì trong nháy mắt, Diệp Đan Phượng đã nhặt quần áo lên mặc lại, ánh mắt Sở Bồi Lâm còn chưa nhìn thấy cô, đã bị Sở Thiểu Hoa phát hiện, sau đó một cái đấm hung hăng đánh tới.( Ari: Chỉ trong tích tắc thôi, anh Hoa canh giờ chuẩn quá >. Bạch Tiểu Hoa nằm ở trên giường mặc cho Ngọc Đường Xuân bắt mạch cho mình, trong đầu lại một mảnh hỗn loạn, một đoạn trí nhớ đan xen cùng những hình ảnh mơ hồ. Mấy ngày gần đây, tình huống thế này xảy ra thường xuyên, nhưng buổi tối hôm nay dường như nghiêm trọng nhất.

Mí mắt dần dần khép lại, bên tai là một mảnh ầm ỹ tiếng kêu lo lắng cùng tức giận, xen lẫn vài tiếng mắng chửi.

Hình ảnh mơ hồ trong đầu, dần dần rõ ràng.

Sở Vân Hiên một thân hồng y, tự nhiên hướng về phía cô mà đi tới, trên khuôn mặt xinh đẹp kia mang theo nụ cười hấp dẫn, trong phượng mâu phản chiếu khuôn mặt của cô, ngón tay thon dài của hắn chạm nhẹ một chút lên môi của cô, nở một nụ cười âm trầm nói, "Hoa Hoa, Hoa Hoa, Hoa Hoa của tôi, em chỉ thuộc về tôi, Hoa Hoa. . . . . ."

"Đừng đụng vào tôi, tôi không phải của anh, không phải là của anh. . . . . ." Lung tung hất tay của hắn ra, cô hốt hoảng lắc lắc đầu.

"Tử tam bát, tôi đếm ba tiếng, cô nếu không cho Lão Tử nói, Lão Tử lột da của cô!" Hình ảnh vừa chuyển, tóc bạch kim chói mắt, Hạ Lưu Ly tuấn mĩ như Apollo đột nhiên xuất hiện, đôi môi khêu gợi mân thành một đường, con ngươi như bảo thạch lóe lên ngọn lửa hừng hực .

"Còn rùa nhỏ, cô thật đáng yêu!" Mi như viễn sơn, mắt như ngôi sao, ôn nhu nho nhã Tiêu Lạc Hàn kéo tay nhỏ bé của cô, đặt ở bên mép nhẹ nhàng hôn, "Con rùa nhỏ, có muốn hay không cùng tôi kết giao?"

Bối rối đưa tay ra, Bạch Tiểu Hoa hoảng sợ xoay người bỏ chạy.

"Tôi không muốn, tôi không muốn, các người cũng tránh ra, tránh ra ——"

Trong bóng tối, xung quanh là một mảnh hoang vu, một người cũng không có, chỉ có bên tai truyền tới tiếng gió vù vù .

Đột nhiên, đụng vào một lồng ngực ấm áp rắn chắc, ngẩng đầu —— đập vào mắt là một con ngươi so với bóng đêm còn đen hơn, đôi môi đỏ thắm giống như máu tươi, Lãnh Như Phong cùng bóng tối hòa làm một thể giống như Satan tới từ Địa Ngục.

Không nói lời nào mà đem cô vứt lên xe, xe máy vừa khởi động, tốc độ cực nhanh làm người ta muốn thét chói tai.

Bạch Tiểu Hoa vô lực tựa vào phía sau hắn, hai tay nắm chặc hông của hắn, đôi môi cũng cắn chặt ——

"Dừng lại, dừng lại, anh muốn dẫn tôi đi đâu?"

Bên tai, là thanh âm của bọn hắn , từng tiếng kêu gọi kia giống như là nguyền rủa, bất kể cô chạy trốn tới nơi nào, âm thanh kia đều đi theo cô.

"Hoa Hoa, Hoa Hoa. . . . . ."

"Con rùa nhỏ!"

"Tử tam bát!"

"Tiểu Hoa. . . . . ."

Từng giọt mồ hôi lạnh lả tả rơi xuống, nhíu chặt chân mày, vẻ mặt hết sức thống khổ, Bạch Tiểu Hoa giống như sống ở trong mộng, tỉnh mà không phải là tỉnh.

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---------Phân cách tuyến-

"Hoa Hoa, Này! Hoa Hoa, mau tỉnh lại nga!" Sở Vân Hiên đưa tay, nhẹ nhàng chọc da thịt của Bạch Tiểu Hoa, mềm mại mà đàn hồi, cầm bàn tay lên lại có thịt mềm nhũn, thật là thoải mái!

Bạch Tiểu Hoa không tình nguyện từ trong mộng tỉnh lại, chặn lại bàn tay xấu xa đang vuốt ve da thịt của cô ( Ari: Ăn đậu hũ đó), ánh mắt cũng không mở ra, liền hướng về phía đầu sò gây nên bất mãn hét lên, "Anh sung sướng rồi khiến người ta chịu khổ, anh còn muốn sao! "

"Phải không? Bạn học Bạch Tiểu Hoa , xin hỏi giờ học của tôi giúp em ngủ ngon như vậy sao?"

Vừa nghe thấy thanh âm sắc bén nghiêm túc này, Bạch Tiểu Hoa cả người giật mình, “ba” một tiếng liền đứng lên, còn không quên xoa một chút nước miếng của mình, thanh âm vang lên nói, "Thưa giáo sư, một chút cũng không ngủ ngon."

Ha ha ha ha!

Trong phòng học một mảnh tiếng cười vang dội.

Thầy giáo dạy Ngữ Văn bất đắc dĩ đẩy đẩy gọng kính, "Ngồi xuống đi, thiệt là, haiz!" Những đứa trẻ này, phía sau đều có người chống lưng, mình cũng chỉ có thể mở một mắt nhắm một m