Một Đường Đau, Một Đường Yêu

Một Đường Đau, Một Đường Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326924

Bình chọn: 9.00/10/692 lượt.

t. Đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, cô hỏi: “Đó là nhẫn kim cương mà anh tìm hai ngày trước?”

“Ha ha……” Anh bế bổng cô lên, xoay một vòng tai chỗ nói: “Chúng ta có thể mua nhà và sinh con rồi!”

Lòng đầy vui sướng, khi bị xoay tròn cô thoáng nhìn thấy ánh mặt trời chiếu lên mặt hồ lấp lánh.

“Thật tốt quá.” Cô vừa mới tiếp đất liền nhảy dựng lên ôm lấy cổ anh nói, “Thượng Đế quả thật là người tốt, người cho chúng ta một cánh cửa.”

“Không phải Thượng Đế,” Anh nói, “Là em. Đây đều là vì em.” Vì Bạch Khả. Anh phải dùng nhẫn kim cương này, đổi thành một đống tiền mặt, tiêu xài xả láng, đổi lấy cuộc sống trong mơ.

Anh nắm nhẫn trong lòng bàn tay, kéo cô nói: “Đi, tìm xem thằng ngốc nào sẽ mua nó.”

Tìm được cửa hàng trang sức, giám định xong xuôi, lấy được chi phiếu đã là hai ngày sau. Bọn họ mỗi ngày đều đến giáo hội sớm để xếp hàng, mấy ngày qua việc ăn ngủ cũng chưa gặp phải phiền phức quá lớn.

Đường Nhất Đường liên hệ với người môi giới tìm nhà, giá thấp, nhìn qua vài căn đều không thấy thích hợp. Tiền bán một cái nhẫn kim cương nói nhiều cũng không nhiều, miễn cưỡng mua được một căn nhà. Anh từng rất ghét ở phòng cho thuê, bởi vì luôn cảm giác có mùi của người khác lưu lại. Nhưng hiện tại không phải lúc nói đến chuyện đó. Nếu có thể lấy tiền mua nhà đi đầu tư, nói không chừng sẽ thu được tiền lời.

Tuy có ý tưởng này, nhưng mỗi lần trở lại giáo hội, đối mặt với khuôn mặt đầy mong đợi của Bạch Khả, anh lại không thể quyết định.

Lúc ôm cô triền miên, anh thử hỏi: “Bây giờ em muốn có một ngôi nhà nhỏ trước, hay là muốn chờ vài năm nữa sẽ mua một căn nhà lớn có bể bơi ?”

Cô ngẫm lại nói: “Có bể bơi .”

“Nhưng trong những năm đó, có thể là hai năm, cũng có thể là ba năm, em đều phải ở trong một căn phòng rất nhỏ, thông gió không tốt, còn có mùi mốc.”

“Trước kia em cũng ở căn phòng như vậy, không cảm thấy không tốt.” Cô lấy tóc của anh cuộn vòng tròn vào ngón tay của mình để chơi đùa. Vết sẹo trên đầu anh đã nhạt dần, bị tóc che nên không nhìn thấy.

“Là bởi vì trước kia em sống rất vất vả, anh mới không thể để em tiếp tục sống những ngày như thế.” Anh nhíu mày.

Cô buông tóc ra, đầu ngón tay ấn ấn xoa xoa mi tâm của anh nói: “Nếu vì ở trong căn phòng lớn, còn anh phải đến câu lạc bộ làm như trước. Em đây tình nguyện không ở nhà.”

“Anh sẽ không đi làm vũ nam thoát y nữa.” Anh cam đoan.

“Thật sự là đứa bé ngoan biết nghe lời.” Cô vỗ vỗ mặt anh.

“Con nhóc chết tiệt kia.” Anh véo lưng cô một cái.

Cô kêu sợ hãi, khiến người giường bên kháng nghị ho một tiếng. Anh lấy ngón tay đặt trên môi làm động tác chớ có lên tiếng. Trong bóng đêm, hai người chen chúc trên chiếc giường đơn nhỏ hẹp, mải miết cười trộm.

Ngày hôm sau lại đi gặp người môi giới, anh nói muốn đổi mua nhà thành phòng cho thuê. Người môi giới đột nhiên chỉ một căn giá cả hợp lý lại tiện nghi, nói là đặc biệt để lại cho anh. Ông chủ nhà đó muốn bán gấp, có thể gây áp lực về giá.

Anh cảm thấy rất hào hứng, phải đi coi ngay. Nhà một tầng, rất cũ, gần giống căn nhà cũ của anh. Nội thất trong phòng đơn giản nhưng đầy đủ mọi thứ. Điểm thật sự không tốt của nơi này, chính là vị trí quá hẻo lánh. Ở khu Đông, là nơi anh đã làm trước kia, cũng là nơi anh bị cấm bước vào nửa bước. Nhưng mà thế lực của xã hội đen có hạn, chỉ cần anh không xuất hiện ở trung tâm sẽ không có bất kỳ rắc rối gì. Điểm ấy anh không lo lắng, cái anh lo là bạch không thích. Bởi vì nhà này gần như nằm ngay bên cạnh quốc lộ, nhiều bụi, lại rất ồn áo. Nếu có xe trọng tải lớn chạy qua, phòng sẽ rung như bị động đất.

“Chỉ cần tám vạn. Nếu có thể chịu được điều kiện ở đây, tám vạn tệ là cái giá quá thích hợp.” Người môi giới ngồi trong xe nhàn nhã nói. “Hiện tại kinh tế suy thoái, loại nhà tiện nghi thế này đặc biệt dễ bán. Anh không lo không bán được.”

Đường Nhất Đường cân nhắc đưa mắt nhìn căn nhà. Ngôi nhà màu trắng nằm bên quốc lộ trống trải, xung quanh là cát, giống như đóa hoa mọc trong cát. Nhìn ra xa, là đồng ruộng mênh mông bát ngát, tắm ánh mặt trời. Quốc lộ nông thôn uốn lượn bị nhưng đống cỏ vàng khô chất cao như quả núi chia thành từng đoạn từng đoạn ngắn.

Với tư tưởng hăng hái, đây cũng là nơi thích hợp.

“Tôi sẽ đưa một vạn tiền đặt cọc trước.” Anh nói. Khi dẫn Bạch Khả đi xem nhà, anh thuận tiện mang theo bảy vạn tệ còn lại.

Trên đường từ nội thành đi ra ngoại thành, ven đường đều là ruộng lúa. Vì là mùa đông nên kết một tầng sương trắng. Xa xa nhìn lại, như tiếp nối cùng với màu trắng phía chân trời, một khoảng mông lung hỗn độn.

“Nơi này thật không tệ.” Cô ghé vào cửa sổ nói.

“Phía trước chính là nhà.” Anh nhắc nhở.

Xe dừng lại trước một căn nhà sơn trắng với kết cấu gỗ. Nói là màu trắng, nhưng phần mái nhà gần đường quốc lộ đã hơi tối màu.

Người môi giới mở cửa phòng. Bạch Khả thò đầu vào xem xét.

“Vào xem chứ?” Người môi giới hơi béo lộ ra nụ cười thật thà chất phác.

Bạch Khả được cổ vũ, mỉm cười với người môi giới, giống con thỏ nhảy vào trong.

Màu sắc bức tường ban đầu của căn nhà hơi nặng nề. Vì nhiều nguyên nhân, ở trong ấn tượng của cô, căn nhà có


Old school Swatch Watches