
t mảng mồ hôi. Ta
lúc này vạn phần hy vọng Lâm gia huynh đệ hoặc An Khang có thể hóa giải
xấu hổ, nhưng câu hỏi lại chỉ hướng rõ, không cần nói bọn họ, ngay ta
cùng Hách ba đều không mở miệng được.
“Đương nhiên,” Hách mẹ cười tủm
tỉm, “Muốn tôi nói, giống ngài tuổi như vậy, hiện tại trong nhà náo
nhiệt, cùng hòa thuận. Nên hưởng phúc nhất chính là con cháu,” nàng nhìn về phía vợ chồng Lâm Trạm, “Nhìn con trai ngài cùng con dâu, cảm tình
tốt làm người ta đỏ mắt. Qua hai năm nữa thêm mấy đứa… Lâm phu nhân a,
ta nói ngài phúc khí nặng không phải không đạo lí nga.” Mẹ ta nói lên
khen ngợi người cũng khóe đưa đẩy giọt nước không rỉ, An Khang ngồi đối
diện mỉm cười cúi đầu, Lâm Trạm sắc mặt cũng tươi tỉnh. Lúc này mang đồ
ăn mới lên, đề tài này thật tự nhiên dời đi. Lâm phu nhân tuy rằng sắc
mặt không tốt lắm, nhưng chung quy không có mở miệng nữa.
Nói thật, bữa cơm này tuy rằng
có áp lực, nhưng là không khí cũng tính hòa bình. Mặc dù Lâm phu nhân
hỏi câu hỏi ý đồ rõ ràng sau dạ dày ta ẩn ẩn có chút đau, nhưng so với
lúc trước tưởng tượng khả năng gà bay chó sủa, như hiện giờ đã tốt lắm.
Ra khỏi phòng ăn ta cùng Lâm
Tiễn cùng Hách ba đi cuối cùng, đi đầu là Lâm Trạm cùng Lâm phu nhân, mà Hách mẹ cư nhiên cùng An Khang đi một đường. Đến bãi đỗ xe còn một
khoảng, ta nhịn không được lòng hiếu kì hỏi, “Mẹ em thế nào lập tức quen thân nhanh vậy?”
“An Khang là người Vĩnh Nam.” Lâm Tiễn giải thích, “Cùng a di là đồng hương.”
“Mẹ em không phải người Vĩnh Nam a.”
Hách ba bổ sung, “Kỳ thực cũng
không xem như đồng hương, chính là dì của mẹ trước kia cũng ở gần đó, mẹ con hồi nhỏ cũng có ở đó một thời gian.”
“Kia cũng coi như tám gậy tre
mới đánh tới đi,” ta có chút ăn dấm chua thấy Hách mẹ cùng An Khang tán
gẫu thật vui, “Nhanh như vậy cảm tình liền tốt lắm.”
Lâm Tiễn có chút đăm chiêu nhìn bóng dáng các nàng, “Đại khái là thật tán gẫu đến đây đi.”
Về nhà ta liền rống rống đem
Hách mẹ kéo dài tới trong phòng, mặt thật đáng khinh chà xát tay nàng.
Nàng chỉ chọc chọc trán ta, “Ngốc.” Ngay sau đó liền thở dài, “Liền con
cáu kỉnh, gả đến nhà người đều lo lắng.” Ta ngượng ngùng, “Rốt cuộc là
có ý tứ gì.” Hách ba nơi đó không nói ra, ta chỉ có thể kiên trì hỏi.
“Có mẹ như vậy ai,” Hách mẹ cởi áo khoát, “May mắn nàng không chỉ sinh một đứa con trai, bằng không ai gả ai bi kịch.”
= =|||
Nàng khẳng định là lấy từ chân trời võng của ta! Khẳng định!
“Vậy mẹ rốt cuộc có ý tứ gì?” Ta phe phẩy cánh tay nàng, “Tốt xấu cấp một câu a.”
Nàng bỏ tay ta ra, “Mẹ không đồng ý, con có phải lập tức liền phân hay không?”
Mặt ta quay một chút, ngay sau đó nhăn nhó, “Mẹ…”
“Không tiền đồ a!” Nàng đau lòng gõ đầu ta, “Mẹ cho rằng chính là con cưới con dâu liền quên mẹ đâu,
không nghĩ ngay cả cô nương đều vậy.”
Ta chạy nhanh làm nũng một trận, nàng mới chậm rãi tan, “Kia lão thái thái ai…” Nàng vừa nói lão thái
thái ta liền cười phốc ra tiếng, Lâm phu nhân tuy rằng bảo dưỡng rất
tốt, nhưng luận tuổi cũng thật là lão thái thái. Hách mẹ trừng ta một
cái, thế này mới tiếp tục nói, “Con không có biện pháp ứng phó. Người ta nhìn liền không thích con, con làm thế nào, nàng cũng không thích, cho
nên con khó khăn lấy lòng nàng.”
Ta yên lặng gật đầu, “Con cũng không nghĩ lấy lòng, thầm nghĩ chung sống hòa bình thôi.”
Nàng PIA một chưởng, trách mắng, “Con không lấy lòng nàng, không chịu nổi nàng đến trêu chọc con a! Con có thể chịu được?”
Ta nhụt chí hơn phân nửa, “Dù sao cũng không ở cùng nhau. Ai nha… Lỗ tai muốn rớt!”
Hách mẹ thở hồng hộc, “Con muốn tồn tâm tư này, sớm cùng người tan tác. Thế nào đều dưỡng khuê nữ, ta dưỡng ngốc như vậy?”
Ta nhớ tới An Khang, chạy nhanh, “Mẹ, mẹ vừa rồi cùng lão bà Lâm Trạm nói gì vậy?”
“Con còn dám nói tới người ta.”
Nàng tức giận, “Con có nửa điểm bản sự của người ta, mẹ có thể buông tay mặc kệ.” Ta ngẩn người, chợt đứng lên hào hùng vạn trượng nắm tay,
“Thành, con đêm này thu thập một chút, sáng mai tìm Lâm Tiễn bỏ trốn.”
Vừa dứt lời đã bị Hách mẹ cầm áo khoát đánh cho ngao ngao kêu, “Con sai
lầm rồi, con sai lầm rồi, con đùa thôi, đùa thôi!”
“Con cùng Lâm gia lão nhị xem
như may mắn, có lão đại một đôi ở phía trước,” nàng đánh đủ an vị đến
bên giường, “Nói lại, bọn họ cũng thật không dễ dàng.” Nghe lời này ước
chừng là đồng ý, tuy rằng đồng ý không quá cam nguyện.
Ta ôm đầu dè dặt cẩn trọng, “Kia người ta hiện tại cũng không tu thành chính quả?” Xem bộ dáng lão bà
Lâm Trạm, Lâm phu nhân khẳng định mỗi ngày đá thiết bản.
Hách mẹ liếc ta một cái, “Người ta so với con linh thanh, liền tính lão thái thái soi mói nàng cũng có thể ứng phó, con đâu?”
“Học! Con không tin con ứng phó
không được.” Ta ưỡn ngực, “Mẹ đúng con có tin tưởng a!” Nam nhân che chở là một chuyện, bản thân cũng không chịu thua kém.
“Con a…” Nàng đột nhiên liền
thân thủ sờ sờ đầu ta, khẩu khí lập tức mềm xuống, “Mẹ hảo hảo có một nữ nhi, làm gì phải vất vả?” Nàng khó có được bộ dáng nuông chiều ta ta
chóp mũi cay cay, động tâm liền lẻn đến bên người nàng, kề lên đùi nàng, êm tai tình thâm, “Nếu